Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1245: Vô Lậu Linh Mộc!

Chương 1245: Vô Lậu Linh Mộc!Chương 1245: Vô Lậu Linh Mộc!
Mạc Viễn Phong dẫn Lục Huyền đi vào một toà cung điện hùng vĩ. Bên trong cung điện còn có động thiên khác, dù vô số tu sĩ và sinh linh đến từ chư thiên giới vực tụ tập cùng một chỗ vẫn không cảm thấy chật chội.
“Tu sĩ của mỗi thế lực đều có một không gian độc lập, không bị tu sĩ khác quấy rầy, cũng sẽ không bị người khác nhìn trộm. Lục sư đệ theo ta đi gặp mấy người Hoàn Chân sư thúc và Vạn sư đệ đi.” Giữa kẽ ngón tay Mạc Viễn Phong lập tức xuất hiện một tấm phù lục màu trắng nhạt, linh quang lóe lên, khoảng không bên trong cung điện nhanh chóng có thêm một vết nứt không gian, hai người lập tức bay vào trong đó.
Chờ sau khi hạ xuống đã tới một căn phòng yên tính, xung quanh phòng ốc không có vách tường thực thể mà là bốn bức tường linh khí sáng tối bất định, đưa linh thức xuyên qua chỉ có thể trông thấy khung cảnh lờ mờ bên ngoài, những thứ khác đều không rõ, khó có thể phân biệt được cái gì. Trong tình cảnh như thế, tất nhiên là sẽ không bị người khác nhìn trộm bên trong.
“Lục Huyền bái kiến sư thúc.” Đầu tiên Lục Huyền kính cẩn thi lễ với Kiếm Hoàn Chân đang ngồi chính giữa, sau đó lại chào hỏi mấy người Vạn Trọng, Chu Sào phía sau ông ta.
“Lục sư điệt ngồi đi.” Kiếm Hoàn Chân cười nói.
Lục Huyền tùy ý tìm một chiếc ghế trống rồi ngồi xuống.
“Sư điệt, chờ sau khi hội đấu giá này kết thúc, ngươi trở về chuẩn bị một chút rồi cùng chúng ta đi tới Động Huyền Kiếm Tông, được chứ?” Kiếm Hoàn Chân ôn hòa hỏi.
“Hết thảy mọi chuyện đầu nghe theo sư thúc an bài.” Lục Huyền cúi đầu đáp. Hắn đã lựa chọn trở về Kiếm Tông, tất nhiên phải qua đó một chuyến để xử lý những việc liên quan, chờ sau khi chính thức tiến vào Hoàn Chân Kiếm Phong rồi mới có thể tự chủ lựa chọn cuộc sống về sau. Có lời hứa hẹn lúc trước của Kiếm Hoàn Chân, hắn sẽ tương đối tự do nhưng đương nhiên là vẫn nằm trong khuôn khổ.
“Được.” Kiếm Hoàn Chân cười nói, nhìn có vẻ tâm trạng đang rất tốt.
“Ta nghe Cát sư điệt nói, Lục sư điệt vô cùng si mê linh thực, rất thích thu thập các loại linh chủng hiếm thấy. Đợi lát nữa nếu trong hội đấu giá xuất hiện linh chủng tốt ta sẽ mua tặng cho sư điệt.”
“Thế này... quá quý giá rồi, sư điệt hổ thẹn không dám nhận.” Nghe vậy, trong lòng Lục Huyền không khỏi cả kinh. Vị Hoàn Chân Kiếm Chủ của Kiếm Tông này quá mức hào phóng rồi. Đầu tiên, đối phương đưa cho hắn một tấm kiếm phù thất phẩm, giờ lại muốn mua cho hắn linh chủng cao giai nữa.
Nếu không phải Lục Huyền biết chắc ông ta coi trọng Kiếm Thảo Kiếm Hồ do mình cải tiến ra cùng với hai loại kiếm phù ngũ phẩm kia thì khẳng định là hắn sẽ cho rằng đối phương có ẩn tình gì khác. “Sư thúc, Lục sư đệ đúng là thiên tài hậu cần cực kỳ hiếm thấy, nhưng người làm vậy là quá thiên vị rồi, làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm sư huynh đệ của chúng ta đấy.” Mạc Viễn Phong ngồi bên cạnh có chút ghen ty nói, ba người Vạn Trọng dù không nói gì nhưng trong mắt đều lộ vẻ hâm mộ nồng đậm. “Nếu ngươi có thể nghiên cứu ra chủng loại Kiếm Thảo tứ phẩm mới, hay Kiếm Hồ tứ phẩm có ích lợi rất lớn với đệ tử Kiếm Tông, hoặc có thể ủ ra lượng lớn Hoàn Chân Kiếm Dịch ngũ phẩm đồng thời cũng có thể dâng lên hai loại kiếm phù ngũ phẩm mới, thì đừng nói là linh chủng thất phẩm, dù ngươi muốn một món pháp bảo hoặc thần thông trung giai thì Kiếm Tông cũng sẽ tìm mọi cách để thỏa mãn yêu cầu của ngươi.” Kiếm Hoàn Chân khẽ cười đáp.
“Thôi được rồi, xem ra ta chỉ có thể ngồi yên một chỗ hâm mộ Lục sư đệ mà thôi.” Nghe vậy, Mạc Viễn Phong bất đắc dĩ nói. Nhưng có gã lên tiếng, vẻ hâm mộ trong mắt ba người Vạn Trọng đã lập tức tiêu tán, đồng thời tâm trạng của cả mấy vị sư huynh đệ này cũng thấy cân bằng hơn rất nhiều. Mấy người bọn họ lại tùy ý trò chuyện, nhần cơ hội này Lục Huyền cũng tìm hiểu được thêm khá nhiều tin tức có liên quan đến Kiếm Tông. Đột nhiên, một tiếng chuông định tai nhức óc vang lên bên tai mọi người, hồi lâu sau mới yên tính lại.
“Đã để các vị đạo hữu phải đợi lâu rồi, hội đấu giá sẽ lập tức bắt đầu.”
Ngay khi lời nói xuất hiện, linh quang trong phòng đã cuồn cuộn dâng trào, rất nhanh lại có thêm một tấm màn nước trước mặt mọi người. Bên trong màn nước có một lão giả tóc bạc mặt mũi hồng hào đang bay lơ lửng giữa không trung, quanh thân có hàng nghìn hàng vạn luồng bảo quang vấn vít, khiến nhóm tu sĩ nhìn vào lập tức lóa mắt choáng váng, chỉ hận không thể có được tất cả.
“Hoan nghênh các vị đạo hữu đã đến tham dự chương trình cuối cùng của Vạn Linh đại hội, quy củ của hội đấu giá lần này rất đơn giản...”
Giọng nói già nua không nhanh không chậm của lão giả nọ bắt đầu truyền vào tai tất cả mọi người. Lão bắt đầu giới thiệu sơ qua về những điều không được phép làm trong hội đấu giá cùng với quy trình đấu giá, cũng như cách chuyển giao tài vật... vân vân.
“Món bảo vật đấu giá đầu tiên là một đoá Đâu Suất Hỏa thất phẩm, tương truyền thứ này vốn đến từ Đâu Suất Cung trong truyền thuyết. Giá khởi điểm là một trăm tám mươi vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn hai vạn linh thạch hạ phẩm.”
“Bắt đầu đấu giá!”
Lão giả nói xong, lập tức phất tay, một tia bảo quang bắn tới, đồng thời một ngọn lửa màu trắng tinh thuần như muốn thiêu đốt cõi lòng mỗi một vị tu sĩ đã xuất hiện.
Lục Huyền còn chưa kịp quan sát cẩn thận thì bên tai đã vang lên từng tiếng hô lớn. “Hai trăm vạn!”
“Hai trăm mười vạn!”
Cuối cùng, đoá Đâu Suất Hỏa kia đã được một vị Nguyên Anh Chân Quân thuận lợi mua đi với giá bốn trăm ba mươi vạn.
“Món bảo vật thứ hai là...” Từng món bảo vật lần lượt bắn ra từ dòng sông ánh sáng bên cạnh lão giả, món nào món nấy đầu cực kỳ trân quý, phẩm cấp không dưới ngũ phẩm, ngay cả thất phẩm cũng thường xuyên xuất hiện, khiến rất nhiều tu sĩ đua nhau tranh đoạt. Chỉ tiếc là phần lớn bảo vật đầu xuất hiện dưới dạng pháp khí, đan dược, phù lục, linh dược, chờ đợi hồi lâu cũng không thấy linh chủng mà Lục Huyền chờ mong.
“Tiếp theo sẽ đấu giá một hạt linh chủng thất phẩm cực kỳ đặc biệt, tên gọi Vô Lậu Linh Mộc.” Đột nhiên, lời nói của lão giả đã khiến tỉnh thần Lục Huyền rung lên. Chỉ thấy một tia bảo quang như thiểm điện phóng tới trước mặt lão giả, linh quang tán đi, một hạt linh chủng thần dị đã xuất hiện bên trong màn nước. Linh chủng này có trạng thái trong suốt, nếu ngưng thần nhìn kỹ, không ngờ thứ này lại có thể phản chiếu huyết nhục thần hồn của lão giả, toàn bộ đầu hiện lên rõ ràng rành mạch, không chút sơ hở nào.
“Điều kiện để bồi dưỡng Vô Lậu Linh Mộc cực kỳ đặc biệt, cần dùng tâm thần, huyết khí, sinh cơ của tu sĩ để uẩn dưỡng, sau khi linh mộc trưởng thành, trời sinh sẽ tương thông với tu sĩ đã bồi dưỡng ra nó. Sau khi luyện hóa, tu sĩ có thể nhận được Vô Lậu Linh Thể, từ đó cải thiện tư chất của bản thân, khiến cho tốc độ hấp thu chuyển hóa linh khí cũng tăng lên trên diện rộng. Với những tu sĩ có tư chất bình thường, Vô Lậu Linh Mộc này tuyệt đối xứng đáng với bốn chữ “giá trị liên thành.”
“Giá khởi điểm là một trăm vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần nâng giá không được thấp hơn một vạn, bắt đầu đấu giá!"
“Một trăm lẻ tám vạn!”
“Một trăm mười lầm vạn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận