Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 327: Yêu Quỷ Đằng!

Chương 327: Yêu Quỷ Đằng!
"Trước kia lúc giải quyết vấn đề sinh sản của Linh hạc và Âm Dương Côn Ngư, ta chỉ cần bày mưu tính kế thôi, vậy mà bây giờ đã đạt đến độ tự mình nhúng tay vào đỡ đẻ luôn rồi. Ta lại lần nữa củng cố danh hiệu Thú Y Thánh Thủ này." Lục Huyền âm thầm cảm khái nói.
Chỉ chốc lát sau, dây leo trên thân thể Dị Quỷ Đằng vĩ đại đã trở nên khô quắt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ngay sau đó, nhìn nó giống hệt một đống vỏ cây khô rơi xuống mặt đất.
Một ý niệm hơi yếu ớt nhưng ẩn chứa sinh cơ dồi dào truyền đến từ trong nụ hoa, để rồi ngay lập tức, những cánh hoa đã biến thành màu xanh đen kia lần lượt nở rộ, đồng thời, một sợi dây leo nhỏ như con rắn cuộn tròn thành một cục, đang yên lặng nằm ở chính giữa.
Nhánh dây leo có màu xám xịt không dễ thấy, khác xa với hình dáng hung dữ đáng sợ của cơ thể mẹ. Khoảnh khắc nó xuất hiện, tốc độ khô héo và tan vỡ của Dị Quỷ Đằng vĩ đại cao tới mấy trượng kia càng tăng nhanh hơn gấp chục lần, giống như thời khắc cuối cùng của trận tuyết lở, trong chớp mắt, toàn bộ đã nát vụn phong hóa.
Chỉ có một nhánh dây leo vẫn còn gắng gượng chống cự nụ hoa đã nở rộ, rồi gửi nó đến trước người Lục Huyền.
Ngay lập tức, nhanh dây leo kia quay một vòng xung quanh cây non Dị Quỷ Đằng mới, rồi tan rã nhanh chóng từ dưới lên trên.
Vào giây phút cuối cùng của quá trình tan vỡ ấy, Lục Huyền đã cảm nhận được niềm ước ao và mong mỏi mãnh liệt từ sâu trong nội tâm nó.
Sau khi Dị Quỷ Đằng khổng lồ hoàn toàn biến mất, nhánh dây leo nhỏ bé đang nằm yên lặng trong nụ hoa lập tức sống dậy, từ bên trong nhô ra một xúc tu màu xám nhạt, như thể đang cảm nhận và quan sát thế giới trước mắt này.
"Từ nay về sau đi theo ta! Ta dẫn ngươi đến đại tông môn nhìn ngắm các khía cạnh của xã hội." Lục Huyền mỉm cười, hắn vươn tay phải về phía nhánh dây leo nhỏ bé màu xám nhạt kia.
Nhánh dây leo màu xánh cảm nhận được khí tức linh lực quen thuộc truyền đến từ trên người Lục Huyền, nó bắt đầu leo lên, chạy dọc theo lòng bàn tay hắn và chui vào ống tay áo rộng thùng thình của hắn, cuối cùng chỉ để lại một đoạn thân thể nho nhỏ ở bên ngoài.
"Ăn tạm trái linh quả này trước nào." Lục Huyền cầm một trái linh quả từ trong túi trữ vật ra và đặt nó xuống trước mặt nhánh dây leo màu xám nhạt.
Cảm nhận được hương thơm ngát mê người của linh quả, nhánh dây leo màu xám nhạt không chút do dự, trực tiếp đâm vào chính giữa linh quả. Cũng không biết nó nuốt như thế nào, nhưng chỉ trong vài hơi thở, ngay cả hột và vỏ của linh quả cũng bị nó nuốt chửng hết.
Lục Huyền ngưng tụ tâm thần trên nhánh dây leo màu xám nhạt vẫn còn chưa thỏa mãn kia, một ý niệm hiện lên trong đầu hắn.
【Linh thực yêu biến Yêu Quỷ Đằng ngũ phẩm, được ngưng kết từ tinh hoa Dị Quỷ Đằng từ đời này sang đời khác, diễn biến mà thành, thích ăn linh chủng, các bộ phận thực vật trên thân thể linh thực cùng với thịt yêu thú, có năng lực cảm ứng cực kỳ nhạy bén đối với linh chủng.】
【Tinh thông các loại thuật pháp hệ mộc, lực công kích rất mạnh.】
【Không phải chủng tộc ta, chắc hẳn vị rất tươi.】
"Linh thực yêu biến ngũ phẩm!"
Ý niệm vừa xuất hiện trong đầu đã nằm ngoài dự đoán của Lục Huyền. Hắn không ngờ bản thể của gốc Dị Quỷ Đằng là linh thực tứ phẩm kia, sẽ sinh ra một loại linh thực yêu biến có phẩm cấp cao hơn.
"Dùng linh tính và tinh hoa của cả cuộc đời, cuối cùng sinh ra đời sau vượt phẩm cấp. Nếu nó ở dưới suối vàng có linh, sẽ cảm thấy hết sức vui mừng!" Lục Huyền không nhịn được khẽ bùi ngùi nói.
Hắn thầm suy đoán, Thanh Mộc Nguyên Khí do hắn truyền vào cũng đóng góp một phần công lao không nhỏ trong quá trình thai nghén cho ra cây non đời sau, khiến nó có thể từ tứ phẩm vượt đến ngũ phẩm như vậy. Dù sao loại nguyên khí này cũng được ngưng tụ từ bản nguyên sinh mệnh trước khi lâm chung của Thanh Huyền Lộc ngũ phẩm, bản thân nó đã mang rất nhiều ích lợi cho linh thực và những thứ tương tự rồi.
"Yêu Quỷ Đằng, ngay cả tên cũng thay đổi." Lục Huyền hài lòng nhìn một đoạn nhỏ dây leo màu xám nhạt mới chui ra từ trong ống tay áo. Mặc dù nó là một gốc linh thực yêu biến, tập tính gần giống yêu thú phổ thông nhưng lại là gốc linh thực ngũ phẩm đầu tiên hoàn toàn thuộc về hắn. Thánh Anh Quả lấy được trước đó cũng là ngũ phẩm, nhưng nó chỉ là Tử Chu, tương ứng với phần lớn quyền sở hữu vẫn nằm trong tay tu sĩ phía sau.
"Được rồi, tất cả các ngươi đều thấy rõ ràng chuyện vừa mới phát sinh. Thủ lĩnh của các ngươi đã diễn sinh ra một sinh mệnh mới và trực tiếp giao cho ta chăm sóc sinh mệnh mới này rồi. Ta sẽ mang nó ra khỏi dược viên, đưa nó đến một thế giới khác. Nếu các ngươi cũng muốn cùng rời đi với nó, ta có thể tiện đường dẫn các ngươi đi một thể, nhưng nếu các ngươi vẫn muốn ở lại dược viên này, ta cũng không ép buộc." Lục Huyền truyền một ý niệm về phía những cây Dị Quỷ Đằng còn lại.
Sau khi nhận được một gốc linh thực yêu biến ngũ phẩm, tâm trạng của hắn rất tốt nên đã đưa ra hai lựa chọn cho những đồng loại của nó. Nếu muốn rời khỏi dược viên, hắn có thể trực tiếp mang chúng đi mà không khiến chúng bị tổn thương một chút nào, sau đó sẽ thả chúng ở trên sơn phong trong tông môn hoặc là tiểu viện tại Kiếm Môn trấn.
Có Sinh Sinh Đại, hắn cũng không sợ sinh cơ của chúng sẽ xói mòn trong quá trình đi đường.
Nhưng những Dị Quỷ Đằng này cũng không nhận phần tình cảm của Lục Huyền, chúng nó trực tiếp im hơi lặng tiếng chui vào trong linh nhưỡng, lại nhanh chóng biến mất trước mặt Lục Huyền.
Hắn cũng không miễn cưỡng, nếu là cây non, hắn còn cân nhắc một chút, có nên bắt cóc chúng hay không, bởi sau khi chúng sinh trưởng thành thục, hắn sẽ nhận được quầng sáng phần thưởng, nhưng những cây ở đây đều sinh trưởng đến trạng thái thành thục rồi, tiếp tục bồi dưỡng chăm sóc cũng không nhận được quầng sáng, vì vậy giá trị chúng ở trong mắt hắn đã thấp đi rất nhiều.
Hắn giấu cây non Yêu Quỷ Đằng vào trong ống tay áo, rồi phi như bay về một hướng dược viên. Một lát sau, nhánh dây leo màu xám nhạt nhẹ nhàng chui ra từ bên trong ống tay áo của hắn, rồi cố gắng vươn về phía trước bên trái Lục Huyền, có cảm giác, nó đang nóng lòng muốn thử làm một điều gì đó.
"Ý của ngươi là phía trước có linh chủng cao cấp?" Lục Huyền nghi hoặc hỏi cây non Yêu Quỷ Đằng.
Yêu Quỷ Đằng vươn một đoạn dây leo màu xám nhạt đi vòng qua trước mặt Lục Huyền, sau đó, cực kỳ nhân tính hóa gật đầu.
"Tốt, đi trước dẫn đường nào."
Có thể khiến cho Yêu Quỷ Đằng ngũ phẩm sinh ra hứng thú lớn như vậy, chắc hẳn thứ trước mắt kia không phải linh chủng bình thường, hơn nữa, xét đến chuyện Yêu Quỷ Đằng có cảm ứng cực kỳ bén nhạy với linh chủng, Lục Huyền không chút do dự, đã lập tức bảo nó đi trước chỉ đường.
Cứ cách một đoạn thời gian sẽ có người tiến vào phúc địa dọn dẹp đám yêu thú, mà người có thể tiến vào phúc địa này, đương nhiên phải là đồng môn của hắn, phía sau lại có Kết Đan chân nhân tới quản lý giám sát phúc địa, cho nên khả năng gặp phải nguy hiểm là rất nhỏ.
Một lát sau, hắn đã đi tới chỗ sâu nhất bên trong dược viên, nơi này bị một bức tường đá cao lớn chắn ngang, bên trên bức tường đá này lại có một cánh cửa nhỏ khắc đầy phù văn phức tạp.
Nhánh dây leo màu xám nhạt kia lập tức chỉ về phía cánh cửa nhỏ ấy, rồi gật gù tỏ vẻ hưng phấn vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận