Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1225: Hy Vọng Quá Mức Xa Vời!

Chương 1225: Hy Vọng Quá Mức Xa Vời!Chương 1225: Hy Vọng Quá Mức Xa Vời!
Khoản linh thạch lớn như vậy, hoàn toàn có thể mang đi mua hai hạt linh chủng thất phẩm cũng không thành vẫn đề, thậm chí còn có thể mua một món pháp bảo trung giai hoặc thần thông bí thuật trung giai.
Tuy sẽ khấu trừ phân tài liệu hao tổn, nhưng những phần tài liệu lấy từ Ly Dương Đạo Tông bên kia lại có thể ủ ra rất nhiều linh nhưỡng, ngược lại là Lục Huyền sẽ kiếm được càng nhiều thêm.
Nếu không phải hắn lo lắng một khi báo quá nhiều tài liệu lên, sẽ khiến đối phương nghỉ ngờ trình độ của một vị đại sư linh nhưỡng như hắn không ra sao, lại khiến đối phương hoài nghỉ về giá gốc của hàng hoá sau khi chiết khấu, có phải cực kỳ thấp hay không, thì nói thật hắn chỉ hận không thể hung hăng rút ruột đối phương một phen thôi.
“Với khoản tiền kếch xù này trong tay thì lần Vạn Linh đại hội sắp tới, nếu có linh chủng quý hiếm xuất hiện thì ta lại có tư cách thâu tóm thêm vài hạt rồi.” Lục Huyền nghĩ đến đầy, trên mặt lại lộ ra ý cười. “Bắt đầu ủ thôi!” Hắn không do dự thêm nữa, đã tiến vào một gian phòng chuyên dùng để ủ linh nhưỡng, tâm thần hoàn toàn tập trung cho công việc.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã qua hơn nửa năm, chỉ còn khoảng ba tháng nữa là đến thời điểm Vạn Linh đại hội chính thức bắt đầu.
Nửa tháng trước, Lục Huyền đã giao toàn bộ linh nhưỡng cho Phùng Phi, cũng lấy được hơn một vạn linh thạch trung phẩm từ trong tay đối phương. Đây là khoản thù lao còn lại sau khi khấu trừ phí tổn tài liệu.
Sau khi tiêu phí một phần linh thạch này để đổi lẫy tài liệu, ngoại trừ số ít được dùng để ủ chế ra linh nhưỡng thì phần lớn đầu được đặt trong túi trữ vật của hắn.
Lại nói, từ khi nhận được đơn đặt hàng của Ly Dương Đạo Tông, dưới sự cổ vũ của lượng lớn linh thạch, hắn lại bắt đầu dốc hết tâm tư, vùi đầu vào ủ chế linh nhưỡng. Cho nên hơn bốn tháng trước, Lục Huyền đã ủ xong toàn bộ linh nhưỡng được đặt hàng rồi, nhưng bản thân hắn vốn không muốn thể hiện quá mức kinh thế hãi tục nên vẫn kéo dài đến tận lúc này mới giao cho Phùng Phi. Ấy vậy mà tốc độ cỡ này vẫn khiến Phùng Phi tới lấy hàng mừng rỡ không thôi, gã lớn tiếng khen ngợi Lục Huyền không hổ là linh nhưỡng đại sư hàng đầu.
Tất nhiên là Lục Huyền chỉ cười cười chứ không đáp, hắn muốn lắng lặng phát tài. “Sau khi Lôi Hỏa Tinh Chủ bắt đầu thu mua linh nhưỡng cho ngày mừng thọ của đối phương thì giờ lại có Ly Dương Đạo Tông tới mua lượng lớn linh nhưỡng từ chỗ ta để dành chiêu đãi khách khứa trong đại hội. Chỉ hi vọng về sau, các đại tông môn, đại thế lực và các vị Nguyên Anh Chân Quân tổ chức nhiều yến hội hơn, cũng thuận tiện giúp ta kiếm thêm chút linh thạch.” Hắn khẽ lẩm bẩm. Lục Huyền cực kỳ tự tin về khả năng ủ chế linh nhưỡng của mình, sau khi Vạn Linh đại hội kết thúc, kiểu gì cũng sẽ có càng nhiều tu sĩ biết tới mấy loại linh nhưỡng cao giai kia, và hiển nhiên là sau này, chúng có thể không ngừng mang đến cho hắn vô số linh thạch.
“Hẳn là đám Thiên Lôi Kiếm Thảo trong khu vực linh điền gieo trồng Kiếm Thảo cũng tới lúc trưởng thành rồi.” Hắn nói thầm một tiếng rồi để mặc cho Tiểu Thụ Nương đậu trên bờ vai mình, cùng đi tới khu vực linh điền đang gieo trông Thiên Lôi Kiếm Thảo, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ và gốc Di Tinh Hoán Nhật Kiếm Thảo lục phẩm kia.
Ở trung tâm linh điền, tấm Động Huyền Kiếm Bia ấy vẫn đang cắm nghiêng trong linh nhưỡng, hai chữ “Động Huyền” khắp chính diện cực kỳ sắc bén, kiếm ý lăng lệ như sắp vọt ra khỏi mặt bia. Mặt sau thì có một thanh tiểu kiếm vô hình dựng thẳng bên trong bia đá, không ngừng chìm nổi, lúc ẩn lúc hiện.
“Sẽ có các đại tông môn từ chư thiên giới vực ngoài kia tới tham dự Vạn Linh đại hội, cũng không biết trong nhóm này có kiếm tu tới từ Động Huyền Kiếm Tông hay không.” Trong đầu Lục Huyền chợt hiện lên bóng dáng mấy vị đệ tử chân truyền từng kết bạn với hắn hồi còn ở Thiên Kiếm Tông lúc trước.
“Chuyện này quá mức xa vời rồi, mà dù đối phương có tới cũng chưa chắc ta đã gặp được.” Nghĩ tới đây, hắn lại khẽ lắc đầu, nhanh chóng thu hồi tâm tư rồi dừng chân bên trong linh điền.
Trong mảnh linh điền trước mắt có hơn ba mươi gốc Kiếm Thảo màu trắng bạc, nhìn từ xa trông chúng giống hệt những thanh phi kiếm được cắm ngược bên trong linh điền, mũi kiếm chỉ thẳng trời xanh, mặt ngoài thân kiếm có vô số tia kiếm khí trắng bạc rất nhỏ không ngừng di chuyển.
Lục Huyền xem xét hết một lượt, rất nhanh đã phát hiện tất cả những thanh tiến độ bán trong suốt nằm bên dưới Thiên Lôi Kiếm Thảo đầu được kéo căng rồi. Thật ra là hơn một tháng trước, đã bắt đầu có Thiên Lôi Kiếm Thảo hoàn toàn thành thục, nhưng Lục Huyền muốn rút thưởng liên tục nên vẫn nhịn đến tận giờ.
“Để lại mười gốc ngưng chủng, hai mươi gốc kia sẽ thu hoạch hết!”
Ngay sau đó, hắn đã vươn tay tới, cần thận rút hai mươi gốc Thiên Lôi Kiếm Thảo bên trong linh điền ra. Tuy Thiên Lôi Kiếm Thảo rất sắc bén nhưng không tạo thành chút tổn thương nào cho thân thể cường hãn của hắn hiện nay. Trong linh điền, hai mươi quầng sáng màu trắng lặng lẽ xuất hiện, hơi lóe lên, trực tiếp hoà lẫn vào kiếm quang màu trắng bạc xung quanh. “Quầng sáng, mở ra cho ta!” Lục Huyền khẽ quát một tiếng, thân hình đã lao tới, toàn bộ quầng sáng vỡ tan cùng lúc, nhanh chóng hóa thành những điểm sáng nhỏ phóng lên tận trời, rồi trong nháy mắt đã ngưng kết thành một dòng sông ánh sáng dài mảnh, chui vào trong cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, từng ý niệm giống như cưỡi ngựa xem đèn lướt qua đầu hắn.
[Thu hoạch một gốc Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm, nhận được bảo vật Lôi Minh Kiếm Đảm ngũ phẩm.]
[Thu hoạch một gốc Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm, nhận được linh nhưỡng ngũ phẩm, nhận được gói kinh nghiệm tâm đắc lĩnh hội Hoàn Chân Kiếm Dịch.]
[Thu hoạch...] Ý niệm biến mất, từng món bảo vật hoặc trống rỗng xuất hiện trước mặt Lục Huyền, hoặc đúc kết thành tin tức dũng mãnh vọt vào thức hải của hắn.
Từ hai mươi quầng sáng màu trắng, hắn đã mở ra ba thanh Thiên Lôi Kiếm, cộng với tám thanh lúc trước là tổng cộng có mười một thanh rồi, càng ngày càng gân đến thời khắc thu được Thiên Lôi Kiếm Trận thất phẩm hoàn chỉnh.
Ngoài ra, hắn còn nhận được thêm bốn viên Lôi Minh Kiếm Đảm ngũ phẩm, viên lúc trước Lục Huyền từng luyện hóa hiện vẫn còn, nó đang thời thời khắc khắc đầu rèn luyện kiếm đạo chi tâm của hắn, bởi vậy hắn chỉ có thể tạm thời cất số Lôi Minh Kiếm Đảm này vào Thao Trùng Nang trước lại tính sau.
Dù Lôi Minh Kiếm Đảm chỉ là ngũ phẩm, nhưng trong mắt kiếm tu nó lại là mặt hàng cực kỳ có giá trị, có thể đổi được vài món bảo vật không tệ.
Những quầng sáng còn lại mang đến cho hắn tám phần Hoàn Chân Kiếm Dịch ngũ phẩm và năm gói kinh nghiệm ủ chế Hoàn Chân Kiếm Dịch.
“Năm gói kinh nghiệm Hoàn Chân Kiếm Dịch có thể thúc đầy trình độ ủ chế loại linh nhưỡng này của ta tiến lên một tầng cao mới, hẳn là hiện giờ, nó đã nằm giữa trình độ tiểu thành và đại thành rồi. Hắn là trình độ ủ chế linh nhưỡng ngũ phẩm như vậy cũng khá hiếm thấy.” Lục Huyền nhanh chóng hấp thu tiêu hóa toàn bộ đống tin tức vừa xuất hiện trong đầu, sau đó âm thầm cảm khái nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận