Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1238: Phương Pháp Ngưng Chủn...

Chương 1238: Phương Pháp Ngưng Chủn...Chương 1238: Phương Pháp Ngưng Chủn...
Thấy Lục Huyền chịu nhận lễ, vẻ mặt mấy người Diệp Huyền Ngân đầu thoải mái hơn hẳn.
Lại nói, chuyện hai vị Nguyên Anh Chân Quân đến thăm cửa hàng tạp hóa của hắn cũng không phải bí mật gì, nếu có ý hỏi thăm sẽ biết Lục Huyền sắp bái nhập vào Động Huyền Kiếm Tông thôi.
Sau khi biết tin này, mọi người đầu cực kỳ khiếp sợ. Phải biết rằng, bên kia chính là Động Huyền Kiếm Tông đấy, chính là đại tông kiếm đạo số một số hai trong khắp chư thiên giới vực, đừng nói là Hải Lâu thương hội với tư cách là thế lực lớn thứ hai trong Ly Dương cảnh, mà ngay cả Ly Dương Đạo Tông có địa vị siêu nhiên cũng không thể nào đánh đồng được.
Thời điểm Lục Huyền vẫn chỉ là khách khanh của Hải Lâu thương, thái độ của mọi người với hắn đã cực kỳ thân thiện rồi, sau khi biết chuyện hắn có thể tiến vào Động Huyền Kiếm Tông, thái độ của đám người bọn họ hoàn toàn biến thành nịnh nọt lấy lòng. Lục Huyền cũng chú ý tới lời nói cử chỉ của mọi người đầu có phần giữ kẽ, mất tự nhiên nhưng bản thân hắn cũng không vì vậy mà làm ra hành vi vô lễ chỉ vì thân phận của hắn hiện giờ đã thay đổi đến nghiêng trời lệch đất, ngược lại hắn vẫn dùng lễ đối đãi với người khác như trước.
Sau khi hàn huyền một lúc, đám người Quách Bỉnh Thu mới chịu thả lỏng hơn, chẳng qua là thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ thốt lên một câu khen tặng khiến Lục Huyền có phần không thích ứng được.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Nói chuyện phiếm gần nửa ngày, đến khi ấy đám người Diệp Huyền Ngân mới lục tục đứng dậy cáo từ.
Trước khi bọn họ rời đi, Lục Huyền lại đưa cho mỗi người một bình linh nhưỡng, coi như là phần đáp lễ nho nhỏ. Đợi tất cả mọi người rời đi hết, lúc này hắn mới lẫy miếng ngọc giản màu tím nhạt kia ra, đưa linh thức vào thăm dò bên trong đó.
“Ngọc Ngô Đồng, linh thực ngũ phẩm, sau khi trưởng thành, linh mộc có tác dụng phong ấn và hiệu quả ngăn cách rất mạnh, có thể chế tác thành đồ vật chứa đựng linh dược quý hiếm, cũng có thể dùng làm vật liệu chủ yếu của trận pháp phong ấn, cấm chế .. Vân vân. Đồng thời còn có thể luyện chế ra pháp khí đặc biệt có tác dụng phong ma. Càng lâu năm thì hiệu quả phong ấn càng tốt.” “Phương pháp ngưng chủng ngũ phẩm, mấy người Quách đạo hữu hào phóng thật.” Trên mặt Lục Huyền lộ ra ý cười.
Theo hắn được biết, bên trong Vân Hư Vực không hà có tung tích của loại Ngọc Ngô Đồng này, cũng không biết bọn họ thu được phương pháp ngưng chủng loại linh thực cao giai này từ đâu. Trong lòng hắn thầm nghĩ. “Theo như lời miêu tả thì Ngọc Ngô Đồng này chính là một loại linh thực lâu năm, chỉ cần không dùng sinh cơ của linh thực để ngưng chủng thì đoán chừng loại linh thực này có thể sống được một quãng thời gian rất dài. Phải nghĩ cách lấy được linh chủng Ngọc Ngô Đồng.” Có thương hội thay mình đi thu thập, Lục Huyền cũng không lo bản thân không thể tìm thấy linh chủng hoặc cây non tương ứng. Huống chỉ sau lưng hắn còn có con quái vật khổng lồ như Động Huyền Kiếm Tông, chưa biết chừng bên trong tông môn cũng có không ít linh chủng cao giai đang chờ hắn tới nhận đó.
“Không đến mười ngày nữa là tới ngày Vạn Linh đại hội chính thức bắt đầu rồi, cũng nên chuẩn bị sẵn sàng để lên đường thôi.”
Lục Huyền cực kỳ chờ mong vào lần Vạn Linh đại hội này. Cũng đúng thôi, những người tới tham dự đầu là tu sĩ và sinh linh đến từ chư thiên giới vực, có rất nhiều khả năng hắn sẽ nhận được linh chủng cao giai trong kỳ đại hội lần này.
“Đầu tiên phải mang đủ linh thạch cái đã. Lúc trước, ta góp nhặt được nhiều linh thạch như vậy, giờ chỉ cần nhìn thấy linh chủng mình thích là có thể ngang nhiên vung tay mua sắm rồi.” Linh thức của Lục Huyền đảo qua Thao Trùng Nang, nhìn đống linh thạch trung phẩm chồng chất như một ngọn núi nhỏ bên trong, trong lòng thầm nghĩ.
“Ngoài ra ta cũng có thể mang theo một số bảo vật cao giai không có nhiều tác dụng với mình. Với một số tu sĩ, bảo vật thích hợp còn có giá trị gấp mấy lần linh thạch.”
Sau khi hắn chuẩn bị xong bèn lên đường đi tới Ly Dương Đạo Tông.
“Quả là cảnh tượng không khác gì Tiên gia!” Lục Huyền ngẩng đầu nhìn về phía sơn môn cao nghìn trượng của Ly Dương Đạo Tông ở cách đó không xa, không nhịn được lại thấp giọng cảm khái. Toà sơn môn này có đến chín cây cột trụ chống trời chống đỡ, trên trụ lớn được chạm khắc rồng bay phượng múa, bên trong lại ẩn chứa thần cơ huyền ảo.
Hắn ngự sử phi kiếm, đi đến dưới chân sơn môn.
“Đạo hữu dừng chân, xin đưa ra thiệp mời trước.” Một nữ tu Kết Đan kỳ mặc đạo bào thuần trắng bay đến trước mặt Lục Huyền, cười nói. “Được, mời đạo hữỮu xem qua.” Lục Huyền nhanh chóng đưa thiệp mời cho nữ tu.
Nữ tu nọ sử dụng một đạo thuật pháp với thiệp mời, rất nhanh đã có ấn ký phức tạp từ mặt ngoài của thiệp mời bay ra, chậm rãi xoay tròn trên hư không.
“Thì ra là Lục đạo hữu, Lục đạo hữu đi đường Vất vả rồi.” Không biết nàng đã làm cách nào để nhận ra thân phận của Lục Huyền mà mỉm cười nói. Sau đó, nàng lập tức dặn dò một gã đệ tử ngoại môn dẫn Lục Huyền tiến vào trong sơn môn.
Trên đường đi, đệ tử kia không ngừng giảng giải đủ các loại chuyện kỳ lạ có liên quan đến Đạo Tông và một số điều cần lưu ý cho Lục Huyền biết, để tránh chuyện Lục Huyền tự tiện xông vào cấm địa của Đạo Tông.
Lục Huyền vừa đánh giá đông đảo sinh linh đi ngang qua vừa gật đầu phụ họa.
“Không hổ là Vạn Linh đại hội, có rất nhiều tu sĩ với cách tu hành đặc biệt và đủ loại sinh linh thiên kỳ bách quái tới thăm, đây đúng là lần đầu ta được trông thấy.” Hắn thầm cảm khái.
Có đủ loại Yêu tộc cường đại với tạo hình đầu người thân yêu hoặc là đầu yêu thân người, thậm chí là các loại thảo mộc, kỳ thạch, tinh quái kỳ lạ, Nho sĩ miệng đầy chi hồ dã giả, cao tăng trách trời thương dân, tu sĩ Vu tộc vẫn còn dã tính vân vân... Khiến Lục Huyền vẫn luôn ru rú trong động phủ được mở mang tầm mắt.
“Đây đầu là khách hàng tiềm năng.” Lục Huyền nhớ tới Đại Nho Văn Cung, Tọa Phật Liên và các món bảo vật vẫn được cất giữ bên trong Thao Trùng Nang, lại âm thầm đánh dấu một số tu sĩ theo hắn là cực kỳ tiềm năng.
Tên đệ tử ngoại môn kia dẫn hắn tiến vào một ngọn núi hùng vĩ, tìm cho hắn một tiểu viện yên tĩnh để Lục Huyền nghỉ ngơi trong khoảng thời gian này.
“Lục đạo hữu, Diêu mỗ tới thăm đạo hữu đầy.” Lục Huyền vừa ngồi xuống không bao lâu, ngoài sân đã truyền đến một giọng nói ôn hòa. Linh thức đảo qua, hắn nhanh chóng phát hiện một thanh niên mặc đạo bào, mày kiếm mắt sáng, khí chất xuất trần đang lằng lặng đứng trước cửa tiểu viện.
“Diêu đạo hữu, sao ngươi lại tới đây?” Lục Huyền vội vàng đứng dậy đi ra nghênh đón, lại vừa cười vừa hỏi.
“Ta cố ý dặn dò đám sư đệ sư muội nghênh đón khách khứa một tiếng, nếu phát hiện ra Lục đạo hữu thì báo lại cho ta biết.” Diêu Thanh Nhạc cười nói.
“Thì ra là thế, Diêu đạo hữu có lòng rồi.” Lục Huyền khẽ gật đầu.
“Lục đạo hữu lần đầu tới Ly Dương Đạo Tông, đương nhiên là ta phải làm tròn nghĩa vụ của chủ nhà rồi. Thế nào? Đạo hữu đã thấy quen chưa?”
“Cảm giác tốt lắm, trên đường ởi ta đã được chứng kiến phong thái của Đạo Tông và các đệ tử Đạo Tông, cũng được trông thấy rất nhiều sinh linh kỳ dị đến từ chư thiên giới vực.” Lục Huyền cảm khái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận