Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 340: Đói Bụng Hai Tháng Rồi, Hôm Nay Ta Đến Cho Ngươi Ăn No Đây!

Chương 340: Đói Bụng Hai Tháng Rồi, Hôm Nay Ta Đến Cho Ngươi Ăn No Đây!
"Hắc hắc, lại tìm được một quả đã chín muồi." Lục Huyền vừa cười khà khà vừa vui vẻ nhìn chằm chằm vào loại trái cây có tạo hình như một đóa hỏa diễm đang giấu mình trong những chiếc lá màu đỏ nhạt trên kia.
Hắn ngưng tụ tâm thần, thanh tiến độ mờ nhạt phía dưới linh quả đã hoàn toàn tràn đầy, và cẩn thận hái nó xuống.
"Phẩm chất tốt, cũng không tệ."
Một ý niệm hiện lên trong đầu.
【Linh quả nhị phẩm Liệt Diễm Quả...】
Sau khi hái xong trái linh quả này, điểm nổi bật nhất đương nhiên là quầng sáng màu trắng xuất hiện ở vị trí vừa ngắt lấy trái cây. Ở phía trên phông nền là những chiếc lá màu đỏ nhạt, quầng sáng màu trắng kia càng thêm bắt mắt hơn bình thường.
"Cùng tỏa sáng nào! Tiểu bảo bối." Lục Huyền nhướng mày, lại vươn tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng.
Quầng sáng ầm ầm nổ tung, trực tiếp hóa thành vô số điểm sáng phân tán ra, sau đó đều bị thân thể Lục Huyền hấp dẫn, lần lượt tràn vào trong thể nội hắn như một chiếc cầu vồng.
【Thu hoạch một trái Liệt Diễm Quả nhị phẩm, nhận được bảo vật Bạo Viêm Châu tam phẩm.】
Một viên thạch châu màu đỏ thẫm lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay Lục Huyền, thạch châu này có kích thước bằng quả trứng gà, có thể trông thấy một mảnh dung nham màu hỏa hồng nóng chảy bốc lên khuấy động ở bên trong.
Nó trông giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, đang thai nghén sức công phá cực kỳ đáng sợ ở bên trong.
Lục Huyền tập trung tâm thần, ngay lập tức thông tin về thạch châu đã xuất hiện trong đầu hắn.
【Bảo vật Bạo Viêm Châu tam phẩm, bên trong phong ấn thuật pháp cao cấp hệ hỏa Bạo Viêm Thuật, khoảnh khắc kích phát sẽ bùng nổ đòn công kích hỏa diễm cực nóng trên phạm vi lớn, lực sát thương cực mạnh.】
"Thuật pháp công kích phạm vi rộng, phương thức là nổ tung."
Lục Huyền hết sức cẩn thận thu Bạo Viêm Châu tam phẩm vào trong túi trữ vật, chỉ sợ hơi sơ ý cái sẽ làm nổ quả bom này.
Tự mình nổ tung thì không sao, chỉ lo nổ đến đám hoa hoa cỏ cỏ ở trên sơn phong.
Hắn đi dạo một vòng xung quanh mười cây linh thực Liệt Diễm Quả, sau khi không tìm được linh quả hoàn toàn chín muồi nào nữa, lúc này mới đi dò xét những loại linh thực khác trong sơn phong.
Hơn tám mươi gốc Thủy Huỳnh Thảo mới trồng trong linh điền chứa Mậu linh nhưỡng, đã mọc rễ nảy mầm, những đốm sáng màu trắng lấp lánh tô điểm trên mấy phiến lá màu xanh nhạt, như mộng như ảo, đẹp đến khó hình dung.
Một cơn gió thoảng qua, những chiếc lá non mịn mỏng manh khẽ đung đưa, tận tình bày ra sức sống bừng bừng.
Linh lực trong người Lục Huyền dâng trào, hắn lần lượt thi triển những luồng Linh Vũ Thuật phù hợp, để mỗi gốc Thủy Huỳnh Thảo đều được dưỡng ẩm đầy đủ.
"Không hổ là linh nhưỡng đặc thù, tốc độ sinh trưởng của đám linh thực được gieo trồng ở nơi này nhanh hơn bình thường rất nhiều."
Lục Huyền so sánh tốc độ sinh trưởng của đám này với tốc độ sinh trưởng của lứa Thủy Huỳnh Thảo lúc trước, rồi âm thầm cảm thán nói.
Trong mảnh linh điền Mậu linh nhưỡng khác, bốn cây Uẩn Linh Tùng đã sớm cảm nhận được Lục Huyền đến gần, từng tiếng lá tùng xì xào réo rắt thật nhỏ truyền vào trong tai hắn, tựa như đang giãi bày tình cảm thân thiết của chúng.
Uẩn Linh Tùng tứ phẩm được Lục Huyền ngày đêm dùng linh thức nuôi dưỡng, hiện giờ đã vô cùng linh tính rồi, chúng giống như một đứa bé không thể di chuyển được, nên một khi Lục Huyền tới gần sẽ truyền tới hắn tâm trạng vui sướng của mình.
Đột nhiên một nhánh dây leo màu xám nhạt lại lén lút trượt ra khỏi ống tay áo của Lục Huyền, rồi trốn phía sau một gốc Uẩn Linh Tùng trong góc. Nhìn hành động của nó cực kỳ xấu xa, khi thì dựng đứng lúc lại nằm yên bên cạnh cây tùng nhỏ, như thể đang ước lượng xem nên ngoạm ăn chỗ nào là ngon nhất.
Ánh mắt Lục Huyền lướt nhanh qua, nhánh dây leo màu xám tro của cây non Yêu Quỷ Đằng lập tức run rẩy, nó vội vàng quay đầu lại, rồi nhanh chóng đi tới trước người Lục Huyền.
Những nơi nó đi qua đều để lại quỹ tích thẳng tắp bằng chất nhầy.
Lục Huyền tóm lấy cây non Yêu Quỷ Đằng có gan mà không dám làm kia, sau đó lại bước đến lối vào nhánh sông địa hỏa, rồi nhảy vào trong đó.
Địa Hỏa Tâm Liên tứ phẩm đang chìm chìm nổi nổi bên trong dung nham nóng bỏng, để mặc cho dòng dung nham nóng chảy màu hỏa hồng kia không ngừng cọ rửa thân mình.
Phượng Hoàng Mộc cháy sém đang lẳng lặng nằm bên trong một cái hố trũng sâu phía trên vách tường đá.
Trên bề mặt khúc gỗ cháy sém này có rất nhiều rãnh nứt màu vàng sẫm kéo dài đến tận vị trí trung tâm, hình thành nên một cặp hư ảnh Phượng Hoàng, đôi cánh hư ảnh có hoa văn màu vàng, trông rất sống động, dường như chúng sẽ tung cánh bay ra khỏi khúc gỗ cháy sém này bất cứ lúc nào vậy.
"Đói bụng hai tháng rồi, hôm nay ta đến cho ngươi ăn no đây."
Khí tức hỏa linh ở nhánh địa hỏa này quá yếu ớt, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sinh cơ cho Phượng Hoàng Mộc, nếu muốn thúc đẩy nó sinh trưởng và phát triển, cần phải dùng dị hỏa từ tam phẩm trở lên bồi dưỡng nó.
Hắn lấy một chiếc hộp ngọc bị phù văn phong ấn từ trong túi trữ vật tới, rồi thả Hồng Liên Diễm ở bên trong ra ngoài.
Khoảnh khắc nó xuất hiện, những đường rãnh màu vàng sẫm phía trên khúc gỗ cháy sém kia lập tức sáng bừng lên, đồng thời một luồng lực hút mạnh mẽ cũng truyền đến, gấp gáp hấp dẫn đóa Hồng Liên Diễm kia tới gần.
Lục Huyền buông tay ra, chỉ trong nháy mắt, đóa Hồng Liên Diễm nọ đã bay lượn xoay tròn rồi đi đến phía trước Phượng Hoàng Mộc.
Từng lớp cánh hoa bùng cháy lên, lập tức hóa thành những đốm hỏa diễm nho nhỏ, nhẹ nhàng đập vào xung quanh khối Phượng Hoàng Mộc.
Hỏa quang bắn ra bốn phía, sau đó lại dung nhập vào trong khe nứt màu vàng sẫm, không ngừng chảy về vị trí trung tâm của khúc gỗ cháy sém này, cứ như vậy mãi cho đến khi trực tiếp lấp đầy hư ảnh Phượng Hoàng, chỉ thấy một bông hoa sen màu đỏ thẫm nhẹ nhàng mọc ra từ vị trí trung tâm gỗ cháy sém, nó lớn lên nhanh như gió, những cánh hoa bên trên lặng lẽ nở rộ, đồng thời, một đôi hư ảnh Phượng Hoàng to bằng ngón tay cái cũng xuất hiện bên trong cánh hoa, thỉnh thoảng chúng lại cất lên những tiếng kêu du dương trong trẻo, tràn ngập niềm vui mãnh liệt.
"Tiêu mộc sinh hỏa liên, cuối cùng cũng có thể nuôi dưỡng ngươi thật tốt một đoạn thời gian rồi." Hắn nhìn đôi hư ảnh Phượng Hoàng đẹp đẽ kia, khẽ cảm khái nói.
Liệt Diễm Quả thành thục đã giúp hắn nhận được dị hỏa tam phẩm Hồng Liên Diễm cùng với bảo vật Bạo Viêm Châu tam phẩm, một loại có thể giải quyết được nhu cầu cấp bách, còn một loại lại bổ sung rất lớn cho phương diện công kích của hắn.
Nghĩ đến trong mảnh linh điền đằng kia vẫn rất nhiều Liệt Diễm Quả đang đợi mình đi hái, Lục Huyền chợt cảm thấy vui sướng vô cùng.
Hắn mang lượng lớn thịt yêu thú từ trong nhà đi ra, lại cắt đều Liệt Diễm Quả và Ngọc Lân Quả thành từng miếng nhỏ, rồi trộn chúng với Bách Quả Linh Tương đã được mình tự tay phối chế lúc trước.
Mùi thơm của thịt, hương thơm của trái cây và linh tương nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh.
Đột nhiên một cái bóng màu xanh nhạt nhanh chóng lướt tới, ấu điểu Phong Chuẩn với cái bụng tròn vo, vốn đang bay lượn lại vội vàng dừng chân, nó mở to đôi mắt hau háu nhìn vô số đồ ăn trong sân.
Ấu giao theo sát phía sau, nó kề sát vào cái bụng tròn trịa của Phong Chuẩn, nhưng phần lớn lực chú ý lại đặt lên trái Liệt Diễm Quả có cùng thuộc tính với mình rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận