Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1319: Thân Phận Chân Chính!

Chương 1319: Thân Phận Chân Chính!Chương 1319: Thân Phận Chân Chính!
"Ồ? Vậy cũng không sao, cứ trực tiếp thoát ly là được, Lục đạo hữu, bên trong Tĩnh Hải môn chúng ta có tới năm vị Nguyên Anh Chân Quân, một khi ngươi gia nhập là có hy vọng đột phá tới Nguyên Anh rồi."
Lục Huyền nghe vậy lại không nhịn được nhíu mày. Năm Nguyên Anh Chân Quân, còn chưa bằng một nửa số tu sĩ Nguyên Anh trong Hoàn Chân Kiếm Phong của ta...
Vẻ mặt của hắn như vậy rơi vào trong mắt đối phương, lại có phần vô lễ, xấc xược.
"Thế nào, Lục đạo hữu vẫn không muốn đi một chuyến tới khu vực của Tĩnh Hải môn ta?" Trong giọng nói của Thạch Khiêm đã có mấy phần tức giận.
Theo gã nhận thấy, bản thân đường đường là đệ tử chân truyền của Tĩnh Hải môn, đi qua chuyển lời của Nguyên Anh sư thúc cho một tên tán tu bên ngoài, thì theo lễ thường, tên tán tu này hẳn là phải cúi đầu xưng thần, tất cung tất kính mới đúng, không ngờ, Lục Huyền chẳng những không làm như thế, ngược lại còn có hành vi vô lễ xấc xược đến vậy.
"Ôn sư thúc đã cho mời nhưng xem ra Lục đạo hữu không nể mặt Nguyên Anh Chân Quân của Tĩnh Hải môn ta." Linh lực trên người Thạch Khiêm lập tức xao động, khiến cho một đám tu sĩ bên cạnh không quan tâm tới cây cần câu trong tay, lập tức lựa chọn lui lại.
Chỉ có một mình Thạch Tử Thần đang ở bên cạnh Lục Huyền là dứt khoát đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt không ngừng ra hiệu, ý bảo hắn tạm thời nhún nhường chịu thua người ta một chút đi.
"Ui, đây không phải là Lục Huyền Lục đạo hữu của Động Huyền Kiếm Tông sao? Lần trước từ biệt ở Ly Dương Đạo Tông, đã mấy năm không gặp, vậy mà phong thái của Lục đạo hữu lại càng oai phong hơn." Đột nhiên, trong đám người truyền đến một thanh âm trong trẻo. Ngay lập tức, một thanh niên tuấn dật mặc đạo bào màu xanh đậm, khí chất xuất trần đã chậm rãi đi ra.
"Đệ tử của Thái Nhất Đạo Tông!" Đám người xung quanh ồ lên một mảnh. Thanh niên vừa xuất hiện đưa mắt nhìn Thạch Khiêm, thấy đối phương đã hoàn toàn hóa đá, trên mặt mới hiện lên một nụ cười tươi tắn: "Ta nghe nói bên này có một tu sĩ lợi hại, liên tiếp câu được mấy con Ly Hổ Ngư, thậm chí còn dẫn phát một hồi tranh đấu kịch liệt. Sau đó, lại nhìn thấy vị Thạch đạo hữu của Tĩnh Hải môn này chạy tới, muốn tham gia náo nhiệt, không ngờ mục tiêu kia lại là Lục đạo hữu ngươi."
"Lần trước ở Ly Dương Đạo Tông, dù chưa có dịp giao lưu luận đạo cùng Lục đạo hữu, nhưng cũng biết Động Huyền Kiếm Tông Hoàn Chân Kiếm Chủ đã thu được một vị linh thực sư lợi hại vào tông môn của mình, hôm nay gặp mặt, không ngờ còn thưởng thức được thuật thả câu độc đáo, không giống bình thường của đạo hữu ngươi. Thật là bội phục." Thanh niên kia mỉm cười nói. Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu.
Lần trước khi Vạn Linh đại hội của Ly Dương Đạo Tông chưa bắt đầu, Hoàn Chân Kiếm Chủ đã sớm thu hắn vào trong Hoàn Chân Kiếm Phong. Lại thêm thời điểm cử hành đại hội, Mạc Viễn Phong, Vạn Trọng dẫn hắn đi tụ tập cùng những tu sĩ khác chừng mấy lần, nói không chừng ở trên yến hội nào đó, bọn họ đã kể chuyện hắn trở về Động Huyền Kiếm Tông cho tu sĩ khác biết rồi.
Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng sau khi hắn chính thức tiến vào Kiếm Tông mới bị các đại tông bên ngoài biết được.
Dù sao thì Kiếm Tông cũng là kiếm đạo đại tông số một số hai trong chư thiên giới vực, chuyện trong tông môn tăng thêm một đệ tử nội môn như hắn đương nhiên sẽ bị thế lực khác biết được rành mạch.
Có lẽ cũng dựa vào nguyên nhân này mà vị thanh niên Thái Nhất Đạo Tông trước mắt đã biết được thân phận của hắn.
"Tại hạ vừa mới nghe nói, vị đạo hữu này muốn mời Lục đạo hữu gia nhập vào Tĩnh Hải môn?" Thanh niên này vốn có tính cách đứng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, trực tiếp đổ thêm dầu vào lửa, nói.
Lời nói của thanh niên Thái Nhất Đạo Tông lập tức khiến mọi người ở đây rơi vào trong khiếp sợ thật lâu. Tên tán tu trước mắt này lại là tu sĩ xuất thân từ kiếm đạo đại tông số một số hai trong Tu Hành giới?
Sự tương phản kịch liệt như thế đã khiến đông đảo nhóm tu sĩ sững sờ hồi lâu vẫn không thể tiếp nhận được. Nhưng lời này vốn do một đệ tử nội môn của Thái Nhất Đạo Tông chính miệng nói ra, thoáng cái độ tin cậy đã được đề cao lên rất nhiều.
Thái Nhất Đạo Tông vốn được xưng tụng là cự phách ở giới vực xung quanh, nên rất nhanh, vị thanh niên trước mắt này đã bị người khác nhận ra. Gã chính là Từ Vị Cánh - đệ tử nội môn của Thái Nhất Đạo Tông.
"Khó trách vừa rồi Lục đạo hữu lại dễ dàng vượt qua một phẩm giai, giết chết Tần Đào có cảnh giới Kết Đan viên mãn một cách nhẹ nhàng như vậy." Trong lòng không ít người đã bừng tỉnh.
Sau khi biết được sự thật này, đối với chuyện Lục Huyền vừa dùng thủ đoạn lôi đình để chém giết Tần Đào, bọn họ đã cảm thấy bình thường hơn rất nhiều.
"Đệ tử nội môn Động Huyền Kiếm Tông, mỗi một người đầu là thiên chi kiêu tử, không thể vượt cấp chém giết một tên tán tu Kết Đan viên mãn mới là chuyện trái với lẽ thường."
Thậm chí còn có một bộ phận tán tu âm thầm hô may mắn trong lòng. Sau khi Lục Huyền liên tiếp câu được Ly Hổ Ngư, cũng có một vài tu sĩ đã nổi lên tham niệm hệt như tu sĩ bốn tay lúc trước, chẳng qua mấy người này còn chưa kịp hành động đã bị thủ đoạn lôi đình của Lục Huyền chấn nhiếp rồi. Bây giờ biết được lai lịch của đối phương, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một loại cảm giác “đại nạn không chết.
Đắc tội với một tán tu còn đỡ, dù đánh không lại, cũng có khả năng thoát được, nhưng nếu đắc tội với đệ tử Động Huyền Kiếm Tông, vậy thì không còn chỗ nào để trốn nữa rồi. Một khi đã quyết tâm, dù phải lên tận trời xanh hay xuống tận Hoàng Tuyần, Kiếm Tông kia cũng sẽ tìm ra người.
Nếu nói đám tu sĩ ở đây chỉ có chút chấn kinh với tin tức mình vừa nhận được, thì Tính Hải môn Thạch Khiêm lại đang ảo não vô cùng, thậm chí còn hối tiếc không kịp. Gã vốn cho rằng đối phương chỉ là một tán tu, bởi vậy trong lời nói hoàn toàn không có lấy một chút khách khí nào, nhưng không ngờ mình lại đụng phải một tấm sắt cứng rắn đến thất
Động Huyền Kiếm Tông... Dù Tĩnh Hải Môn có dốc hết toàn bộ lực lượng, cũng không đủ cho Kiếm Tông nhét kẽ răng. "Thì ra là Lục đạo hữu của Động Huyền Kiếm Tông, hiểu lầm hiểu lầm. Vừa rồi nếu Thạch mỗ có lời lẽ nào đó làm đạo hữu khó chịu, kính xin đạo hữu đại nhân đại lượng, không để ở trong lòng." Đến đây, Thạch Khiêm đã hoàn toàn không còn vẻ cao ngạo như trước đó, gã vội vàng cúi đầu nói.
"Ngươi là đệ tử nội môn của Động Huyền Kiếm Tông thì chạy xa như vậy đến bên này làm gì?" Đồng thời gã cũng oán thầm trong lòng.
"Lục đạo hữu, tại hạ còn muốn đi tới tông môn nói rõ tình huống với sư thúc, thứ cho không thể phụng bồi." Xin lỗi xong, gã vội vàng nói vài câu đơn giản với Lục Huyền và thanh niên Thái Nhất Đạo Tông kia rồi xám xịt rời đi. "Lục đạo hữu, tại hạ Từ VỊ Cánh, đệ tử nội môn Thái Nhất Đạo tông." Thanh niên kia quay đầu nói với Lục Huyền.
"Bái kiến Từ đạo hữu." Lục Huyền mỉm cười chắp tay đáp lại.
"Không ngờ Lục đạo hữu lại xuất hiện ở chỗ Chân Hà thuỷ vực này, nếu có chỗ nào lãnh đạm, xin hãy thứ lỗi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận