Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 374: Chủng Cảnh Sơn Trở Về!

Chương 374: Chủng Cảnh Sơn Trở Về!
Nghĩa là trong khi bị bản năng kích thích, nó vẫn có thể hành động dựa theo lý trí, thậm chí còn đạt đến trình độ khống chế cực kỳ tinh tế và chính xác, thu phát tuỳ tâm giống như linh dương móc sừng.
Từ bóng tối lại truyền đến mấy tiếng nhai nhỏ đến gần như không thể nghe thấy, ngay sau đó, cái đầu đen nhánh của Yêu Đao Hắc Lang chui ra, một đôi mắt kép đen cực lớn nhìn chằm chằm vào Lục Huyền.
Nó rất yêu thích trò chơi nhỏ được hắn thiết kế riêng cho nó.
Có thể thoải mái dễ chịu ở trong môi trường bóng tối, lại được chém giết kỳ trùng theo từng cấp độ từ dễ đến khó. Tóm lại, là nó vừa nhận được quá trình vận động đầy đủ, vừa thỏa mãn được dục vọng giết chóc càng hiệu quả hơn bình thường.
Với tính cách lạnh lùng và tàn nhẫn của Yêu Đao Hắc Lang, chuyện nó chủ động để lộ thân hình của mình từ trong bóng tối ra, đã đủ để nói lên địa vị của Lục Huyền ở trong lòng nó đã gần đạt đến trình độ lớn nhất rồi.
Những con kỳ trùng sống trong hai trùng thất khác cũng đang trên đà phát triển rất tốt. Chỉ trong vòng hai tháng nuôi dưỡng cả đàn Âm Hỏa Nghĩ, Lục Huyền đã có thể khống chế chúng cực kỳ trơn tru. Tâm niệm vừa động, hàng trăm ngàn con Âm Hỏa Nghĩ lập tức sắp thành hình, quá trình chỉ huy mượt mà y như hắn trực tiếp sử dụng cánh tay của mình vậy, khống chế cực kỳ tự nhiên.
Chỉ trong vòng một – hai nhịp hô hấp là chúng có thể biến hóa thành hình dáng của Transformer trong ký ức của Lục Huyền rồi, nhìn hình dáng này tương đối ngầu lòi.
Về phần Thất Tinh Lưu Ly Trùng, thông qua năng lực nắm bắt tỉ mỉ trạng thái thân thể của chúng, Lục Huyền đã điều chỉnh thực đơn một chút, cho chúng ăn những loại thức ăn phù hợp nhất với mình, qua đó cũng nhân tiện tổng kết lại quá trình đi đại tiện của chúng... À không phải là quy luật bài tiết Lưu Ly Sa mới đúng.
…truyện.y.y.pro...
Thời gian nhanh như thoi đưa, chớp mắt đã qua hơn ba tháng.
Ngày hôm đó, hắn đang chuẩn bị trở về nơi ở của mình sau khi đã nuôi dưỡng toàn bộ đám kỳ trùng bên trong trùng thất, nhưng chỉ trong nháy mắt sau đó, một luồng sáng màu đen đã rơi vào trong sơn cốc.
Vô số hắc trùng dài mảnh đồng thời rít lên, rồi dần dần ngưng tụ thành một bóng người. Đó chính là Chủng Cảnh Sơn, chủ nhân của nơi này, cũng là vị đệ tử chân truyền của tông môn đã đi ra ngoài được hơn ba tháng.
Gã lặng lẽ nhìn Lục Huyền.
"Chủng sư huynh đã về rồi đấy à?" Lục Huyền đã biết tính cách vô cùng hướng nội và chất phác của vị sư huynh chân truyền này từ trước rồi, nên chủ động chào hỏi.
"Ừm." Chủng Cảnh Sơn khẽ gật đầu một cái.
"Sư huynh muốn đi nghỉ ngơi, hay là đi xem mấy con kỳ trùng trong phòng trước?"
"Ta đi xem một chút.” Chủng Cảnh Sơn nhẹ giọng nói.
Mặc dù Cát Phác đã nhiệt liệt đề cử Lục Huyền tới làm nhiệm vụ chăm sóc này, nhưng qua tìm hiểu, Chủng Cảnh Sơn lại biết Lục Huyền vừa mới tấn chức đệ tử nội môn trong vòng mấy năm ngắn ngủi, dù hắn có thiên phú trời cho trên phương diện nuôi dưỡng linh thú đi chăng nữa, thì kinh nghiệm nuôi dưỡng cũng không thể bù đắp được trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, vì vậy, ngay cả khi trong lòng có đủ tin tưởng vào Cát Phác và Lục Huyền, thì gã vẫn khó tránh khỏi sẽ có một chút lo lắng.
Lục Huyền lập tức dẫn Chủng Cảnh Sơn đi đến phía trước trùng thất của hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng.
"Trong lúc sư huynh đi vắng, ta đã nghĩ một vài biện pháp để dụ dỗ cặp Bách Độc Phệ Tâm Trùng này giao phối mấy ngày, cuối cùng cũng thụ thai thành công." Lục Huyền chậm rãi nói.
Nghe được lời hắn vừa nói, Chủng Cảnh Sơn lập tức quay ngoắt đầu lại, nhìn chằm chằm vào Lục Huyền.
"Ta chỉ mời sư đệ đi tới hỗ trợ nuôi dưỡng kỳ trùng thôi mà, sư đệ lại làm chúng mang thai luôn rồi?" Dù đã nghe được lời nói của Lục Huyền, nhưng Chủng Cảnh Sơn vẫn theo bản năng, không dám tin tưởng vào điều này, dẫu sao gã cũng làm khá nhiều cách rồi mà vẫn chưa thành công.
Ôm theo tâm lý bán tín bán nghi, Chủng Cảnh Sơn nhìn vào bên trong trùng thất. Hình ảnh đầu tiên lọt vào tầm mắt là trùng đực vẫn còn gầy gò, nằm lặng im trên mặt đất, hồi lâu vẫn không thèm nhúc nhích.
Sau vài ngày đại chiến, dù ngày nào Lục Huyền cũng dùng độc trùng bên trong Trùng Cốc tẩm bổ cho trùng đực, nhưng nó vẫn rơi vào trạng thái cơ thể ốm yếu mất sức kiểu này.
Đằng sau lưng trùng đực là trùng cái đang yên tĩnh rúc ở trong góc, trên lưng nó nổi lên ba cục u cực kỳ bắt mắt.
Khoảnh khắc nhìn thấy ba cục u kia, con ngươi trong mắt Chủng Cảnh Sơn thoáng co lại, trong lòng vừa vui mừng vừa kinh ngạc không thôi.
Phải biết rằng, chuyện thụ thai của Bách Độc Phệ Tâm Trùng đã là một vấn đề nan giải khiến gã đau đầu suốt những năm gần đây.
Bản thân Bách Độc Phệ Tâm Trùng có cấp bậc tứ phẩm, mà phẩm cấp càng cao, lại càng khó sinh sản đời sau, cộng thêm cặp Bách Độc Phệ Tâm Trùng này vốn được gã nuôi dưỡng cùng nhau từ nhỏ, tình cảm giữa chúng như anh em một nhà, vì tình cảm gia đình vượt xa tình yêu, nên mặc kệ gã nghĩa ra bao nhiêu biện pháp, cũng không thể làm chúng thụ thai thành công được.
Không ngờ sau khi gã đi ra ngoài một chuyến, lại phát hiện đôi Bách Độc Phệ Tâm Trùng này đã âm thầm mang thai sau lưng mình rồi!
"Sao sư đệ làm được vậy?"
Nói thật, trực tiếp hỏi như vậy cũng không thích hợp cho lắm, bởi vì rất có thể, loại phương pháp này có dính dáng đến một ít chuyện riêng tư của Lục Huyền, nhưng trong lòng Chủng Cảnh Sơn thực sự quá tò mò, khiến gã không nhịn được, lập tức lên tiếng hỏi.
"Ta đã dùng một loại chướng khí kích tình đến từ chủng linh thực do chính tay ta gieo trồng, xem ra thứ này có hiệu quả không tệ." Lục Huyền mỉm cười trả lời.
Để hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng kia thụ thai thành công, hắn đã lấy đi hơn một nửa lượng chướng khí phấn hồng do linh thực Mê Tiên Đào sản sinh ra. Phải biết rằng, hắn gieo trồng vài gốc linh thực Mê Tiên Đào mới thu được từng đó chướng khí.
Một lượng lớn chướng khí, lại cộng thêm tình cảm nền tảng giữa hai con Bách Độc Phệ Tâm Trùng kia góp vào, lúc này mới có thể thành công.
Do đó, biện pháp này không thể sử dụng thường xuyên được.
Chủng Cảnh Sơn nghe vậy, cũng gật gật đầu, không hỏi thêm câu nào nữa.
Hai người lại tới trùng thất của Yêu Đao Hắc Lang.
"Sư huynh chờ một chút, trong quãng thời gian ta nuôi dưỡng con yêu trùng bọ ngựa này, trong đầu đột nhiên nghĩ ra một trò chơi nhỏ, có thể trợ giúp Yêu Đao Hắc Lang rèn luyện kỹ năng chém giết, đồng thời cũng có thể kích thích bản năng giết chóc của nó, đồng thời gian tăng mức độ thân thiết khi nuôi dưỡng nó." Ở thời điểm Chủng Cảnh Sơn đang muốn bước vào trong trùng thất, Lục Huyền lại cất tiếng ngăn cản.
Ngay sau đó, hơn chục con côn trùng ầm ầm lao vào chỗ sâu bên trong bóng tối từ các góc độ khác biệt, tại những thời điểm không giống nhau.
Rất nhanh, Chủng Cảnh Sơn đã được tận mắt nhìn thấy bản lĩnh chém côn trùng thần kỳ của Yêu Đao Hắc Lang đang ẩn mình trong bóng đen.
"Tốt." Gã gật đầu tán thưởng, lấy ánh mắt của một vị đệ tử chân truyền như gã, cũng nhìn ra được trò chơi nhỏ này có tác dụng thúc đẩy cực lớn cho quá trình sinh trưởng và phát triển của Yêu Đao Hắc Lang.
Những ý nghĩ kỳ diệu của Lục Huyền thực sự làm hai mắt gã muốn tỏa sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận