Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1371: Tin Vuil

Chương 1371: Tin VuilChương 1371: Tin Vuil
“Trùng Hư lão nhi, Trùng Hư Kiếm Phong của ngươi đã lũng đoạn hạng nhất quá nhiều lần rồi, nếu dám đến đào bảo bối của ta đi, đừng trách ta trở mặt.” Kiếm Hoàn Chân lộ vẻ mặt nghiêm nghị nói.
“Được rồi, Kiếm Đồng đến rồi.” Một tu sĩ khôi ngô mở miệng nói.
Lời còn chưa dứt, một đứa bé cao chừng ba thước đã trống rỗng xuất hiện ngay trước mặt mọi người. Đứa bé này búi tóc thành hình một thanh kiếm nhỏ, tướng mạo tỉnh xảo đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được mà sinh lòng trìu mến. Nhưng chín đại Kiếm Chủ lại không dám vô lễ chút nào. Bởi lai lịch của đứa bé trước mắt này không tầm thường, nó chính là Kiếm Linh do món Hậu Thiên Linh Bảo của Động Huyền Kiếm Tông dựng dục ra, thực lực cường đại, ngay cả Kiếm Chủ cũng không nhất định có thể chiến thắng được. “Hiện tại, để ta công bố bảng xếp hạng Kiếm Phong Đại Bỉ lần này đi.” Thanh âm non nớt của Kiếm Đồng quanh quẩn bên trong khu động thiên này.
“Vị trí thứ nhất, Trùng Hư Kiếm Phong.” Xung Hư Kiếm Chủ phe phẩy quạt hương bồ, bày ra bộ dáng dương dương tự đắc. Tám người còn lại cũng không có bất kỳ phản ứng nào, coi như đã sớm dự liệu được kết quả này rồi.
“Hạng hai, Bách Công Kiếm Phong.”
Mọi người đầu hướng ánh mắt nhìn về phía tu sĩ khôi ngô kia. Tu sĩ nọ vẫn ôm một thanh cự kiếm trong ngực, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bảng xếp hạng vẫn tiếp tục được công bố. “Hạng sáu, Thiên Cương Kiếm Phong.”
Thanh niên khí chất xuất trần vừa lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, lần này thế tới của Hoàn Chân Kiếm Phong quá mức hung hăng, Thiên Cương Kiếm Phong có thể tiến lên một bậc như vậy, gã đã cực kỳ hài lòng rồi.
Chín vị trí, chỉ cần thua kém một bậc thôi, cũng có nghĩa là lượng lớn tài nguyên đổ vào rồi, bởi vậy mỗi một tòa Kiếm Phong đều toàn lực ứng phó, đây là tình thế bắt buộc. “Hạng bảy, Hoàn Chân Kiếm Phong.” Nói đến đây, Kiếm Đồng còn không nhịn được mà ngẩng đầu lên nhìn Kiếm Hoàn Chân. Cũng chẳng trách được đối phương bởi vì xếp hạng trước đó của Hoàn Chân Kiếm Phong quá mức ổn định, không ngờ lần này chẳng những đột phá, còn thoáng cái đã tiến về phía trước hai thứ hạng.
“Chúc mừng chúc mừng!” “Lần này Hoàn Chân đã tìm được một tên phúc tướng rồi”
“Một người có thể chống đỡ cả trăm người, ngàn người, thật muốn cạy một cái góc tường của nhà ngươi.” Tám người còn lại đầu lên tiếng chúc mừng Kiếm Hoàn Chân.
“Đa tạ đa tạ, cuối cùng vẫn nhích lên trên được một chút. Hi vọng Kiếm Phong Đại Bỉ lần sau, có thể nhìn phong cảnh phía trên nữa.” Kiếm Hoàn Chân thoải mái cười nói, thanh âm rơi vào trong tai hai gã Kiếm Chủ phía sau, lại lộ ra vẻ vô cùng chói tai. “Hạng chín, Tử Tiêu Kiếm Phong.” Kiếm Đồng mang theo vẻ mặt không cảm xúc phun ra một câu cuối cùng, sau đó thân hình lập tức biến mất. Khuôn mặt Tử Tiêu Kiếm Chủ ẩn giấu trong màn che được bện từ vô số sợi tử khí, không nhìn ra vui giận.
“Lần này vận khí của Hoàn Chân không tệ, ai ngờ hắn lại tìm được một vị linh thực sư lợi hại như thế.” Thanh Vi Kiếm Chủ gật đầu tán thưởng.
Tám người ở đây đều rõ ràng thực lực của Hoàn Chân Kiếm Phong trên phương diện tu hành bách nghệ, bởi vậy mới cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn đối với việc lần này Kiếm Phong của bọn họ có thể tăng hai hạng. “Theo ta thấy, sở dĩ Hoàn Chân Kiếm Phong có thể lấy được thứ hạng này, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là thành tựu cải tiến ra Thiên Lôi Kiếm Thảo cùng với Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ, mà nhất là cái sau, đoán chừng đã kéo lên được không ít điểm.” Trùng Hư Kiếm Chủ phe phẩy chiếc quạt hương bồ, vẻ mặt thư giãn thích ý nói.
“Nhưng chuyện cải tiến Kiếm Thảo cao giai lại là thứ chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, lần tới ngươi sẽ không may mắn như vậy được đâu.” Tử Tiêu Kiếm Chủ chậm rãi nói, thân hình đã lập tức hóa thành một luồng tử quang xuyên qua toàn bộ động thiên rồi.
“Nóng nảy rồi kìa.” Hoàn Chân Kiếm Chủ giang hai tay ra, cười nói.
Giờ phút này, ông ấy có cảm giác thoải mái vô cùng, tuyệt đối là thoải mái trước nay chưa từng có. Tuy nói kiếp sống tu hành của ông đã kéo dài được mấy trăm năm, tâm chí đã sớm trải qua thiên chuy bách luyện, vững như bàn thạch, nhưng ở Kiếm Phong, Kiếm Tông Đại Bỉ luôn được coi là đại sự hàng đầu, không thể đứng ngoài không quan tâm đến nó được. Lại nói, ông ấy quản lý Hoàn Chân Kiếm Phong đã khá lâu, nhưng liên tục mấy lần đầu ổn định xếp ở vị trí cuối, điều này đã khiến một người từ khi tu hành đến nay vẫn nổi bật xuất chúng, luôn cố gắng đạt được đệ nhất như Kiếm Hoàn Chân vô cùng khó có thể thừa nhận nổi
Xét cho cùng thì chữ “tranh” vẫn luôn xuyên qua con đường tu hành của mỗi người, Kiếm Phong Đại Bỉ lần này, xếp hạng của Hoàn Chân Kiếm Phong trực tiếp tăng lên hai bậc, thành tích này chẳng những có thể rửa sạch nỗi nhục nhã suốt bao nhiêu tháng ngày qua, nó còn có nghĩa là Kiếm Phong bọn họ có thể thu hoạch được lượng lớn tài nguyên tu hành.
Vừa nghĩ đến đây, Hoàn Chân Kiếm Chủ lại không khỏi sinh ra một loại cảm giác lâng lâng, ngay cả đôi Giao Long màu bạc trắng sau lưng ông ấy cũng trở nên thần khí hơn rất nhiều.
Hoàn Chân Kiếm Phong.
Sau khi Lục Huyền xem tỷ thí xong, hắn lập tức trở lại động phủ, an tâm đào tạo linh thực. Phía sau động phủ, bụi đất tung bay, linh lực dao động mãnh liệt, chỉ thấy con bạch viên hóa thành to lớn đến sáu trượng, hai mắt đỏ bừng, song quyền nận âm ầm xuống mặt đất mang đến cảm giác sơn băng địa liệt. Xung quanh nó có một luồng lôi quang màu trắng bạc nhanh chóng xuyên qua, thỉnh thoảng lại có tia chớp to bằng cánh tay đánh lên trên người con vượn trắng này.
“Lão bạch viên này, không biết đã đánh nhau với Lôi Long Hống bao nhiêu trận rồi.” Lục Huyền lắc lắc đầu, nhưng cũng không để ý tới bạch viên đang thay phiên luận bàn cùng đông đảo nhóm linh thú trong động phủ nữa.
“Lục sư điệt.” Bỗng nhiên, bên ngoài động phủ truyền đến âm thanh ôn hòa của Kiếm Hoàn Chân.
Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, rất nhanh đã cảm nhận được những người đang ở bên ngoài động phủ của mình, lần này ngoại trừ Hoàn Chân Kiếm Chủ, còn có Kim Tái Càn, Diệp Lăng Không và vài vị tu sĩ Nguyên Anh khác nữa.
“Lục Huyền bái kiến Kiếm Chủ và mấy vị sư thúc.” Thân hình Lục Huyền lóe lên, hắn nhanh chóng đi ra bên ngoài động phủ, nghênh đón mấy người bọn họ tiến vào.
“Kiếm Thảo trong linh điền của sư điệt phát triển không tệ.” Kiếm Hoàn Chân liếc nhìn qua chỗ sâu bên trong động phủ, dường như chỉ liếc mắt một cái, ông ấy đã xem thấu trận pháp cấm chế đang che lấp bên ngoài linh điền rồi. “Mỗi ngày ta đều cần cù chăm chỉ bồi dưỡng, chỉ hi vọng chúng có thể thuận lợi trưởng thành.” Lục Huyền mỉm cười nói.
“Hôm nay ta tới đây là có tin tức tốt muốn nói cho sư điệt ngươi.” Mấy người vừa ngồi xuống, Kiếm Hoàn Chân đã lên tiếng nói.
“Kiếm Phong Đại Bỉ đã kết thúc, trước đây không lâu ta cũng biết được xếp hạng rồi. So với trước đó, lần này Hoàn Chân Kiếm Phong đã tăng lên hai thứ tự.”
“Vậy sao? Thật đáng mừng!” Lục Huyền cũng cảm thấy vô cùng vinh dự vì thành quả này, vui vẻ toả ra từ tận trong lòng.
Xếp hạng của Hoàn Chân Kiếm Phong tăng lên, như vậy tài nguyên nhận được cũng theo đó mà tăng trưởng, làm đệ tử nội môn của Kiếm Phong, đương nhiên là hắn cũng có thể được chia thêm mấy chén canh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận