Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1344: Có Một Tiệm Tạp Hóa Tuyển...

Chương 1344: Có Một Tiệm Tạp Hóa Tuyển...Chương 1344: Có Một Tiệm Tạp Hóa Tuyển...
"Không thành vấn đề!" Mộc đạo nhân sảng khoái nhận lời: "Lão phu chẳng những biết giám bảo, giám định... Bản lĩnh nhìn người cũng không kém, có thể thay Lục đạo hữu ngươi sàng lọc bớt kha khá kẻ không phù hợp đó."
Hai người quen biết đã nhiều năm, thường cùng nhau uống rượu nói chuyện phiếm, lại cộng thêm tình huống của Mộc đạo nhân khá đặc thù, tiềm năng đột phá gần như đã hao hết, không còn lòng dạ tu hành nữa, khiến cho mỗi ngày lão đều có một đống thời gian rảnh rỗi, bởi vậy với lão, chút chuyện nhỏ Lục Huyền nhắn nhủ hoàn toàn không tính là gì cả.
Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói đơn giản về yêu cầu của mình, cùng với phúc lợi sau khi tiến vào cửa hàng, cho đối phương nghe.
"Phúc lợi này... phong phú hơn rất nhiều so với những tu sĩ Trúc Cơ trong Hải Lâu thương hội bên kia. Ây da, ta thực sự phải hỏi lại một lần, không biết Lục đạo hữu ngươi cảm thấy lão phu như thế nào?" Trong mắt Mộc đạo nhân hiện lên một tia ngoài ý muốn, với thông tin vừa nhận được, coi như lão đã có thêm một loại đánh giá mới về gia sản của Lục Huyền rồi. Hai người trao đổi vài câu, sau đó, lão vội vàng rời đi.
Lục Huyền thoáng do dự một chút, cuối cùng cũng quyết định đi tìm Tỉnh Sứ Tề Vô Hành của Lôi Hỏa Tinh Động, cùng với một đám tán tu như Quách Bỉnh Thu, Diệp Huyền Ngân, nhờ bọn họ hỗ trợ đi lan truyền tin tức cửa hàng tạp hóa của hắn cần chiêu mộ người.
Ban đầu, hắn chỉ muốn hấp dẫn một ít tu sĩ Trúc Cơ tìm tới ứng tuyển, nhưng lại đánh giá quá thấp sức ảnh hưởng của cửa hàng tạp hóa cùng với bản thân mình ở bên trong Ly Dương cảnh.
Sau khi chuyện tiệm tạp hóa cần chiêu mộ người được nhanh chóng khuếch tán đến các nơi Ly Dương cảnh...
Trong Trích Tinh lầu.
Hồng Khinh Hải vừa bước ra từ bên trong tiệm tạp hóa, cần thận dán một tờ giấy trắng dài khoảng ba thước ra ngoài cửa tiệm.
Phải biết rằng, ở phụ cận cửa hàng tạp hóa vẫn thường có mấy tu sĩ lưu lại để xem xét tình hình cửa hàng thay đổi bảo vật, bởi vậy tờ giấy trắng kia vừa được dán lên không lâu đã hấp dẫn không ít tu sĩ Luyện Khí thậm chí là Trúc Cơ tìm tới.
"Có Một Tiệm Tạp Hóa tuyển người!"
"Bởi vì quy mô mở rộng, khiến cho cửa hàng xuất hiện tình huống nhân thủ không đủ, hiện cần chiêu mộ thêm từ ba đến năm tu sĩ, yêu cầu như sau:”
"Đãi ngộ: Mỗi tháng sẽ nhận được mức lương cơ bản là bốn ngàn linh thạch hạ phẩm, đồng thời lại căn cứ vào biểu hiện thường ngày, mức lương này sẽ không ngừng được tăng lên. Mặt khác, người làm trong cửa hàng sẽ có cơ hội nhận được phúc lợi là các loại bảo vật bên trong cửa hàng, chủ cửa hàng sẽ ban cho các loại đan dược, linh nhưỡng, kiếm phù nhưng không định kỳ."
"Đãi ngộ này quá tốt rồi!!" Mười tu sĩ đang vây quanh chăm chú đọc tờ thông báo đồng thời kinh hô thành tiếng.
"Làm một tháng đã nhận được bốn ngàn linh thạch hạ phẩm, còn chưa kể tới phúc lợi bên ngoài, ta chỉ hận mình không thể nhanh chóng trở thành tu sĩ Trúc Cơ mà đi ứng tuyển!"
Cũng đúng thôi, đối với đại đa số tu sĩ Trúc Cơ, nhất là tán tu, thì bốn ngàn linh thạch hạ phẩm đã được coi là một khoản tiền lớn rồi. Dù trừ bỏ đi khoản chỉ cho những nhu cầu tu hành hằng ngày thì với khoản tiền lương còn lại, bọn họ chỉ cần tích góp chừng ba - bốn tháng là có thể mua được một món bảo vật tam phẩm thậm chí là tứ phẩm quý hiếm rồi.
Đã thế, theo nội dung thông báo kia, ngoại trừ tiền lương cơ bản nhất này, người làm trong cửa hàng còn có thể hưởng thụ phúc lợi là các loại bảo vật của tiệm tạp hóa.
Mọi người vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài cửa hàng, đương nhiên là biết rõ những món bảo vật bên trong kia trân quý đến mức nào.
"Nói như vậy, nếu được chủ cửa hàng lựa chọn thì chẳng phải ta đã có cơ hội được nhận miễn phí các loại bảo vật như Địch Trần Đan tứ phẩm, Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ tứ phẩm, hay linh nhưỡng, kiếm phù rồi?"
"Đương nhiên, nhưng ngươi cũng có thể mơ ước xa vời hơn một chút, đó là trong tiệm tạp hóa kia cũng có không ít bảo vật ngũ phẩm." Có tu sĩ ồn ào nói.
"Cũng chớ quên những loại phúc lợi ẩn hình khác." "Chủ nhân của cửa hàng chính là Lục Huyền đại sư, linh thực sư số một số hai bên trong Ly Dương cảnh, đồng thời còn là khách khanh của Hải Lâu thương hội."
"Lại là đệ tử nội môn của Động Huyền Kiếm Tông!"
"Nếu được Lục tiền bối thu vào dưới trướng, vừa nhận được đãi ngộ cực cao vừa được ngài che chở, không cần phải lo lắng về phương diện an toàn, thậm chí nếu được tiền bối tùy ý chỉ điểm một hai, coi như ngươi có thể hưởng thụ vô tận rồi."
"Đúng vậy. Chẳng nói đâu xa, chỉ lấy ví dụ từ hai vị đạo hữu hiện đang quản lý bên trong cửa hàng kia thôi, từ nhiều năm trước bọn họ đã đi theo bên cạnh Lục tiền bối rồi, cũng không biết trong khoảng thời gian này đã được tiền bối ban thưởng cho bao nhiêu bảo vật phong phú, đồng thời cũng kiếm được lượng lớn linh thạch, khiến cho tốc độ gia tăng tu vi tuyệt không thua kém những thiên tài tu hành kia."
"Đúng vậy, ta còn nhớ lúc trước Văn điếm chủ chỉ là một tên quản sự Luyện Khí cảnh bình thường trong Hải Lâu thương hội tại Trích Tinh Lâu, vốn là tồn tại vô danh trong thương hội, không có mấy người nhận ra. Nhưng hiện tại, tu vi của những người có thân phận quản sự cùng thời điểm với Văn điếm chủ kia vẫn chẳng phát sinh quá nhiều biến hoá, mà Văn điếm chủ bên này, chẳng những đã có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, còn có danh tiếng không nhỏ trong toàn bộ Thiên Tinh động, ngay cả rất nhiều Kết Đan Chân Nhân khi nhìn thấy hắn cũng có phần khách khí, đối đãi ngang hàng."
"Cả Hồng điếm chủ nữa, ta nghe đồn, hắn chính là một tu sĩ Nho đạo của Đại Hạ cảnh, thời điểm theo học ở Tắc Hạ Học Cung đã không cần thận đắc tội với một Đại Nho, đành bất đắc dĩ chạy trốn tới Ly Dương cảnh. Cũng không biết, hắn gặp phải vận cứt chó gì, thế mà lại kết bạn được với Lục tiền bối, hiện giờ cũng là Trúc Cơ trung kỳ, có hi vọng Kết Đan rồi. "
"Nghe nói trước đó không lâu còn có nho sĩ của Tắc Hạ Học Cung tìm tới mua linh nhưỡng ngũ phẩm từ tay hắn, thái độ của người kia lúc ấy, chậc chậc."
Mọi người không ngừng nhỏ giọng nghị luận, khiến mấy người thỏa mãn điều kiện đầu nhao nhao lên tiếng, trong lòng động tâm không thôi.
Về phần những tu sĩ vẫn chưa tới Trúc Cơ cảnh, ai nấy đầu đấm ngực giậm chân, trong lòng cũng biết mình đã bỏ qua một mối cơ duyên hiếm có tới bực nào.
Chuyện cửa hàng của Lục Huyền chiêu mộ tu sĩ Trúc Cơ, vốn dĩ quy mô nhỏ, nhưng vì tiền lương cao, bảo vật nhiều, còn có thân phận đệ tử Động Huyền Kiếm Tông của hắn gia trì, đã khiến nó gây nên oanh động ở Thiên Tinh Động, tiếng vang lưu truyền khắp cả Ly Dương cảnh này, thậm chí chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn nó còn lan rộng đến những giới vực khác xung quanh. Trong một tòa thành nguy nga tại Tinh Vân Cảnh.
Một thanh niên đang ở trong tiểu viện tinh tế mài giũa một thanh phi kiếm màu đỏ nhạt. Thanh niên này tướng mạo thanh tú, hai mắt dài nhỏ, ánh mắt thong dong mà sắc bén.
"Bách Lý huynh, lại đang rèn luyện thanh phi kiếm yêu quý của ngươi sao?" Một gã thanh niên dáng người khôi ngô đi vào tiểu viện, cất lên thanh âm vang dội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận