Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 298: Kiếm Thai!

Chương 298: Kiếm Thai!
Lục Huyền lại ngưng tụ tâm thần, một ý niệm chợt hiện lên trong đầu hắn.
【Linh thực Kiếm Thảo nhị phẩm, hình dạng giống như kiếm nhận, được kiếm khí tẩm bổ một thời gian dài, là Kiếm Khí trời sinh, có thể trực tiếp sử dụng hoặc dùng để luyện chế phi kiếm.】
"Kiếm Thảo phẩm chất thượng đẳng, môi trường linh khí trong tông môn tốt hơn phường thị rất nhiều."
Lục Huyền nhớ cây Kiếm Thảo đầu tiên được hắn bồi dưỡng trong Lâm Dương phường thị có phẩm chất tốt, mà ở trong hoàn cảnh linh khí càng tinh khiết nồng đậm thế này, lại được 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 cảnh giới tông sư tẩm bổ, nên gốc Kiếm Thảo hiện tại có phẩm chất cao hơn một bậc.
Trong đầu hắn ngẫm nghĩ một hồi, sau đó lại đưa mắt nhìn xuống mặt đất. Chỉ thấy một quầng sáng màu trắng khẽ nhấp nháy, vừa xuất hiện ngay bên dưới cái hố do Kiếm Thảo để lại, một mực chờ đợi hắn nhặt nó lên.
Lục Huyền chạm nhẹ vào bề mặt quầng sáng, khiến cho vô số điểm sáng trên quầng sáng trực tiếp ngưng tụ thành một luồng kiếm quang, mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể hắn.
Ngay sau đó, một ý niệm lóe lên trong đầu.
【Thu hoạch một gốc Kiếm Thảo nhị phẩm, nhận được Kiếm Thai tam phẩm.】
Một thanh kiếm nhỏ màu vàng óng ánh lập tức hiển hiện trước người hắn, thậm chí nó còn khẽ bơi xung quanh Lục Huyền giống như một con cá.
Lục Huyền tập trung tâm thần vào thanh tiểu kiếm màu vàng óng đang tự do bơi lội trước người mình, trong đầu lóe lên một ý niệm.
【Bảo vật tam phẩm Kiếm Thai, tài liệu cực phẩm để luyện chế phi kiếm cao cấp, sau khi dung luyện vào phi kiếm sẽ tăng cường linh tính của phi kiếm trên diện rộng, Kiếm Thai phẩm cấp cao còn có thể thai nghén ra pháp bảo.】
"Kiếm Thai?" Lục Huyền lập tức thu thanh tiểu kiếm màu vàng óng kia vào trong tay, tiểu kiếm khẽ run như muốn thoát ra. Cũng không biết thanh tiểu kiếm màu vàng óng này được làm từ chất liệu gì, rõ ràng nó có thân thể thực chất nhưng khi cầm nó trong tay lại có cảm giác không chân thật.
"Tăng phúc cho linh tính của phi kiếm... có nghĩa là khi ngự kiếm sẽ dễ dàng thỏa mái hơn, thậm chí còn có thể khống chế được một bộ phi kiếm hoàn chỉnh hay là cả kiếm trận. Kiếm Thai phẩm cấp cao còn thai nghén được pháp bảo..." Lục Huyền có chút kinh ngạc đến khó mà tin được, lại tự lẩm bẩm một hồi.
"Kiếm Thảo không hổ là loại linh thực hạch tâm cơ sở của Thiên Kiếm Tông, phần thưởng từ quầng sáng do nó mang lại cũng không tầm thường. Hơn nữa, cây Kiếm Thảo thu hoạch được lần này còn có phẩm chất thượng đẳng, lại bất ngờ mở ra bảo vật hiếm thấy như Kiếm Thai này."
Hắn đã bồi dưỡng hai cây Kiếm Thảo thành thục, một gốc mang đến cho hắn Tốn Lôi Kiếm Hoàn tam phẩm, còn một gốc mang đến cho hắn bảo vật tam phẩm Kiếm Thai. Đối với một loại linh thực nhị phẩm, phần thưởng nhận được từ quầng sáng như này tuyệt đối là vô cùng phong phú rồi.
Vì vậy, hắn càng quyết tâm sẽ thể hiện hết bản lĩnh gieo trồng linh thực của mình ở trong Kiếm đường. Chỉ cần bồi dưỡng tốt những hạt linh chủng Kiếm Thảo phổ thông hoặc cải tiến đã được Kiếm đường phân phát xuống, nghĩa là hắn có thể liên tục và miễn phí nhận được những hạt linh chủng Kiếm Thảo khác nhau, từ đó hình thành nên xu thế tuần hoàn không ngừng (xu thế quả cầu tuyết lăn tròn).
"Chờ sau khi hạt linh chủng Kiếm Thảo kia được vỏ kiếm tẩm bổ kích thích xong, ta sẽ bỏ ngươi vào trong đó, cứ tử tế mà dưỡng thai đi." Lục Huyền khẽ cười một tiếng, lại lập tức thu thanh tiểu kiếm màu vàng óng ánh kia vào trong môt cái hộp kiếm đen thẫm.
Gốc Kiếm Thảo còn lại cũng bước vào giai đoạn thành thục rồi, thanh tiến độ phía dưới gần như đã được kéo đầy. Mặc dù hắn có thể trực tiếp thu hoạch nó ngay bây giờ, nhưng để đảm bảo phẩm chất của Kiếm Thảo đạt đến mức độ cao nhất, cùng với tối ưu hóa phần thưởng bên trong quầng sáng nên Lục Huyền đã cố gắng kìm nén nỗi háo hức muốn ngắt nó trong lòng mình, để bắt đầu khởi động linh lực, rót một luồng Canh Kim kiếm khí vào trong gốc Kiếm Thảo thẳng tắp gần chín muồi kia.
Sau khi bồi dưỡng Kiếm Thảo xong, Lục Huyền lại tiếp tục đi dò xét các mảnh linh điền khác.
Nhóm Linh Huỳnh Thảo được kích thích biến dị thành công đã bước vào giai đoạn ngưng kết linh chủng. Trước đó, Lục Huyền có thử hái một gốc Linh Huỳnh Thảo biến dị, sau khi nhận được kết quả giống hệt bình thường, hắn đã từ bỏ chuyện thu hoạch Linh Huỳnh Thảo thành thục rồi, hiện giờ chỉ một lòng muốn cải tạo nó càng sớm càng tốt mà thôi.
Đến cuối cùng, hai mươi bụi Linh Huỳnh Thảo biến dị hệ băng, đã ngưng kết được hơn hai trăm hạt linh chủng biến dị, trong khi tám cây Linh Huỳnh Thảo biến dị hệ hỏa lại ngưng kết được số lượng linh chủng ít hơn nhiều, chỉ khoảng tám mươi hạt.
Ngoài ra, hắn vẫn còn hơn tám trăm hạt linh chủng Linh Huỳnh Thảo phổ thông đã thu hoạch được từ trước, sau khi trải qua quá trình xử lý đặc biệt, hắn đã cho toàn bộ tám trăm hạt linh chủng này đi kích thích. Chỉ cần hắn gieo trồng linh chủng xuống linh điền, là có thể phân biệt được, rốt cuộc là quá trình kích thích lúc trước có thành công hay không, từ đó sẽ nhanh chóng sàng lọc, chọn lựa ra những hạt linh chủng biến dị, tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Sau vài vòng như vậy, mức độ biến dị của linh chủng thu được càng ngày càng cao, đến cuối cùng, những gốc Linh Huỳnh Thảo trải qua cải tạo trực tiếp đạt được phẩm cấp cao cũng tự nhiên xuất hiện trong tay hắn tựa như nước chảy thành sông.
Bởi vì tất cả những hạt linh chủng Linh Huỳnh Thảo kia đều được hắn dùng làm mục tiêu thí nghiệm cả rồi, cho nên khắp nơi trên sơn phong đâu đâu cũng thấy bóng dáng của Linh Huỳnh Thảo, rất hiếm thấy nơi không gieo trồng Linh Huỳnh Thảo.
Cũng vì chuyện này mới khiến cho tốc độ gia tăng tu vi của Lục Huyền chậm lại rất nhiều, phải mất một khoảng thời gian, hắn mới thoáng cảm nhận được linh lực trong cơ thể có chút đề thăng lên. Nhưng hắn cũng không để ý lắm tới điều này, bởi hiện giờ tiến bộ chậm là vì tương lai tiến bộ nhanh, chút hi sinh này chẳng là gì cả.
"Huống chi có được tu vi như ngày hôm nay, đều do ta khổ tu chăm chỉ trồng trọt, quầng sáng do Linh Huỳnh Thảo đưa tới chỉ đóng góp một chút tác dụng phụ trợ mà thôi." Lục Huyền mơ màng suy nghĩ.
Toàn bộ linh thực trên sơn phong đều phát triển tương đối tốt.
Mê Tiên Đào tam phẩm được trồng trong một góc hẻo lánh, đã lặng lẽ cao lớn hơn rất nhiều, thoạt nhìn sẽ cảm thấy phần thân cây màu trắng hồng đằng kia đang bày ra tư thế cực kỳ gợi cảm, trực tiếp để lộ ra phần eo và đôi chân thon dài miên man, những chiếc lá đào màu phấn hồng càng ngày càng tươi tốt, cùng với một mảnh chướng khí liên tục lưu chuyển dưới tán cây.
Lục Huyền nhìn gốc Mê Tiên Đào này lại có cảm giác mình đang quan sát một thiếu nữ ngây thơ dần trở nên thướt tha yêu kiều, trong đầu hắn lập tức nảy sinh một ý tưởng “nuôi dưỡng” vô cùng quái dị.
(Nuôi bất cứ con gì đến cuối cùng cũng mang ra thịt.)
Sắc mặt hắn không chút thay đổi, lập tức đánh một luồng Thanh Tịnh Chú vào huyệt Thái Dương của mình, linh lực tinh thuần mênh mông nhanh chóng lưu chuyển khắp cơ thể, trợ giúp hắn lập tức bước vào hình thức hiền giả.
Thiếu nữ yểu điệu thướt tha vừa rồi đã hiện nguyên hình, thân và cành lá của Mê Tiên Đào cũng nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng chân thực của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận