Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 378: Chốn Cũ Người Xưa…

Chương 378: Chốn Cũ Người Xưa…
Sau khi Lục Huyền dốc sức bồi dưỡng các loại linh thực xung quanh sơn phong, thấy thời gian còn sớm, hắn lại quyết định sẽ đi Tư Nông điện mua thêm mấy hạt linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô, nhân tiện cũng nhận luôn phương pháp ngưng luyện linh chủng – phần thưởng khi tấn chức Trúc Cơ – mà hắn còn chưa lựa chọn.
Theo quy định, hắn có thể tự do lựa chọn phương pháp ngưng luyện linh chủng của một loại linh thực tam phẩm và ba loại linh thực nhị phẩm.
Đối với phương pháp ngưng luyện linh chủng tam phẩm, mặc dù hắn khá hài lòng về Dưỡng Kiếm Hồ Lô, nhưng vẫn quyết định sẽ nhìn xem liệu có chủng loại nào khác mang tới phần thưởng càng hậu hĩnh hơn không.
Về phần nhị phẩm, hắn đã quyết định xong hai trong ba loại rồi, đó chính là Liệt Diễm Quả và Băng La Quả đang được gieo trồng trên sơn phong.
Quầng sáng phần thưởng xuất hiện sau khi hai loại linh quả nhị phẩm này chín muồi cũng tương đối phong phú, mà mỗi gốc linh thụ đều kết khá nhiều linh quả.
Nhưng đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là hai loại linh quả này có mùi vị rất tuyệt vời, ăn chung cả hai vừa có thể bổ sung cho nhau vừa mang lại hiệu quả cao nhất.
Để thỏa mãn ham muốn ăn uống của bản thân, cũng như chiêu đãi Huyền Thiên Bạch Loan và Bạch Ngọc Kình Thiên Viên tốt hơn, chuyện hắn lựa chọn phương pháp ngưng luyện linh chủng của hai loại linh quả này là vô cùng hợp lý.

Tư Nông điện.
Trong ngoại điện rộng rãi, Lục Huyền nhìn lướt qua xung quanh nhưng không nhìn thấy tu sĩ lão nông mình đã gặp được nhiều lần trước đó.
Vì vậy, hắn không chút do dự, lập tức tiến vào nội điện dưới ánh mắt tò mò và cung kính của rất nhiều đệ tử ngoại môn. Bởi chỉ đệ tử nội môn mới có tư cách đi vào nội điện.
Hắn nhìn xung quanh, rồi đi đến trước mặt một tu sĩ có tướng mạo bình thường với khí chất nội liễm trầm ổn.
Lục Huyền vẫn còn chút ấn tượng với người này, gã tên là Trương Sách. Khi hắn mới tấn chức cảnh giới Trúc Cơ, lúc tiến vào trong nội điện, chính gã là người tiếp đãi hắn.
"Trương sư huynh."
"Lục sư đệ? Đã lâu không gặp." Thanh niên nọ ngẩng đầu nhìn Lục Huyền, trong mắt lóe lên một tia mơ màng, cũng may gã vẫn còn một chút ấn tượng về đối phương, nên đã ngay lập tức nhớ ra Lục Huyền – người từng có duyên gặp mặt một lần với mình từ lâu lắm rồi.
"Đã lâu không gặp, tu vi của sư huynh ngày càng cao siêu."
"Ha ha, sư đệ quá khen, không biết lần này sư đệ đến Tư Nông điện là có chuyện gì quan trọng sao?"
"Ta muốn mua mấy hạt linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, ngoài ra ta cũng đạng định lựa chọn phương pháp ngưng luyện linh chủng của hai loại linh thực nhị phẩm, đó là Liệt Diễm Quả và Băng La Quả. Sau khi tấn thăng đệ tử nội môn, ta vẫn giữ lại phúc lợi này của tông môn, mấy ngày gần đây mới đưa ra quyết định." Lục Huyền mỉm cười nói.
"Được, mời Lục sư đệ đưa cho ta xem minh bài thân phận, ta cần phải xác nhận sư đệ có tư cách hay không." Thanh niên trầm ổn nhẹ giọng đáp.
Lục Huyền nhanh chóng lấy lệnh bài thân phận ra, đưa cho tu sĩ thanh niên trầm ổn nọ.
Chuyện này có liên quan đến phương pháp ngưng luyện linh chủng, nên thanh niên trầm ổn kia không dám bất cẩn chút nào, sau khi xác nhận rất nhiều lần, mới trả lệnh bài thân phận lại cho Lục Huyền, rồi tiến vào chỗ sâu trong Tư Nông điện.
"Lục sư đệ, trong hai miếng ngọc giản này có ghi chép lại phương pháp ngưng luyện hai loại linh chủng sư đệ vừa yêu cầu, sau khi hấp thu, ngọc giản sẽ hóa thành bột mịn, sư đệ phải cẩn thận khi dùng." Trương Sách dặn dò Lục Huyền.
Lục Huyền nghiêm túc gật đầu. Sau đó, hắn lại tốn thêm hai trăm bảy mươi Kiếm Ấn để đổi lấy ba hạt linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô từ tay thanh niên kia.
Linh chủng hồ lô có màu xanh nhạt, hình dạng dẹt dài, khoảng chừng một tấc rưỡi, thoạt nhìn sẽ có cảm giác chúng nó là ba thanh kiếm nhỏ bỏ túi.
"Đa tạ Trương sư huynh." Sau khi xác nhận không có sai lầm, Lục Huyền lập tức cảm ơn, rồi chắp tay chào từ biệt thanh niên trầm ổn nọ và lập tức rời khỏi Tư Nông điện.
Hắn trở lại sơn phong, tìm được một khu vực linh điền trống không, trực tiếp thi triển Địa Dẫn Thuật, rồi vùi ba hạt linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô vào sâu trong linh nhưỡng.
Ngay sau đó, linh lực dâng trào, từng tia linh vũ li ti bay xuống thẩm thấu vào trong linh nhưỡng, thỏa thích tưới tắm cho ba hạt linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô kia.
Sau khi kích thích sự sống bên trong linh chủng Dưỡng Kiếm Hồ Lô xong, hắn lại lấy mấy thanh phi kiếm cũ từ trong túi trữ vật ra, đặt chúng xung quanh linh chủng để cho chúng nó có thể thoải mái hấp thu lượng kiếm khí còn sót lại bên trong phi kiếm.
Trong Kiếm Môn trấn chẳng có quá nhiều thứ, nhưng lại có rất nhiều tán tu, chỉ cần tùy tiện đi một chuyến là có thể mua được lượng lớn phi kiếm đã qua sử dụng,.
Trước đó, Lục Huyền đã chuẩn bị rất nhiều phi kiếm loại này, vẫn một mực để ở trong túi trữ vật.
Sau khi trồng xong Dưỡng Kiếm Hồ Lô, hắn trở lại trong phòng, cầm hai miếng ngọc giản có khắc phương pháp ngưng luyện linh chủng Liệt Diễm Quả và Băng La Quả ra, nhẹ nhàng đặt lên trán.
Linh thức tiến vào trong ngọc giản, gần như ngay lập tức, một lượng lớn tin tức đã tràn vào đầu hắn như nước lũ vỡ đê.
Toàn bộ những nội dung có liên quan đến phương pháp ngưng kết hai loại linh chủng kia như thời cơ, những điểm cần chú ý, phương thức lưu trữ… vân vân đều được rót vào trong đầu hắn.
"Sau khi có phương pháp ngưng luyện hai loại linh chủng Liệt Diễm Quả và Băng La Quả này, về sau ta có thể tự do gieo trồng linh quả rồi." Lục Huyền không khỏi cảm thán một câu.
… truyện y.y...
Ngày hôm sau, hắn thức dậy sớm, đi dạo một vòng quanh linh điền, thưởng cho Thảo Khôi Lỗi chăm chỉ ngày đêm không nghỉ một luồng Thanh Mộc Nguyên Khí, khiến thân thể đầy cỏ khô màu xám của nó nhanh chóng biến thành màu xanh ngắt dạt dào chỉ trong nháy mắt.
Khi bồi dưỡng xong tất cả các cây linh thực, hắn dự định sẽ đi Thiên Long hồ một chuyến, thăm bạn cũ năm xưa, còn tiện thể khám sức khỏe cho hàng nghìn con Giao Long dị nhiêm ở Thiên Long hồ.
Sau lần thăm khám quy mô lớn từ mấy năm trước, hắn vẫn cho rằng còn rất lâu mình mới dùng hết số lượng tinh huyết Giao Long đã rút được, nhưng từ khi tên nhà giàu chuyên hút máu là Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm xuất hiện, vài trăm bình tinh huyết Giao Long còn lại trong tay hắn đã trở thành ít ỏi đến đáng thương rồi.
Ngoài ra, hắn còn tu luyện 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》 và bồi dưỡng Giao Đằng, vì vậy hắn đã quyết định sẽ đi thu thập một đợt tinh huyết Giao Long nữa, dự phòng trước cho yên tâm.

Ven bờ Thiên Long hồ.
Lục Huyền ngồi trên lưng một con Linh hạc, đưa mắt nhìn căn nhà đá quen thuộc bên dưới, trong lòng chợt sinh ra chút cảm xúc bồi hồi. Ngoại trừ động phủ của mình, thì đây chính là nơi hắn ở lại lâu nhất bên trong tông môn.
"Cũng không biết đám nhóc Giao Long trước kia, bây giờ thế nào rồi..."
Đang lúc hắn ngẩn người, con Linh hạc cao lớn dưới thân đã uyển chuyển đáp xuống. Những tu sĩ trong nhà đá, cảm ứng được động tĩnh bên ngoài, cả đám dồn dập đi ra, nhìn về phía Lục Huyền.
"Lục... Lục sư thúc." Người đi phía trước là Hoàng Nguyên - vẫn chịu trách nhiệm quản lý mảnh thủy vực này – gã vừa nhìn thấy Lục Huyền, đã theo bản năng định chào hỏi sư đệ, nhưng gần như ngay sau đó, gã lập tức phản ứng lại, thân phận của đối phương đã khác, xưa đâu bằng nay, đành phải nhanh chóng thay đổi cách xưng hô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận