Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 202: Hài Cốt Của Man Giáp Ngưu!

Chương 202: Hài Cốt Của Man Giáp Ngưu!
“Trong suốt quá trình trao đổi, chỉ có duy nhất một điều cần chú ý, đó là cấm ép mua ép bán, không nên làm sứt mẻ tình nghĩa đồng môn với nhau."
Thiếu nữ trầm lặng nói tới điểm này, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng, trong giọng điệu cũng có vài phần quyết liệt.
Thấy mọi người bên dưới không ai có ý kiến gì, vẻ mặt nàng hơi dịu lại, khẽ mỉm cười giống như u lan nở rộ trong cốc vắng: "Vậy bắt đầu đi!"
Thiếu nữ nọ vừa dứt lời, một gã tu sĩ Luyện Khí tầng chín đã nhún người nhảy lên trên bục.
"Xin chào các vị sư huynh sư tỷ, tiểu hội lần này hãy để ta tung gạch nhử ngọc trước nhé." Tu sĩ nọ ôm quyền thi lễ, rồi nhanh chóng lấy một khối linh quáng to bằng nắm tay từ trong túi trữ vật ra.
Bề mặt quáng thạch không bằng phẳng, có màu đen sẫm, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện bên trong quáng thạch còn ẩn hiện vô số những chấm vàng nhỏ li ti, phảng phất như những ngôi sao không ngừng lóe sáng, rực rỡ đến lóa mắt.
"Linh quáng nhị phẩm Lạc Tinh Thạch, có thể dùng để luyện chế phi kiếm, ta cần đổi lấy đan dược nhị phẩm loại chữa thương."
Lời giới thiệu này trực tiếp mang đến một chuỗi xao động rất nhỏ từ đám người đang ngồi bên dưới, Lạc Tinh Thạch trong tay tu sĩ trên bục tương đối hiếm thấy, cộng thêm thể tích khá lớn, khiến cho không ít tu sĩ động tâm.
Rất nhanh có tu sĩ lên tiếng hỏi, tu sĩ trên bục thoáng so sánh một chút, cuối cùng đã lựa chọn một người trong số đó, dùng Lạc Tinh Thạch trao đổi với đan dược nhị phẩm loại chữa thương.
Ngay sau đó lại có tu sĩ bước lên đài, xuất ra một thanh phi kiếm pháp khí nhị phẩm, trao đổi lấy phù lục, đan dược nhị phẩm.
Vật phẩm dám lấy ra trao đổi tự nhiên không tầm thường, đại đa số đều là những bảo vật mà mọi người đều muốn, chỉ có một số ít tu sĩ bởi vì yêu cầu quá cao nên không có tu sĩ nào nguyện ý trao đổi.
Lục Huyền âm thầm chú ý tới, nhóm vật phẩm dùng để trao đổi chủ yếu là phù lục, đan dược, pháp khí, đương nhiên cũng không thiếu tài liệu yêu thú, linh dược, linh quáng, ngoài ra, vẫn chưa có tu sĩ nào dùng vật phẩm là linh chủng để trao đổi.
Hắn không quá cấp bách về phù lục đan dược, cho nên vẫn án binh bất động, cẩn thận quan sát.
"Một bộ hài cốt yêu thú hoàn chỉnh, nguyên thân là một con Man Giáp Ngưu nhị phẩm, khung xương cứng rắn không có bị tổn thương gì, có thể dùng để chế tạo pháp khí phòng ngự. Cần trao đổi đan dược, linh dược cùng phẩm cấp có thể chống đỡ tà ma tập kích."
Đột nhiên, một món vật phẩm được đặt trước người tu sĩ trung niên trên bục đã thu hút sự chú ý của Lục Huyền. Đó là một bộ hài cốt khổng lồ màu xanh đen, chiều dài hơn một trượng, cao khoảng nửa trượng, hình thù dữ tợn.
Theo lời vị tu sĩ trung niên kia nói, nguyên thân của bộ hài cốt này chính là Man Giáp Ngưu nhị phẩm, có lực phòng ngự kinh người, cực kỳ thích hợp dùng để rèn pháp khí phòng ngự.
Tuy bộ hài cốt nọ hoàn chỉnh, khổng lồ, nhưng khi nghe tu sĩ muốn trao đổi đan dược, linh dược chống đỡ tà ma, các tu sĩ xung quanh lập tức tỉnh táo lại. Vật phẩm trân quý hiếm thấy như thế, bình thường rất khó lấy được, nếu dùng nó để trao đổi với một bộ hài cốt, lại có vẻ bản thân hơi thiệt thòi rồi.
Hiện trường thoáng im lặng một lát.
Trên mặt tu sĩ trung niên lộ vẻ thất vọng, đang lúc người này muốn cất bộ hài cốt khổng lồ nọ đi rời bước xuống bục, đột nhiên một thanh âm trong trẻo truyền đến.
"Ta có một mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà nhị phẩm, phẩm chất tốt, sư huynh xem có thích hợp hay không?" Lục Huyền đứng dậy hỏi.
Vừa nãy, hắn chỉ liếc mắt một cái đã nhìn trúng bộ hài cốt có thể tích cực lớn của Man Giáp Ngưu này. Xương to như vậy, dùng để bồi dưỡng Kinh Cức Cốt, sẽ sử dụng được trong một khoảng thời gian khá dài.
"Một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà sao?" Tu sĩ trung niên kia thoáng cân nhắc một chút, đổi bộ hài cốt Man Giáp Ngưu này để lấy một mảnh linh trà thì có phần không đáng giá, nhưng hiện giờ, gã đang cần gấp loại linh dược này, cộng thêm thông tin Lục Huyền vừa tiết lộ, lá trà có phẩm chất tốt, không phải loại phổ thông, bởi vậy gã cũng không suy nghĩ nhiều, đã dứt khoát đồng ý trao đổi: "Được."
Lục Huyền nghe vậy, lại đứng chờ thêm một lát, đến khi tu sĩ trung niên bước xuống đài, hắn đi đến bên cạnh gã, dùng một mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà to bằng đầu ngón tay đổi lấy bộ hài cốt khổng lồ kia.
"Cũng may túi trữ vật khá lớn, bằng không đã trao đổi rồi mà túi trữ vật của ta lại không chứa nổi bộ hài cốt này, chẳng phải đã quá mức xấu hổ rồi sao?" Cảm nhận bộ hài cốt Man Giáp Ngưu đã chiếm hơn một nửa không gian bên trong túi trữ vật, Lục Huyền không khỏi nghĩ vậy.
Hắn đợi một lát, sau đó mới bước lên bục gỗ, lấy mười bốn mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà còn dư lại và Ám Tủy Chi từ trong túi trữ vật ra, trầm giọng nói: "Mười bốn mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà, phẩm chất tốt hoặc thượng đẳng, có hiệu quả thanh tâm sáng trí, dùng để chống đỡ tà ma xâm nhập. Linh dược nhị phẩm Ám Tủy Chi, phẩm chất tốt, dùng làm tài liệu luyện chế một vài đan dược luyện thể, cũng có thể dùng trực tiếp, trợ giúp tăng cường thể phách. Chủ yếu dùng để trao đổi linh chủng hoặc phương pháp ngưng luyện linh chủng từ các vị đồng môn."
Hai tay Lục Huyền xòe ra, bên tay trái có mười bốn mảnh lá trà xanh non, hương thơm mát dịu lan tỏa, thậm chí một vài tu sĩ ngồi gần cũng có thể ngửi được mùi thơm của nó, trong khi bên tay phải của hắn lại đặt một gốc linh chi màu đỏ sậm, trên bề mặt linh chi có những đường vân màu huyết hồng nổi lên, mơ hồ có thể nhìn thấy một dòng chất lỏng sền sệt đang chậm rãi lưu chuyển bên trong.
"Mảnh lá Thanh Diệu Linh Trà phẩm chất thượng đẳng! Lại còn tới mười mấy mảnh!"
"Cả Ám Tủy Chi nhị phẩm hiếm thấy nữa!"
Trong nháy mắt khi Lục Huyền bày linh dược ra, chúng đã nhanh chóng hấp dẫn được sự chú ý của mọi người. Dù cả lá Thanh Diệu Linh Trà và Ám Tủy Chi đều có phẩm cấp không cao, nhưng chúng vốn là những loại linh thực trân quý hiếm thấy, có công dụng rộng rãi, rất được các tu sĩ ưa chuộng. Huống chi thứ Lục Huyền bày ra ở nơi này còn có phẩm chất tốt và thượng đẳng.
"Vị sư đệ này, trong tay ta có một thanh phi kiếm nhị phẩm ẩn chứa linh khí hệ lôi, trao đổi hai mảnh lá trà Thanh Diệu Linh Trà của ngươi, thế nào?"
"Sư đệ, ta có một môn thuật pháp khinh thân nhị phẩm, muốn đổi vài mảnh linh trà từ tay sư đệ, ý sư đệ sao?"
"Ta có một tấm Tịnh Linh phù tam phẩm, sư đệ có thể cân nhắc một chút hay không?"
...
Rất nhanh, đã có mấy tu sĩ lên tiếng hỏi Lục Huyền.
Khuôn mặt Lục Huyền lộ vẻ áy náy: "Các vị sư huynh sư tỷ, thực xin lỗi, ta ưu tiên dùng chúng để trao đổi linh chủng hoặc phương pháp ngưng luyện linh chủng, những thứ khác tạm thời không nói đến."
Nghe được lời này của Lục Huyền, rất nhiều tu sĩ lập tức yên tĩnh xuống. Trong đám người đang có mặt ở nơi này, chỉ một số ít có kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực, mà những người sở hữu linh chủng Lục Huyền cần lại càng ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận