Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 290: Hàng Xóm Khương Quảng Lăng!

Chương 290: Hàng Xóm Khương Quảng Lăng!
"Có điều… vị sư thúc Kết Đan kia gặp phải chuyện ngoài ý muốn trong một lần thám hiểm động thiên, không cẩn thận đã ngã xuống trong đó, chỉ để lại con Thanh Huyền Lộc ngũ phẩm này. Thanh Huyền Lộc có mối quan hệ sâu sắc với vị sư thúc Kết Đan ấy, sau khi sư thúc qua đời nó vẫn một mực đợi ở trong tông môn, trông giữ sơn phong bảo vệ tông môn. Thường là cách một đoạn thời gian, nó sẽ đi vòng quanh nội tông một lần, giống như đang kêu gọi linh hồn vị sư thúc đã khuất kia. Nó đã thủ hộ tông môn suốt mấy trăm năm rồi, hiện giờ, sắp đến thời gian đại nạn của Thanh Huyền Lộc buông xuống, cũng không sống được bao nhiêu năm nữa." Tu sĩ trung niên kia có chút thương tiếc nói.
Nghe được câu chuyện này, Lục Huyền cũng có chút líu lưỡi, không biết nên nói gì. Phải biết rằng, một con yêu thú ngũ phẩm đã có thực lực tương đương với tu sĩ cảnh giới Kết Đan rồi, đến cảnh giới như thế, nó còn trung thành nhớ nhung chủ nhân đã qua đời nhiều năm, cũng coi như một hồi giai thoại hiếm có.
"Lục sư đệ, khó khăn lắm, hôm nay mới gặp được ngươi đi ra khỏi nhà, không bằng tới chỗ ta uống một chén linh trà đi?" Tu sĩ trung niên kia mỉm cười mời mọc.
Tu sĩ này tên là Khương Quảng Lăng, am hiểu luyện đan, có tu vi tương đồng với Lục Huyền. Đối phương đã dừng lại Trúc Cơ sơ kỳ được vài chục năm rồi, sống trên một tòa sơn phong cách nhà Lục Huyền không xa nên dần dần đã trở nên hơi quen thuộc với hắn.
Lục Huyền vui vẻ đồng ý, hắn đi theo Khương Quảng Lăng tiến vào trong đình viện nhà gã. Trong đình viện này vô cùng tĩnh mịch, có để một cái đan lô thật to gồm hai tai và ba chân ở chính giữa, phía trên đan lô có khắc vô số phù văn huyền ảo tối nghĩa.
Ánh mắt Lục Huyền quét qua rất nhiều gian phòng bên trong đình viện, chợt phát hiện bên trong các phòng đều bày một cái đan lô, bên dưới không ít đan lô lại có đan hỏa đang lặng lẽ bùng cháy, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng ầm ầm vận chuyển hết mức truyền đến từ bên trong đan lô.
"Không ngờ trình độ luyện đan của Khương sư huynh lại cao thâm như vậy." Lục Huyền cười tủm tỉm nói.
"Cũng tàm tạm, ta miễn cưỡng có thể chen chân vào giữa một đám đồng môn thôi." Tu sĩ trung niên cười ha hả, lập tức dẫn Lục Huyền vào trong phòng.
"Tu hành bách nghệ, kiểu gì cũng phải có một chút tài nghệ để phụ trợ tu hành." Gã vừa pha linh trà cho Lục Huyền vừa cảm thán nói.
"Sư huynh nói rất đúng." Lục Huyền vô cùng tán thành, gật đầu đồng ý.
Trong số trăm loại tài nghệ tu hành, hắn đã có trình độ khá cao trên phương diện linh thực rồi, nhưng cũng vì quá cao nên ngược lại đã để tu luyện xuống vị trí kém hơn bồi dưỡng linh thực.
"Chẳng hay Lục sư đệ am hiểu loại tài nghệ nào?" Tuy hai người bọn họ từng chạm mặt nhau mấy lần, nhưng Khương Quảng Lăng lại không hiểu biết nhiều về đối phương, nhân dịp hôm nay nói chuyện được nhiều hơn, gã mới tò mò hỏi Lục Huyền.
"Ta có chút tâm đắc về phương diện bồi dưỡng linh thực và nuôi dưỡng linh thú." Lục Huyền khiêm tốn đáp.
"Ta biết luyện đan, Lục sư đệ am hiểu linh thực, hai loại này có mối quan hệ mật thiết với nhau, chúng ta cũng phải kết bạn thân thiết hơn mới được." Tu sĩ trung niên nghe vậy, lập tức kính Lục Huyền một chén rượu ngon.
"Cũng mong sư huynh chiếu cố nhiều hơn." Lục Huyền đáp lễ.
"Lục sư đệ, ta biết một nơi bí cảnh có ẩn giấu rất nhiều linh dược, nhưng những loại linh dược kia chỉ có thể sinh trưởng trong hoàn cảnh đặc biệt, không thể tìm được ở những chỗ khác, đến cuối cùng, chẳng còn cách nào khác, ta đành phải chờ đợi chúng nó thành thục rồi mới hái đi được. Sư đệ, lần sau ngươi có muốn đi vào trong đó cùng ta không, hai chúng ta cùng hợp lực tranh đoạt linh dược? Nói không chừng, sư đệ có thể nhờ vào chuyến đi này mà thu được rất nhiều linh dược trân quý đấy!" Uống rượu có chút say sưa, tu sĩ trung niên lập tức cất tiếng mời Lục Huyền.
"Không dối gạt gì sư huynh, trong linh điền ta trồng trọt có không ít linh thực cần ta chăm sóc, thậm chí bên trong còn có những loại linh chủng do sư thúc khác giao cho, ta thực sự không có thời gian đi thăm dò bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên. Hơn nữa, ta vừa mới đột phá cảnh giới Trúc Cơ không lâu, số lượng linh dịch trong đan điền không nhiều lắm, thời gian tu luyện công pháp mới còn ngắn, nếu đụng phải nguy hiểm gì, có khả năng sẽ mang đến phiền phức cho sư huynh. Vì vậy, sau khi suy nghĩ cặn kẽ, ta thấy mình vẫn nên ở lại bên trong tông môn, củng cố tu vi của bản thân cho thật tốt đã." Lục Huyền tùy ý bịa ra một lý do.
Tu sĩ trung niên kia cũng chỉ thuận miệng nhắc tới thôi, giờ thấy Lục Huyền không đồng ý nên cũng không nói gì thêm, hai người tiếp tục nói chuyện phiếm.
Từ trong miệng gã, Lục Huyền biết được kha khá bí ẩn tông môn, hoàn toàn có thể thỏa mãn nội tâm nhiều chuyện tò mò của mình.
Sau khi trở lại sơn phong, Lục Huyền thoáng nghỉ ngơi một lát, sau đó kiểm tra thu xếp tất cả những món pháp khí, bảo vật trên người mình, cuối cùng mới cầm minh bài thân phận xuyên qua đại trận hộ tông, đi vào trong Kiếm Môn trấn.
Khá lâu rồi hắn không đi tới tiểu viện trong trấn, cũng không biết tình trạng sinh trưởng của những loại linh thực bên trong linh điền kia như thế nào.
Tại tiểu viện trong Kiếm Môn trấn.
Lục Huyền mở Thiên Huyễn Vân Yên Trận, xuyên qua tầng tầng lớp lớp khí tức sương khói, bình thản đi vào trong viện.
Độc Toa Mộc tam phẩm đã bén rễ đâm chồi nảy lộc, cũng mọc ra không ít lá non rồi, những phiến lá linh thực này cũng giống như tên, có hình dáng giống như con thoi tràn ngập độc khí.
Trải qua một thời gian dài như vậy, đám âm hồn oán niệm trong tiểu viện đã sớm bị năm cây Quỷ Diện Thạch Cô hấp thu sạch sẽ. Lục Huyền lấy Âm Hồn Châu ra, cẩn thận điều khiển đám âm hồn bên trong hạt châu, bay ra bên ngoài. Chỉ thấy từng con âm hồn ở trong trạng thái sung mãn ngưng thật, nhẹ nhàng bay lượn, trái ngược hoàn toàn với những loại âm hồn oán niệm được hình thành bên trong Oán Hồn Linh.
"Vỗ béo một thời gian, cũng đến lúc thịt." Lục Huyền cảm thán một câu, lại điều khiển rất nhiều âm hồn oán niệm bay đến phía trên Quỷ Diện Thạch Cô, mặc cho những đường hoa văn quỷ dị như mặt người kia hấp thụ.
Về phần Kinh Cức Cốt tam phẩm, bởi vì có bộ hài cốt Man Giáp Ngưu khổng lồ, lại cộng thêm hài cốt Tử Vân Báo nên không cần phải lo lắng về chuyện ăn uống của nó trong khoảng thời gian này. Chỉ thấy những chiếc gai xương mảnh nhỏ trực tiếp đâm thật sâu vào bên trong hài cốt của Man Giáp Ngưu, tạo thành một bui cây gai trông cực kỳ quái dị. Cả hai được kết hợp chặt chẽ với nhau, cứ như đã hòa làm một thể rồi. Cứ như thế, Kinh Cức Cốt tham lam hấp thu chất dinh dưỡng bên trong hài cốt yêu thú, lấy đó làm năng lượng để bản thân nó sinh trưởng phát triển lên.
Lục Huyền phỏng đoán, chờ sau khi chất dinh dưỡng bên trong bộ hài cốt Man Giáp Ngưu kia bị hấp thu hoàn toàn, Kinh Cức Cốt sẽ bỏ nó đi ngay lập tức, đám gai xương trên những cành cây dạng đốt xương trắng kia sẽ trực tiếp cắm rễ và đâm sâu vào bộ hài cốt mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận