Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 301: Nếu Ta Nhận Nhiệm Vụ, Thì Làm Gì Đến Lượt Các Ngươi?

Chương 301: Nếu Ta Nhận Nhiệm Vụ, Thì Làm Gì Đến Lượt Các Ngươi?
Lục Huyền tập trung tâm thần lên người Bạch Viên, lập tức biết được sợi lông tơ trắng bạc nó vừa đưa cho mình tuyệt đối không phải chuyện đùa. Một khi dùng linh lực kích động sợi lông kia, nếu Bạch Ngọc Kình Thiên Viên ở trong phạm vi nhất định, là có thể cảm ứng được ngay lập tức, rồi dùng tốc độ nhanh nhất, chạy qua đây trợ giúp Lục Huyền.
"Cảm ơn món quà to lớn như vậy của ngươi." Lục Huyền sờ sờ đầu Bạch Viên, bàn tay chạm vào truyền đến xúc cảm lạnh lẽo cứng rắn.
Hắn biết, nhìn vẻ ngoài con Bạch Ngọc Kình Thiên Viên trước mắt này, khá là hay thẹn thùng xấu hổ, nhưng trên thực tế, nó lại có sở trường cực mạnh về vũ lực, thậm chí còn hung hãn hiếu chiến vô cùng. Giờ nó đưa cho hắn sợi lông tơ kia, nghĩa là giữa bọn họ đã có một chút giao tình nhất định, nhưng phần nhiều hơn là nó muốn đánh nhau một trận thật đã.
Loan Điểu trắng tinh cũng bước đến, ưu nhã kêu to một tiếng với Lục Huyền, nó hứa rằng nếu Lục Huyền gặp phải bất kỳ vấn đề gì, nó sẽ đến giúp đỡ hắn nhanh nhất có thể, đồng thời còn mời hắn đến làm khách trong khu bí cảnh, nơi ở của đám linh thú hộ tông.
"Được, có cơ hội ta nhất định sẽ tới." Lục Huyền cũng hơi tò mò về nơi sinh hoạt của yêu thú phẩm cấp cao trong tông môn, vì vậy cũng lập tức đồng ý với Huyền Thiên Bạch Loan.
Hai con linh thú cũng không ở lại lâu, một con nhanh chóng hóa thành điểm sáng hư ảo, trực tiếp xuyên qua phù trận, còn một con biến thành một luồng sáng trắng, phù văn còn chưa hoàn toàn kích phát, nó đã lao ra bên ngoài rồi.
Sắc trời xẩm tối, Lục Huyền thu dọn sân viện rồi vào trong phòng ngồi yên tĩnh tu luyện một canh giờ. Dưới quá trình vận chuyển 《 Đại Ngũ Hành Công 》, linh khí tinh thuần bên trong sơn phong không ngừng được rót vào và dung nhập vào trong đan điền của Lục Huyền.
"Ta có tu luyện, nhưng chẳng mang đến hiệu quả gì, cứ như không tu luyện vậy." Hắn cảm nhận được lượng linh dịch hội tụ bên trong đan điền của mình không phát sinh bất kỳ biến hóa gì, những tình huống kiểu này đã giúp hắn càng hiểu rõ thêm về thiên phú của bản thân.
Sáng sớm hôm sau, hắn dậy sớm, đi dò xét quanh linh điền một vòng, cẩn thận xem xét kỹ và chăm sóc tất cả những gốc linh thực trên sơn phong một lượt, sau đó tìm được một con Linh hạc ở bên ngoài sơn phong, bảo nó chở đến Thứ Vụ đường.

Phía trước Thứ Vụ đường.
Sau một khoảng thời gian khá dài, nơi này vẫn vô cùng náo nhiệt, không ít đồng môn Luyện Khí liên tục ra ra vào vào.
Lục Huyền bước vào đại sảnh, lập tức đi đến phía sau màn sáng, tìm được một vị chấp sự của Thứ Vụ đường, rồi thông qua đối phương để tuyên bố hai nhiệm vụ.
Một cái là thu thập con ngươi yêu thú, phục vụ cho nhu cầu sinh trưởng của Bách Đồng Quỷ Mộc. Điều kiện sinh trưởng của linh thực tứ phẩm khắc nghiệt hơn những loại linh thực nhất, nhị, tam phẩm khác rất nhiều, mười mấy con ngươi hắn thu thập được từ nhiệm vụ trước cũng không đủ dùng một đoạn thời gian, dù sáu con mắt của bọ cạp yêu tứ phẩm vừa được hắn thả lên thân cây, cũng chỉ đáp ứng được nhu cầu của một số con ngươi trên Bách Đồng Quỷ Mộc mà thôi.
Bởi vậy, hắn có nhu cầu bức thiết, cần phải thu hoạch thêm nhiều con ngươi yêu thú khác nữa.
Lục Huyền lập tức dựa trên phẩm cấp, trình độ quý hiếm và năng lực kỳ dị của con ngươi yêu thú để viết xuống những phần thưởng chi tiết cho nhiệm vụ của mình.
Sau đó, hắn lại tuyên bố thêm một nhiệm vụ sưu tầm ấu trùng, trứng trùng khác nữa, tốt nhất là côn trùng loại lột da thoát xác, để mấy con này cộng sinh cùng phát triển với Huyền Trùng Đằng. Phải biết rằng, bên trên cây Huyền Trùng Đằng của hắn đang có ba loại côn trùng, lần lượt là Ẩn Sí Thiền, Hắc Giáp Trùng và Ngân Tuyến Bọ Ngựa. Khi cây non càng ngày càng lớn, chúng dần dần không thể đáp ứng được nhu cầu sinh trưởng bình thường của Huyền Trùng Đằng nữa.
Và hiển nhiên, hắn cần phải đi tìm thêm ấu trùng, trứng trùng khác tới để thỏa mãn Huyền Trùng Đằng của mình.
Kinh Cức Cốt đã có bộ hài cốt tứ phẩm Lục Mục Xích Thiết Hạt để hấp thu dinh dưỡng rồi, tạm thời hắn không cần phải lo lắng về vấn đề thức ăn cho nó.
Về phần Thánh Anh Quả, Lục Huyền không dám tuyên bố nhiệm vụ sưu tập tinh huyết, hồn phách, oán niệm của anh hài ở trong tông môn. Nếu hắn dám làm như vậy, dù chấp sự Thứ Vụ đường chấp thuận thì nó cũng ngay lập tức sẽ thu hút sự chú ý của nhóm tu sĩ cấp cao bên trong tông môn.
Sau khi bố trí xong nhiệm vụ, Lục Huyền lại rời khỏi khu vực phía sau màn sáng, tiến vào trong đại sảnh. Bất cứ chỗ nào hắn đi qua, những tu sĩ Luyện Khí nhìn thấy đều tràn đầy tôn kính chào hỏi hắn một câu, hắn cũng mỉm cười gật đầu chào lại.
Bởi vì hắn vẫn một mực ở lại bên trong tông môn bồi dưỡng linh thực và nuôi dưỡng linh thú, rất ít khi giao tiếp với những đồng môn khác, càng đừng nói tới chuyện kết đội cùng bọn họ đi thăm dò bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên.
Loại phương thức sinh hoạt này đã trực tiếp thu hẹp phạm vi quan hệ của hắn ở trong tông môn. Và dù đã gia nhập Thiên Kiếm tông được hai - ba năm rồi nhưng hắn quen biết rất ít tu sĩ ở giai đoạn Luyện Khí, chỉ có giao tình với vẻn vẹn vài người ở gần nơi mình sống cũng như gặp gỡ trong lúc tham gia nhiệm vụ của Thứ Vụ đường.
Khi đi ngang qua màn sáng, Lục Huyền nhìn những nét chữ quen thuộc hiện lên trên màn sáng khổng lồ, phía dưới có rất nhiều tu sĩ chăm chú theo dõi, lựa chọn nhiệm vụ thích hợp với bản thân, trong lòng cũng không khỏi xúc động một phen.
Từ lúc nhập môn, hắn thường xuyên đi tới Thứ Vụ đường, tiếp nhận không ít nhiệm vụ lên quan đến linh thực linh thú và kiếm được kha khá linh thạch, Kiếm Ấn. Chẳng nói đâu xa, trong số những loại linh thực đang được hắn gieo trồng ở linh điền, có mấy loại đều xuất phát từ phần thưởng hắn nhận được ở nơi này, chính nó đã đặt nền móng vững chắc cho sự nghiệp làm ruộng của hắn tại tông môn.
"Đáng tiếc là bây giờ ta đã tấn thăng cảnh giới Trúc Cơ rồi, không thể lấy thân phận sư thúc đi cướp đoạt nhiệm vụ với đồng môn Luyện Khí được, bằng không làm gì đến lượt các ngươi?" Lục Huyền âm thầm cười lạnh một tiếng.
Thỉnh thoảng trên màn sáng cũng xuất hiện một vài nhiệm vụ liên quan đến linh thực, nhưng nếu hắn dùng thân phận đệ tử nội môn Trúc Cơ kỳ đi nhận nhiệm vụ vốn được dành cho đồng môn Luyện Khí như vậy, lại để chuyện này lan truyền ra ngoài, sẽ có chút kỳ cục…
Đến cuối cùng, dù cũng muốn nhưng hắn chỉ có thể bất lực buông tha.
Cũng may sau khi trở thành đệ tử nội môn, ngoại trừ phúc lợi siêu to khi mới đột phá cảnh giới, thì mỗi tháng tông môn còn phát cho hắn một khoản Kiếm Ấn kha khá. Đồng thời khi tiến vào Kiếm đường, mỗi tháng hắn cũng được nhận một món Kiếm Ấn cố định. Nghĩa là dù không đi làm nhiệm vụ, mỗi tháng hắn cũng có thể thu được hơn trăm miếng Kiếm Ấn, có thể nói là phần thưởng phong phú vô cùng.
Lục Huyền vừa nhớ lại những năm tháng huy hoàng trong quá khứ, vừa đi ra bên ngoài Thứ Vụ đường, kêu gọi một con Linh hạc và bay thẳng lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận