Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 368: Chủng Cảnh Sơn!

Chương 368: Chủng Cảnh Sơn!
"Người nọ là bạn tri kỷ của ta trong tông môn, tên Chủng Cảnh Sơn, có thiên phú được trời cao ưu ái trên phương diện ngự trùng, cũng là một vị đệ tử chân truyền tông môn. Gần đây, hắn có chuyện cần đi ra ngoài, chắc phải mất khoảng chừng nửa năm mới về được, nhưng hắn đang nuôi không ít kỳ trùng phẩm cấp cao ở tông môn, trong nhóm này còn có mấy loại cần phải thường xuyên chăm sóc. Nếu chúng chỉ là mấy con côn trùng phổ thông thì không thành vấn đề, giao cho đệ tử ngoại môn chăm sóc nuôi dưỡng là được... Cho dù nhất, nhị, thậm chí là tam phẩm kỳ trùng cũng không sao."
"Nhưng hắn lại có một con dị trùng đặc thù cấp bậc tứ phẩm, không thể không bỏ lại ở trong động phủ. Ngoài ra, trong tay hắn còn có vài loại kỳ trùng tam phẩm tứ phẩm khác, nếu giao cho các tu sĩ Luyện Khí chăm sóc, chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề.”
“Sau khi biết chuyện này, ta đã tiến cử Lục sư đệ cho hắn, sư đệ có thể giúp ta giải quyết vấn đề sinh sản của thượng cổ Âm Dương Côn Ngư, lại hóa giải được chấp niệm trước khi lâm chung của Thanh Huyền Lộc, thì khẳng định là chuyện chăm sóc trông nom một vài con kỳ trùng cũng không thành vấn đề với sư đệ. Chờ sau khi Chủng sư đệ trở về, đương nhiên sẽ trả cho Lục sư đệ một khoản thù lao thỏa đáng."
Lục Huyền cúi đầu suy nghĩ. Hắn có lòng tin rất lớn về chuyện chăm sóc nuôi dưỡng dị trùng, chỉ cần cho chúng ăn là có thể hiểu được sở thích, nhu cầu và điểm đặc biệt của chúng. Hơn nữa, không nói tới thù lao, nếu hắn nhận nhiệm vụ này, thì thứ quan trọng hơn hắn có thể đạt được, chính là móc nối quan hệ với một vị đệ tử chân truyền.
Phải biết rằng, Thiên Kiếm Tông này lớn như vậy cũng chỉ có mười bảy vị đệ tử chân truyền mà thôi, mỗi người đều có thể được xưng là tu sĩ dự bị Kết Đan, kết giao với bọn họ nhất định sẽ mang đến ích lợi rất lớn.
Đơn cử như trước đó, chuyện hắn hóa giải được chấp niệm của Thanh Huyền Lộc, nếu không có Cát Phác đề cử hắn trước mặt hai vị Kết Đan chân nhân, thì dựa vào tu vi Trúc Cơ sơ kỳ này, hắn khó mà lọt được vào tầm mắt của Kết Đan chân nhân, cũng không có cơ hội nhận được Thanh Mộc Nguyên Khí vô cùng thần kì kia.
"Được, đa tạ Cát sư huynh đã dìu dắt, sư huynh hãy dẫn ta đi xem thử mấy con kỳ trùng kia trước đi." Lục Huyền mỉm cười nói.
Hai người cũng không ngồi lâu, sau đầu Cát Phác lập tức xuất hiện một mảnh đồ án thái cực màu trắng đen, chúng không ngừng xoay tròn rồi nhanh chóng bành trướng lên.
Lục Huyền chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại, gần như ngay sau đó, hắn đã tiến vào một vùng thế giới hỗn độn, với rất nhiều tia sáng mang đủ loại màu sắc nhanh chóng bay xẹt qua trước mắt.
Chỉ chớp mắt sau, hắn đã đến phía trước một khu sơn cốc mênh mông.
Lục Huyền ổn định lại thân thể, qua chuyến hành trình lần này, hắn cũng có một chút hiểu biết sơ bộ về thực lực của đệ tử chân truyền.
"Đây là Trùng Cốc nơi Chủng sư đệ đặc biệt kiến tạo để nuôi dưỡng kỳ trùng, địa hình bên trong khá phức tạp, có bố trí nhiều loại trận pháp, nhằm tạo ra một hoàn cảnh thích hợp cho rất nhiều loại kỳ trùng dị thú sinh sôi nảy nở." Cát Phác ở bên cạnh hắn, từ tốn nói.
Lục Huyền quan sát Trùng Cốc, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là các loại địa hình như rừng rậm, hoang mạc và đầm lầy...
Trong rừng rậm có rất nhiều cây cối với hình thù kỳ lạ sinh trưởng, thỉnh thoảng còn có những tiếng kêu rít quái dị truyền ra, nếu dùng linh thức, có thể cảm nhận được lượng lớn côn trùng kỳ dị đang ẩn nấp bên trong cánh rừng rậm này.
Bề mặt của hoang mạc có màu đỏ thẫm, lại xuất hiện rất nhiều những hố cát lớn nhỏ khác nhau với khói đen từ bên trong bốc lên, còn có những ụ đồi nho nhỏ ở xung quanh, nhìn từ xa trông giống như một đám trứng trùng.
Đầm lầy chứa đầy cành cây lá cây mục nát, thỉnh thoảng lại nổi lên những cái bọt nước màu xanh lục, chứng tỏ bên trong đang ẩn chứa vô số độc trùng.
Trong lúc Lục Huyền đang mải đánh giá hoàn cảnh địa hình của nơi này, lại có một luồng hắc quang nhanh chóng lao tới, rất nhanh một tu sĩ thanh niên đã dừng lại trước mặt hai người Lục Huyền.
Khuôn mặt của tu sĩ này khá là chất phác, bờ môi mím chặt, thoạt nhìn có phần vụng về không biết nói chuyện. Chiếc áo bào trên người gã đã hấp dẫn sự chú ý của Lục Huyền. Chiếc áo bào màu đen sẫm này được dệt từ vô số những sợi tơ đen, khi nhìn kỹ hơn, người ta sẽ phát hiện những sợi tơ đen kia vốn là những con hắc trùng dài mảnh.
Ở thời điểm tu sĩ thanh niên kia khoác nó trên người, rõ ràng xung quanh không có gió những chiếc áo bào nọ vẫn phất phơ, mơ hồ lộ ra ba phần tà dị.
"Cát sư huynh." Thanh niên áo bào đen chào hỏi Cát Phác, sau đó đưa ánh mắt kèm theo vài phần tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía Lục Huyền.
"Chủng sư đệ, đây chính là Lục Huyền sư đệ ta đã nói với đệ từ trước, hắn có trình độ thâm sâu trên phương diện linh thực linh thú nhất đạo."
"Lục sư đệ, vị này là Chủng Cảnh Sơn, sư đệ cứ gọi Chủng sư huynh là được."
"Sư đệ chào Chủng sư huynh." Lục Huyền cúi đầu chào hỏi.
"Xin chào." Thanh niên áo bào đen nhỏ giọng đáp lại.
Được Chủng Cảnh Sơn, hai người Lục Huyền đi tới tòa sơn phong bên trong Trùng Cốc. Trên sơn phong có mấy gian nhà đá, kết cấu đơn giản, dựa vào tình huống này, có thể nhìn ra vị Chủng sư huynh trước mắt vốn là người không quá quan tâm đến ngoại vật.
Chỉ dừng một lát, đã có thể nghe thấy đủ loại tiếng kêu ríu rít của côn trùng truyền đến từ mấy căn nhà đá, âm thanh ồn ào đinh tai nhức óc.
"Hầu hết những gian nhà đá này đều là phòng cho trùng ở được đích thân Chủng sư đệ xây dựng, bên trong có nuôi dưỡng các loại kỳ trùng, Lục sư đệ có thể đi làm quen một chút trước." Cát Phác thấy Lục Huyền đang quan sát mấy gian nhà đá, nên truyền âm nói với hắn.
Ba người đi tới gian nhà nơi thanh niên áo đen thường tiếp khách.
Chủng Cảnh Sơn rót cho Lục Huyền một chén mật ong thơm ngát hương hoa, mật ong này có màu vàng óng ánh, dạng sền sệt không ngừng biến hoá thành nhiều loại hoa cỏ khác nhau.
"Đây là Bách Hoa Linh Mật, là linh dịch được Bách Hoa Phong thu thập từ bên trong rất nhiều linh thực và hoa cỏ, sau đó, lại trải qua thủ đoạn đặc thù luyện chế thành linh mật, mùi vị ngọt ngào thơm ngon, còn có thể gia tăng một chút linh lực." Cát Phác hiểu rất rõ tính tình của thanh niên áo bào đen, nên chủ động giới thiệu cho Lục Huyền.
Lục Huyền nhấp một ngụm, lập tức cảm nhận được mùi thơm tươi mát tràn ngập trong miệng, thậm chí mùi thơm kia còn chảy qua tứ chi bách hài, như thể cả người hắn đang đắm chìm trong biển hoa.
Từng sợi linh lực lặng lẽ được tạo ra trong quá trình lưu thông của hương thơm, rồi thấm vào trong đan điền của Lục Huyền.
"Đúng là không tầm thường." Lục Huyền không khỏi thán phục.
Khóe miệng thanh niên áo bào đen khẽ cong lên, để lộ ra ý cười nhàn nhạt.
"Chủng sư đệ, ta đã dẫn người tới đây rồi, nếu có gì cần dặn dò hay chú ý, sư đệ hãy nói rõ ràng với Lục sư đệ đi."
Chủng Cảnh Sơn gật đầu, ngay sau đó, một tấm phù chỉ bay tới trước mặt Lục Huyền, trên phù chỉ có ghi lại chi chít những hàng chữ cực nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận