Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 163: Tư Nông Điện!

Chương 163: Tư Nông Điện!
"Huynh lặn lội đường xa vạn dặm, trăm cay nghìn đắng tiến vào Thiên Kiếm Tông, không phải vì tu hành công pháp, cũng không đi rèn luyện kiếm thuật, không nghe sư thúc Trúc Cơ giảng bài, chỉ vì làm ruộng thôi sao?" Bách Lý Kiếm Thanh không nhịn được lập tức vươn tay đỡ trán, trong giọng điệu có mang theo một tia hàm ý khó hiểu và chấn động sâu sắc.
Bởi vì đối với gã, loại chuyện này tuyệt đối là không thể tưởng tượng nổi, thậm chí là trong mắt gã, cách Lục Huyền đối xử với linh thực tuyệt đối là hành động điên rồ. Lấy đâu ra vị tu sĩ nào không đi tu hành, không luyện kiếm thuật, chỉ chăm chăm bồi dưỡng linh thực sống qua ngày?
Lục Huyền trông thấy nét mặt đầy vẻ đặc sắc của đối phương, chỉ khẽ mỉm cười, nói: "Ta tự hiểu chính mình, biết tư chất của bản thân ngu độn, coi như có đi nghe sư thúc Trúc Cơ truyền thụ tri thức tu hành, tinh túy kiếm đạo, thì cũng không làm nên chuyện gì. Các ngươi chỉ cần nghe một lần là lý giải lĩnh ngộ, mà ta lại phải nghe đến mười lần hoặc nhiều hơn mới hiểu và nắm giữ những kiến thức đó. Ta chỉ có chút thiên phú trên phương diện đào tạo linh thực, vậy tại sao không tận dụng điểm mạnh của mình, chuyên tâm gieo trồng linh thực?"
Giọng nói hắn đầy vẻ chân thành, biểu cảm trên mặt cực kỳ tha thiết, tận tình biểu hiện ra vẻ mặt của một người biết bản thân vô vọng trên phương diện tu hành, một tu sĩ phổ thông chỉ còn biết gửi gắm bản thân trên phương diện linh thực.
"Nếu thiên phú không bằng người khác thì nghe nhiều hơn, luyện nhiều hơn những đồng môn khác là được, rồi từ từ tích lũy, như vậy sẽ không quá kém." Bách Lý Kiếm Thanh lại đưa ra đề nghị.
‘Ai sẽ muốn bản thân tích lũy từ từ mà vẫn tụt hậu so với người khác chứ? Ta muốn ‘loan đạo siêu xa’ [1] có được không hả?’ Lục Huyền oán thầm trong lòng, nhưng bên ngoài, hắn chỉ nhìn Bách Lý Kiếm Thanh rồi thì thầm hai từ: "Kiếm Thảo."
[1] : loan đạo siêu xa là thành ngữ miêu tả cảnh tượng trong quá trình đua xe, nó nói về một người lợi dụng khả năng điều khiển phương hướng và tốc độ xe cực kỳ khéo léo của mình để vòng vào bên trong, vượt qua những xe khác.
Vừa nghe hai từ này, sắc mặt Bách Lý Kiếm Thanh đột nhiên biến đổi, con mắt híp thành khe hở nhỏ, gã cười nịnh nọt nói: "Nếu Lục đại ca không muốn đi nghe giảng thì ta cũng không miễn cưỡng nữa, ta sẽ cố gắng hết sức ghi lại một bản mang đến cho Lục đại ca. Huynh chỉ cần ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực thật tốt là được. Chờ sau khi huynh bồi dưỡng ra Kiếm Thảo, hãy nhớ chút vất vả này của ta là được."
Nói xong gã rời đi trước.
Lục Huyền chờ Bách Lý Kiếm Thanh đi rồi mới mở trận pháp, lại dựa theo sổ tay đi tới một tòa đại điện tên là Tư Nông.
Tư Nông điện phụ trách toàn bộ những công việc có liên quan đến hầu hết các loại linh thực bên trong Thiên Kiếm Tông như cung cầu, bồi dưỡng, ngưng chủng, đặc biệt là những khu dược viên, linh điền công cộng bên trong tông môn, ví dụ như trồng chủng loại, phẩm cấp, số lượng linh thực thế nào… đều do Tư Nông điện định đoạt.
Hơn một nửa các loại nhiệm vụ có liên quan đến linh thực bên trong tông môn đều do Tư Nông điện tuyên bố, những người làm việc trong điện này đều là Linh thực sư am hiểu bồi dưỡng linh thực.
Lục Huyền đến đây chỉ vì muốn nhìn xem, mình có thể tìm thấy linh thực thích hợp để trồng trọt hay không.
Tư Nông điện được xây dựng trên một khu đất rộng bằng phẳng, diện tích khá lớn.
Lục Huyền tiến vào trung tâm đại sảnh, trong đại sảnh tương đối yên tĩnh, chỉ có mười mấy tên tu sĩ Luyện Khí cao cấp. Hắn đưa mắt nhìn quanh bốn phía, rồi tiến đến một cái quầy làm bằng gỗ gụ ở cách mình không xa.
Phía sau quầy, có một tên đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông đang lật xem một cuốn sách cũ, say sưa đọc. Tên tu sĩ Thiên Kiếm Tông này có tướng mạo bình thường, làn da ngăm đen, khí chất giống như một vị lão nông làm ruộng đã nhiều năm, chất phác giản dị mà gần gũi vô cùng.
"Chào vị sư huynh này, làm phiền ngươi một chút." Lục Huyền tiến lên một bước, nhẹ giọng nói.
"Nếu sư đệ có gì cần biết thì cứ hỏi đi, đừng ngại." Tu sĩ lão nông kia khép cuốn sách trên tay lại, vừa cười vừa nói.
"Tại hạ Lục Huyền, là một người trong nhóm đệ tử ngoại môn vừa mới gia nhập, bình thường đều thích nuôi trồng một ít hoa hoa cỏ cỏ, linh thú linh cầm, nhưng không biết quy củ trồng trọt bồi dưỡng bên trong tông môn như thế nào, mới tới đây một chuyến hỏi thăm tình hình cụ thể."
"Thì ra là Lục sư đệ, cứ gọi Hạ sư huynh là được." Tu sĩ lão nông nọ đứng lên, ôm quyền thi lễ với Lục Huyền, hắn cũng vội vàng đáp lễ.
"Trước khi Lục sư đệ bái nhập tông môn, ngươi đã từng trồng những loại linh thực phẩm cấp nào rồi? Nếu kinh nghiệm còn ít thì tốt nhất là nên tiến từng bước một, trong quá trình bồi dưỡng linh thực, kiêng kỵ nhất là gấp gáp hỏng việc, trực tiếp muốn trồng thử linh thực phẩm cấp cao luôn. Còn nếu kinh nghiệm phong phú thì mọi chuyện lại trở nên cực kỳ đơn giản rồi, ta có thể trực tiếp đề cử chủng loại linh thực cho sư đệ ngươi."
Lục Huyền suy nghĩ một lát mới lên tiếng nói: "Ta từng gieo trồng lượng lớn linh thực không phẩm cấp, nhiều loại linh thực nhất phẩm, sau khi thành thục có phẩm chất tương đối tốt. Ngoài ra, trong linh điền còn có hai chủng linh thực nhị phẩm đang trong giai đoạn bồi dưỡng, trình độ sinh trưởng khá tốt."
Lục Huyền không nói thật trình độ trồng trọt linh thực của mình, hắn trực tiếp giấu giếm tình huống bản thân từng bồi dưỡng ra Kiếm Thảo và Ám Tủy Chi nhị phẩm cùng với đang đào tạo linh thực tam phẩm.
Nhưng đương nhiên, căn cứ vào những thông tin do hắn cung cấp, người ta hoàn toàn có thể hiểu được hắn là người có kinh nghiệm phong phú trên phương diện gieo trồng linh thực.
"Nếu sư đệ đã có kha khá kinh nghiệm gieo trồng rồi, thì cá nhân ta kiến nghị, sư đệ nên nhảy qua linh thực không phẩm cấp, trực tiếp bắt đầu từ nhất phẩm nhị phẩm đi. Được rồi, Lục sư đệ mới tiến vào tông môn, hẳn là bên trong minh bài thân phận còn chưa có Kiếm Ấn?"
Lục Huyền gật đầu đồng ý.
"Nếu như vậy, thì có khá nhiều loại linh thực ngươi không thể trồng được rồi.”
“Phải biết rằng, cây giống linh thực, linh chủng do Tư Nông điện cung cấp sẽ được chia làm ba loại. Một loại chỉ cần dùng linh thạch là có thể mua được, giá ở trong tông môn rẻ hơn phường thị bên ngoài, nhưng dùng linh thạch lại khó mà mua được linh chủng phẩm cấp cao. Loại thứ hai, cần tiêu hao Kiếm Ấn mới mua được, nhưng phẩm cấp hay độ quý hiếm những loại linh chủng kiểu này đều cao hơn loại trước. Loại cuối cùng, ngoại trừ phải tiêu hao Kiếm Ấn mới có thể mua được, chúng còn đi kèm với một vài yêu cầu ngoài định mức khác, ví dụ như thân phận, địa vị, độ cống hiến cho môn phái của người mua… chỉ khi có thể đáp ứng yêu cầu mới có thể dùng Kiếm Ấn mua đi. Chẳng hạn như yêu cầu thân phận của Linh thực sư phải là đệ tử nội môn, thậm chí là đệ tử chân truyền."
Tu sĩ lão nông giới thiệu tỉ mỉ về điều kiện đạt được linh chủng trong tông cho Lục Huyền.
"Thì ra là thế." Lục Huyền gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu rõ.
Nói cách khác, yêu cầu cần phải thỏa mãn nếu muốn nhận được những loại linh chủng quý hiếm hoặc chỉ riêng tông môn mới có, sẽ cao hơn bình thường khá nhiều, để giảm bớt khả năng chúng bị tuồn ra bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận