Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1265: Lục Lão Gia, Hãy Thu Nhận ...

Chương 1265: Lục Lão Gia, Hãy Thu Nhận ...Chương 1265: Lục Lão Gia, Hãy Thu Nhận ...
Lúc này, thân thể Bạch Ngọc Kình Thiên Viên đã hạ xuống chỉ còn chừng ba thước (gần 1 mét), hoàn toàn không có uy thế khủng bố như vừa nồi, ngược lại còn mang tới cho người khác một loại cảm giác hoạt bát đáng yêu. Nếu không phải đã biết rõ tính tình của nó thì rất có thể người ta sẽ bị vẻ bề ngoài của nó che mờ mắt.
“Ôi! Ta rất nhớ ngươi đấy!” Bạch Ngọc Kình Thiên Viên lập tức bổ nhào vào lòng Lục Huyền, gắt gao ôm chặt lấy hai tay hắn.
“Là nhớ linh quả của ta mới đúng chứ?” Lục Huyền thầm châm chọc một tiếng. “Ngươi đã là Kết Đan hậu kỳ rồi à? Không ngờ ngươi còn trưởng thành nhanh hơn cả ta!” Sau khi tỉnh táo lại, Bạch Ngọc Kình Thiên Viên lập tức phát hiện ra khí tức của Lục Huyền có chút không thích hợp.
Phải biết rằng, nó có tiềm lực phát triển thành linh thú thất phẩm, mà thời điểm lúc hai người tách nhau ra, thực lực vẫn còn chênh lệch rất rõ ràng, ai ngờ xa cách mấy chục năm, đến khi gặp lại, tu vi của Lục Huyền đã mạnh hơn nó một chút rồi?
“May mắn may mắn thôi.” Lục Huyền ậm ờ nói cho qua. Sau đó, hắn lấy vài hạt sen hai màu trắng bạc xen lẫn màu đỏ thẫm từ trong túi trữ vật ra.
“Đây là linh quả ta bồi dưỡng được, là chủng loại trước kia ngươi chưa từng nếm thử đó, giờ mang qua cho ngươi nếm thử hương vị đây.” Không đợi Bạch Ngọc Kình Thiên Viên kịp phản ứng hắn lại lấy ra thêm một bình linh nhưỡng. “Bình linh nhưỡng này tên là Viên Ma Tửu, trước mắt chỉ còn lại ba bình cuối cùng, vừa hay nó lại phù hợp với tộc Bạch Ngọc Kình Thiên Viên các ngươi, lâu rồi không gặp, ta mang nó tới cho ngươi nếm thử.”
“Hạt sen tứ phẩm, thậm chí cả ngũ phẩm! Còn có Viên Ma Tửu này nữa, ngươi lấy được ở đâu đấy? Lục Huyền, động phủ của ngươi còn thiếu linh thú hộ viện không?” Trong chớp mắt khi nhìn thấy hạt sen Lôi Bạo Liên và Thuần Dương Kim Liên, cùng với Viên Ma Tửu, ánh mắt tiểu bạch viên lập tức trợn trừng cả lên.
“Rốt cuộc là trước kia ta sống thế nào vậy trời?” Tiểu bạch viên cẩn thận cầm lên một hạt sen màu trắng bạc, ném vào trong miệng.
Trong cơ thể nó lập tức truyền đến tiếng sấm rất nhỏ, thậm chí còn có từng tia lôi quang bé nhỏ hiển hiện bên ngoài bộ da lông trắng nõn toàn thân kia. Hạt sen Lôi Bạo Liên tứ phẩm ẩn chứa khí tức lôi linh bên trong, khiến cho kẻ lần đầu được nhấm nháp như nó không nhịn được mà khe khẽ rùng mình.
“Còn có cả linh quả ngũ phẩm nữa... Quá là hạnh phúc rồi!” Bạch Ngọc Kình Thiên Viên tiếp tục nhét hạt sen màu vàng kim duy nhất kia vào trong miệng.
“Phù ~” Khí tức hỏa linh mênh mông mãnh liệt điên cuồng chạy ngang chạy dọc trong cơ thể nó, khiến nó không nhịn được mà thở ra một hơi, đồng thời một ngọn lửa màu đỏ đậm cũng như mũi tên nhọn bắn nhanh ra ngoài. “Đủ mạnh! Đủ mạnh!” Tiểu bạch viên hưng phấn nhảy lên cao mấy trượng, trong miệng không ngớt lời cảm thán.
Về phần chén Viên Ma Tửu kia, đó là loại linh nhưỡng độc hữu của tộc Bạch Ngọc Kình Thiên Viên, hiệu quả càng không cần phải bàn, sau khi uống một hơi, thân thể nó lại càng bành trướng không tự chủ được, hai mắt gần như muốn phun ra lửa.
“Lục lão gia, hãy thu nhận ta đi! Ta trông động phủ rất tốt đấy!” Nó lại bổ nhào vào người Lục Huyền lần nữa. Tuy linh khí trong phúc địa này rất nồng đậm, nhưng mỗi ngày đầu hấp thu luyện hóa linh khí khiến nó không khỏi có cảm giác mồm miệng nhạt nhẽo tới mức sắp ói ra tới nơi rồi.
Đúng là Kiếm Tông cũng sẽ cung cấp linh quả linh nhưỡng, nhưng phẩm giai của mấy loại này đầu rất bình thường, phẩm chất lại càng không cần phải nói, cộng với chuyện số lượng linh thú cao giai bên trong phúc địa rất nhiều, nên khi được chia tới tay một kẻ đến từ bên ngoài như nó, cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
Lục Huyền xuất hiện khiến Bạch Ngọc Kình Thiên Viên lập tức nhớ lại quãng thời gian ở bên trong Thiên Kiếm Tông, lúc ấy nó còn thường xuyên chạy tới động phủ của hắn ăn vụng. Cộng với chuyện Lục Huyền vừa ra tay đã cực kỳ hào phóng, lập tức khiến nó có ý muốn đi theo đối phương.
“Ngươi thật sự muốn đi theo ta, làm linh thú hộ viện của ta?” Trên mặt Lục Huyền lộ ra ý cười, hắn nhẹ giọng hỏi. Linh quả linh nhưỡng hắn lấy ra đầu có giá trị cực cao, lại có mấy hạt Lôi Bạo Liên và một hạt Thuần Dương Kim Liên, còn cả một chén Viên Ma Tửu. Sở dĩ hắn làm như vậy là vì bản thân có giao tình sâu đậm với con Bạch Ngọc Kình Thiên Viên này.
Thời điểm hắn còn dừng lại ở giai đoạn Luyện Khí đã kết bạn với đối phương, đến khi cần giải quyết tên tà tu dùng Thánh Anh Quả làm mồi nhử, nó cũng từng ra tay giúp đỡ. Lại cộng thêm gốc Tâm Viên Quả lúc trước vốn do trưởng bối của tiểu bạch viên giao cho hắn đi bồi dưỡng, hiện giờ trưởng bối của nó đã không còn, hắn cho nó một chén Viên Ma Tửu xem như đền bù báo đáp. “Đương nhiên rồi! Viên ta trôi dạt nửa đời vẫn chưa gặp được minh chủ...” Tiểu bạch viên rung đùi đắc ý nói.
“Ta nhớ trước kia ngươi chỉ hiếu chiến thôi, sao càng lớn lại càng thêm tỉnh quái vậy?” Trong lòng Lục Huyền thầm trêu chọc một câu. Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ có vẻ ngang tàng bên cạnh.
“Xin hỏi sư muội, nếu Lục mỗ muốn thu linh thú trong phúc địa làm linh sủng của mình thì cần thỏa mãn điều kiện gì? “Có hai điều kiện, sư huynh chỉ cần thỏa mãn một trong số đó là được. Đầu tiên là xem ý nguyện của linh thú, nếu linh thú không bị bất cứ thứ gì áp bách, thì chỉ cần thông qua kiểm tra của Linh Thú Điện là có thể để đệ tử trong môn thu nhận đi.” “Tiếp theo là xem tu vi cảnh giới của tu sĩ, nếu Nguyên Anh Chân Quân muốn thu dưỡng linh thú thì không cần quan tâm linh thú có đồng ý hay không.” Thiếu nữ chậm rãi nói, lại đưa mắt nhìn con tiểu bạch viên đang hưởng thụ hạt sen màu trắng bạc bên cạnh, trong mắt lóe lên một tia hâm mộ. Linh quả, linh nhưỡng ngũ phẩm... nói thật là lúc này nàng chỉ hận mình không thể hóa thành một con linh thú. “Vậy ngươi cứ đi theo ta trước đã, ta còn muốn tới gặp lão Long quy ở Thiên Kiếm Tông khi trước nữa.” Lục Huyền nói với Bạch Ngọc Kình Thiên Viên.
Sau đó, hắn đi theo thiếu nữ, tới phía trước một cái hồ nhỏ lấp lánh ánh sáng.
“Lục tiểu tử? Quả nhiên là ngươi!” Lục Huyền vừa mới tới gần chiếc hồ nhỏ kia, mặt nước hồ đã xuất hiện một vòng xoáy linh khí, thoáng chốc vòng xoáy kia đã lớn bằng cả một gian phòng. Rất nhanh, một con linh thú đầu rồng đuôi rồng thân rùa to lớn đã chui ra từ bên trong vòng xoáy.
“Sao tiền bối lại biết ta sẽ tới?” Lục Huyền kinh ngạc hỏi.
“Ngươi quên lão già ta am hiểu thứ gì rồi sao?” Chỉ thấy sau lưng lão Long quy, hàng đống mai rùa đã hiện lên vô số những đường cong bán trong suốt. Những đường cong này điên cuồng di động, hình thành nên từng hình vẽ quẻ tượng vô cùng kỳ dị. “Hôm nay linh cơ chợt động, ta trực tiếp bói cho mình một quẻ, đã biết sẽ có cố nhân tới thăm, bởi vậy ta đã chờ từ sáng sớm rồi!" Lão Long quy hừ một tiếng.
“Ha ha, quả nhiên là không thể gạt được Long quy tiền bối.” Lục Huyền lập tức khen vuốt đuôi hòng cứu vãn một chút.
“Không ngờ tiểu tử ngươi lại đột phá đến Kết Đan hậu kỳ rồi? Cũng khá đấy.” Lão Long quy ôm ồm nói, ánh mắt lại cực kỳ bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận