Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 265: Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm!

Chương 265: Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm!
"Sao bỗng nhiên cái vỏ kiếm này lại có phản ứng? Suýt chút nữa ta đã quên mất nó rồi." Lục Huyền thầm nói trong lòng.
Nhớ lại lúc trước, cái vỏ kiếm này từng bị Tốn Lôi Kiếm Hoàn bên trong đan điền của hắn hấp dẫn tìm đến, thời điểm ấy, hắn vẫn còn ở bên trong Lâm Dương phường thị và bị Vương gia bức bách phải tiến vào bí cảnh. Lúc đó, cả gia chủ Vương gia lẫn bộ khô lâu cấp Quỷ kia đều đang truy tìm vật này, cho nên dù không biết vỏ kiếm nọ có lai lịch như thế nào, hắn cũng thầm suy đoán nó có nguồn gốc khá bất phàm, đáng tiếc hồi lâu sau hắn vẫn không biết lai lịch của thứ này, đành phải để nó bám bụi ở trong túi trữ vật.
Cảm nhận được cái vỏ kiếm có phong cách cổ xưa kia càng ngày càng run rẩy tợn, Lục Huyền lập tức truyền âm cho Bách Lý Kiếm Thanh đang nghỉ ngơi ở cách đó không xa, rồi đứng dậy đi về.
Trở lại động phủ, hắn mở Vụ Ẩn Mê Trận để toàn bộ tiểu viện được một mảnh sương trắng bao phủ che lấp, ngay sau đó, lại cầm cái vỏ kiếm thần bí từ trong túi trữ vật ra. Kiểu dạng của cái vỏ kiếm này có phong cách khá là cổ xưa, loang lổ nhiều màu, điều này cho thấy nó đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng rồi. Đáng tiếc là bên trong vẫn luôn trống rỗng, không phát hiện bất cứ sự tồn tại kỳ lạ nào.
Lục Huyền nắm cái vỏ kiếm, cảm nhận được thân vỏ càng lúc càng rung động dữ dội.
"Vì sao nó lại đột nhiên có phản ứng thế này? Dường như lúc ở trong bí cảnh, nó đã bị Tốn Lôi Kiếm Hoàn trong cơ thể ta thu hút đến..." Lục Huyền trầm ngâm chốc lát, tâm niệm vừa động, một vài đạo kiếm mang đã chui từ trong cơ thể ra, hắc khí quấn quanh, kiếm ý lành lạnh, mơ hồ có điện quang lóe lên trên kiếm mang.
Kiếm mang đột ngột xoay chuyển, lập tức lọt vào không gian trống rỗng bên trong vỏ kiếm. Phần chóp đỉnh của vỏ kiếm hơi ngả về phía sau, dường như bên trong còn vang lên âm thanh kiếm ngân choang choang, có vẻ vô cùng vui sướng.
Lục Huyền thấy vậy, tâm thần lập tức ngưng tụ trên cái vỏ kiếm xưa cũ kia. Một ý niệm hiện lên trong đầu hắn.
【Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, bảo vật không xác định, được rèn từ Thiên Ngoại Kiếm Thạch, có thể săn sóc nuôi dưỡng kiếm khí ở bên trong, thời gian càng dài, uy năng kiếm khí phát ra càng mạnh.】
【Cũng có thể cho phi kiếm vào trong vỏ kiếm, chầm chậm tôi luyện thân kiếm, loại trừ tạp chất, gia tăng chất lượng và cấp độ cho phi kiếm.】
【Linh tính bị tổn thương.】
"Bảo vật không xác định? Cái gì?" Lục Huyền ngắm cái vỏ kiếm cổ xưa trong tay, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.
"Có thể săn sóc nuôi dưỡng kiếm khí, tôi luyện phi kiếm, vỏ kiếm này thật không tệ." Lục Huyền cẩn thận nâng cái vỏ kiếm mang phong cách cổ xưa trên tay lên, âm thầm suy nghĩ. Sau đó, hắn dùng linh thức chậm rãi thăm dò vào bên trong vỏ kiếm, chợt phát hiện mấy đạo kiếm mang mình vừa đánh vào đang bơi lội tự do giống như mấy con cá ở trong này.
"Trước tiên, cứ xem hiệu quả nuôi dưỡng kiếm mang thế nào đã."
Lục Huyền đạt cái vỏ kiếm kia lên bàn, sau đó đi vào bên trong linh điền, tỉ mỉ xem xét tình trạng sinh trưởng của từng gốc linh thực, thỉnh thoảng cũng thi triển các loại thuật pháp Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật để tẩm bổ cho chúng.
Chẳng mấy chốc, hơn một canh giờ sau, hắn đã trở lại trong phòng, lại cầm Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm lên. Tia Tốn Lôi kiếm mang bên trong vỏ kiếm đã mạnh hơn một chút so với lúc ban đầu. Hắn đặt cái vỏ kiếm cổ xưa kia lên ngang người mình, dùng tay phải cầm vỏ kiếm, trực tiếp kéo thật mạnh thứ bên trong ra.
Ngay lập tức, mấy đạo kiếm khí màu đen đã bắn từ bên trong vỏ kiếm ra ngoài, kình phong rít gào chém một tảng đá lớn trong viện thành mảnh vụn, mặt cắt của mảnh vỡ bóng loáng nhẵn nhụi, dựa vào tình huống này, hoàn toàn có thể đoán được kiếm quang sắc bén đến mức nào.
"Sau khi nuôi dưỡng một lúc, tốc độ và lực phá hoại của kiếm quang đã gia tăng thêm, Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm này đúng là bảo bối tốt."
Dựa vào thử nghiệm vừa rồi, Lục Huyền hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, nếu hắn cứ để kiếm khí ở lại bên trong cho Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, cho nó ân cần nuôi dưỡng, khẳng định là về sau này, một khi phóng ra, kiếm khí sẽ có uy năng vô cùng vĩ đại.
"Nó cũng có thể tôi luyện phi kiếm, đề thăng phẩm chất phi kiếm." Lục Huyền cầm một thanh phi kiếm màu đỏ đậm từ trong túi trữ vật ra.
Thanh phi kiếm này dài chừng ba thước, trên thân kiếm có những đường vân như mây lửa. Nó chính là Xích Diễm Kiếm nhị phẩm, phần thưởng bên trong quầng sáng đến từ Đồng Cốt Trúc thành thục. Hắn thử đưa mũi kiếm vào khe hở bên trên Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, dự định sẽ trực tiếp cắm thanh kiếm này vào bên trong. Nhưng ngay khi lưỡi kiếm sắp sửa tiến vào bên trong vỏ kiếm, đột nhiên một tấm màng chắn vô hình lại xuất hiện ngay phía trên khe hở, trực tiếp ngăn chặn Xích Diễm Kiếm ở bên ngoài.
Cái vỏ kiếm cổ xưa nọ lại khẽ run lên, như thể toàn thân nó đang phản đối chuyện hắn cắm phi kiếm vào trong mình.
"Hửm? Ngươi có ý gì? Kiếm khí vô hình có thể thoải mái ra vào bên trong, còn phi kiếm hữu hình thì không thể hả? Đây là hành vi quái dị gì chứ..." Lục Huyền lại thử thêm mấy lần, nhưng Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm vẫn từ chối không chịu cho Xích Diễm Kiếm cắm vào bên trong.
"Đáng tiếc, vỏ kiếm bị phi kiếm cắm vào vốn là vận mệnh không thể thay đổi được của ngươi. Cho nên hãy thành thật để ta đưa Xích Diễm Kiếm vào trong cơ thể ngươi đi, thanh phi kiếm này của ta rất lớn, ngươi chịu đựng một chút."
Lục Huyền khẽ nhếch khóe miệng, lại hơi dùng sức, khiến cho phi kiếm màu đỏ đậm lập tức phá được tấm màng vô hình bên ngoài khe hở, rồi cắm sâu vào bên trong vỏ kiếm.
Vỏ kiếm run nhè nhẹ, sau đó gắt gao bọc lấy thân kiếm đỏ đậm.
"Trước tiên cứ cắm chừng mười ngày nửa tháng để xem hiệu quả rèn luyện thế nào đã." Lục Huyền nghĩ thầm.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, hắn vẫn sinh hoạt như thường lệ, mỗi ngày đều siêng năng ra linh điền bồi dưỡng linh thực, quan sát Linh Huỳnh Thảo biến dị và điều chỉnh thể xác tinh thần chuẩn bị đột phá Trúc Cơ.
Chẳng mấy chốc, một tháng rưỡi đã trôi sau, hai trăm gốc Linh Huỳnh Thảo phổ thông được trồng ban đầu cũng tiến vào thời kỳ thành thục. Lục Huyền cẩn thận xem xét từng gốc, phán đoán tình hình sinh trưởng của Linh Huỳnh Thảo thông qua thanh tiến độ phía dưới. Bởi vì trong đầu đang nghĩ đến chuyện Trúc Cơ nên hiện giờ, hành động của hắn không giống lúc trước, chỉ hái những cây Linh Huỳnh Thảo hoàn toàn thành thục, mà ngược lại, chỉ cần xem thanh tiến độ bên dưới gần đầy là dứt khoát ngắt luôn.
Tổng cộng đã hái được ba mươi bốn gốc Linh Huỳnh Thảo, có lẽ do một chút khác biệt nho nhỏ ấy, nên trong ba mươi bốn gốc kia chỉ có ba cây phẩm chất hoàn mỹ, đa số còn lại đều là phẩm chất thượng đẳng hoặc tốt đẹp.
Hắn nhặt lần lượt ba mươi bốn quầng sáng màu trắng trên mặt đất, từng luồng ý niệm lóe lên trong đầu, tu vi, kinh nghiệm và các loại vật phẩm thay phiên nhau xuất hiện như cưỡi ngựa xem hoa.
Lần thu hoạch đầu tiên đã mang về cho hắn phần thưởng là xấp xỉ sáu năm tu vi, từng luồng sóng linh lực tinh thuần đột ngột xuất hiện trong cơ thể Lục Huyền, giống như một con sóng thuỷ triều, ầm ầm xung kích, mạnh mẽ gột rửa đan điền kinh mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận