Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 431: Biến Cố Phát Sinh!

Chương 431: Biến Cố Phát Sinh!
【Thu hoạch một gốc Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm, nhận được phi kiếm Phong Lôi Kiếm tứ phẩm.】
Một ý niệm hiện lên trong đầu hắn, đồng thời trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh phi kiếm thần kỳ.
Phi kiếm này giống Phong Lôi Kiếm Thảo khoảng bảy mươi phần trăm, nhưng nhìn nó càng tinh xảo hơn, trên thân kiếm có khắc rất nhiều phù văn huyền ảo tối nghĩa.
Khi rót linh lực vào trong phi kiếm, một mảnh dị tượng gió thổi sấm rền lập tức xuất hiện.
Khe khẽ vung nó lên, bỗng nhiên có Phong Lôi kiếm khí bắn ra.
【Phi kiếm Phong Lôi Kiếm tứ phẩm, được rèn từ tài liệu chính là Thiên Ngoại Phong Lôi Thạch, thân kiếm ẩn chứa Phong Lôi chi lực cường đại.】
"Phi kiếm tứ phẩm..." Một ý niệm chợt hiện lên trong đầu Lục Huyền, khiến hắn hắn không nhịn được lại tự lẩm bẩm một mình.
Đây là thanh phi kiếm tứ phẩm đầu tiên hắn mở ra được từ trong quầng sáng, sử dụng Tử Điện Kiếm tam phẩm một đoạn thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng có thể đổi cái mới rồi.
Dưới tình huống hiện tại, khi khả năng xuất hiện tà ma trong hải vực Không Minh Đảo là rất cao, thì có thêm một thanh Phong Lôi Kiếm tứ phẩm cũng giúp chiến lực của hắn tăng lên đáng kể.
"Nhưng Phong Lôi Kiếm bắt nguồn từ quầng sáng sau khi Phong Lôi Kiếm Thảo thành thục, mà Phong Lôi Kiếm Thảo lại được Tốn Lôi kiếm quang tẩm bổ. Cả hai đều có điểm chung là Lôi chi lực."
Lục Huyền âm thầm nhớ lại, Kiếm Hoàn có thể dung nhập vào trong phi kiếm, loại bỏ tạp chất và nâng cao phẩm chất cho phi kiếm.
Lại nói, từ sau khi có được Phong Lôi Kiếm tứ phẩm và mấy tấm kiếm phù tứ phẩm, Tốn Lôi Kiếm Hoàn – thứ hắn nhận được từ khi còn ở Lâm Dương phường thị - đã dần dần trở nên lạc hậu, không thể theo kịp được bước tiến của hắn rồi.
Nghĩ đến đây, Kiếm Hoàn bên trong đan điền Lục Huyền lại cấp tốc xoay tròn.
Hắn khẽ hé miệng, nó lập tức bay từ trong miệng hắn ra ngoài. Kiếm hoàn có kích cỡ bằng quả trứng gà, được tạo thành vô số những luồng kiếm khí rất nhỏ, kiếm quang không ngừng phun ra nuốt vào, hắc khí quấn quanh, ngẫu nhiên còn có thể trông thấy từng tia hồ quang lôi điện cực nhỏ nhỏ bé, đến mức không thể nhận ra, chợt lóe bên trên.
Lục Huyền dùng linh lực điều khiển Tốn Lôi Kiếm Hoàn đến gần lưỡi Phong Lôi Kiếm. Âm thanh xì xì nhỏ bé vang lên, vô số luồng kiếm khí màu đen thật nhỏ nhanh chóng chui vào trong lưỡi Phong Lôi Kiếm.
Một lúc lâu sau, Tốn Lôi Kiếm Hoàn đã hoàn toàn dung hợp với Phong Lôi Kiếm.
Theo cảm nhận của linh thức, Lục Huyền có thể trông thấy bên trong thân kiếm của Phong Lôi Kiếm đã sinh ra một sợi linh tính như có như không, khiến cho quá trình điều khiển phi kiếm của hắn trở nên linh hoạt và tự nhiên hơn, thậm chí còn có thể sử dụng nó hệt như cánh tay của mình vậy.
Đồng thời, Phong Lôi chi lực ẩn chứa trong lưỡi kiếm cũng tăng cường thêm ba phần, uy năng kiếm khí càng mạnh, lực sát thương càng cao.
"Tốn Lôi Kiếm Hoàn cũng tốt, Phong Lôi Kiếm cũng tốt, cả hai đều chứa đựng Lôi chi lực, vì có cùng nguồn gốc nên chuyện hòa hợp chúng lại với nhau cũng không khó khăn lắm." Lục Huyền âm thầm cảm thán một câu, rồi tiện tay nhét Phong Lôi Kiếm vào bên trong Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm ở thắt lưng.
"Kiếm mới tới đây."
“Đinh” một tiếng, vỏ kiếm mang phong cách cổ xưa đã bị Phong Lôi Kiếm cắm thẳng vào, toàn thân nó khẽ run một cái, giống như không thể chịu nổi phương thức tiến vào đơn giản và thô bạo như vậy.
Bên trong vỏ kiếm truyền ra tiếng rít yếu ớt, không biết là bản thân Phong Lôi Kiếm hay phong lôi chi lực đi kèm với nó quấy phá, hoặc đó chỉ đơn giản là tiếng hú đau đớn phát ra từ vỏ kiếm.
"Chỉ cần thích ứng một chút là tốt thôi." Lục Huyền nhẹ giọng an ủi một câu, để Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm nuôi dưỡng Phong Lôi Kiếm thật tốt.
Trong nửa tháng tiếp theo, trời yên biển lặng, cũng không phát sinh tình huống tà ma xâm nhập vào như trong tưởng tượng. Ngay khi Lục Huyền đang cho rằng mình chỉ sợ bóng sợ gió một hồi, thì đột nhiên, một tấm Truyền Tấn phù đã bay vào trong tiểu viện.
Sau khi xác nhận trên tấm phù lục kia không có khí tức tà dị, Lục Huyền lập tức phóng một luồng linh lực đi tới, kích phát tấm phù lục kia, giọng nói có phần gấp gáp của Tống Dục lập tức truyền từ bên trong ra.
"Lục sư thúc, khi tu sĩ của Tống gia đi tuần tra trên đảo, bọn họ đã phát hiện ra một điểm khác thường. Tình huống này cực kỳ có khả năng liên quan đến tà ma, mời sư thúc đến xem thử. Chỗ đó ở hướng Đông Nam bên ngoài Không Minh Đảo."
"Cuối cùng cũng xuất hiện."
Lục Huyền thấp giọng thở dài một tiếng, rồi treo Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm bên hông, lại giấu Tiếu Hải Kiếm phù và Đại Nhật Kiếm phù trong ống tay áo, nhiều món bảo vật khác cũng được đặt ở nơi dễ lấy nhất. Ngay sau đó, bóng dáng hắn giống như một luồng phù quang, cấp tốc phi về hướng đông nam của Không Minh Đảo.
Lúc sắp đến phía Đông Nam hòn đảo, linh thức của hắn nhanh chóng lan tràn, chỉ trong nháy mắt đã khóa chặt khí tức của Tống Dục.
"Lục sư thúc!"
Khoảnh khắc Tống Dục trông thấy Lục Huyền xuất hiện, trong lòng chợt cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
"Cụ thể là đã xảy ra chuyện gì?" Lục Huyền thong dong hỏi.
"Chuyện là như vậy, lần trước sư thúc đã dặn dò ta, mỗi ngày đều phải chú ý nhiều hơn đến các tình huống trên đảo. Ta lập tức tổ chức rất nhiều tu sĩ Luyện Khí trong gia tộc, thành lập một tiểu đội tuần tra hàng ngày, cẩn thận kiểm tra những khu vực được chỉ định. Vào ngày hôm nay, khi một trong những tiểu đội đó đang kiểm tra như thường lệ, bỗng nhiên lại phát hiện ra một chuyện khác thường." Tống Dục vừa nói, vừa dẫn Lục Huyền đi vào một tiểu viện đơn sơ giản dị được dựng ngay bên cạnh.
Bầu không khí trong tiểu viện vô cùng căng thẳng.
Có một thi thể đang nằm dưới đất, có bốn tu sĩ mặc pháp bào tiêu chuẩn của Tống gia đang có mặt ở trong này. Một nữ tử dịu dàng ghé lên trên thi thể, lặng lẽ khóc như sắp ngất xỉu đến nơi. Ngoài ra, còn một vài tán tu khác đang đứng sang một bên, vẻ mặt tất cả đều hoảng loạn.
"Tống Khải Minh, ngươi tới bẩm báo tình huống cụ thể cho Lục tiền bối, không được bỏ sót bất cứ điều gì." Tống Dục nghiêm túc nói với một tu sĩ trung niên.
Tu sĩ trung niên kia nặng nề gật đầu, đi đến trước mặt Lục Huyền, kính cẩn thi lễ rồi mở miệng trình bày: "Lục tiền bối, hôm nay ta dẫn ba tên thuộc hạ tới đây tuần tra. Như thường lệ, ta sẽ đi kiểm tra từng tán tu một, đúng vào lúc ta đang muốn dùng Khu Tà phù kiểm tra xem bọn họ có bị tà ma ô nhiễm hay không, thì đột nhiên tên tán tu này chống đối, thậm chí còn tấn công chúng ta. Vốn dĩ chúng ta dự định sẽ lao đến khống chế hắn trước, ai ngờ hắn không sợ chết, cứ một mực điên cuồng công kích chúng ta. Rơi vào đường cùng, chúng ta đành phải giết hắn. Không ngờ, sau khi bị giết, thi thể của hắn lại sinh biến hóa lớn như vậy, trực tiếp trở thành dáng vẻ như bây giờ."
Tu sĩ trung niên này có tu vi Luyện Khí cao cấp, ba tu sĩ Tống gia khác đều có tu vi Luyện Khí trung cấp.
Lục Huyền nhìn thi thể trên mặt đất, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Chỉ thấy da thịt toàn thân xác chết có màu xám trắng, không cảm nhận được một chút huyết khí nào, ngược lại, khắp nơi đều có những dấu vết nhỏ, giống như một mảnh đất khô nứt nẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận