Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 441: Tin Tức Về Tụy Linh Chân Dịch!

Chương 441: Tin Tức Về Tụy Linh Chân Dịch!
"Nhưng vẫn phải công nhận, những loại linh thực này đều được Lục đạo hữu bồi dưỡng tương đối xanh tốt. Nếu Linh thực sư không có kinh nghiệm chừng vài chục năm, e rằng khó có thể trồng ra những loại linh thực phẩm chất cao như vậy." Chu Băng Vũ ngắm nhìn bốn phía, sau đó cảm khái nói.
Tuy nàng say mê tu hành, nhưng chút ánh mắt này vẫn phải có. Mỗi một gốc linh thực trong linh điền Lục Huyền đều tràn ngập sức sống, cấp bậc của chúng cơ bản đều trên nhị phẩm. Điều này đã đủ để thấy được hắn có trình độ không tầm thường trên lĩnh vực linh thực.
"Nào nào, đây là lần đầu tiên hai vị đạo hữu tới tiểu viện của ta, mời nếm thử món linh nhưỡng linh quả ta mang từ tông môn tới." Lục Huyền lập tức lấy Túy Tiên Hồ Lô ra, đổ Bách Quả Linh Tương đã được ủ nhiều ngày ở bên trong hồ lô xuống mấy cái chén ngọc lớn, đồng thời cũng cầm Liệt Diễm Quả và Băng La Quả ra khỏi túi trữ vật.
"Linh nhưỡng này có tên là Bách Quả Linh Tương, được ủ từ hàng chục loại linh quả khác nhau, hương vị rất đa dạng. Sau khi Bách Quả Linh Tương được ủ bằng hồ lô bảo bối của ta, hương vị của nó càng trở nên êm dịu, thơm phức, dư vị vô tận. Liệt Diễm Quả và Băng La Quả đều là linh quả nhị phẩm, phẩm chất tốt. Khi ăn cả hai loại quả cùng một lúc, các đạo hữu có thể cảm nhận được trạng thái kỳ diệu mang tên băng hỏa lưỡng trùng thiên."
Trong lúc Lục Huyền giới thiệu, hai người kia bắt đầu chia nhau ra thưởng thức linh quả linh tương.
"Linh quả ngon! Linh tương còn ngon hơn!" Sau khi Thạch Trọng nếm thử mỗi thứ một ít, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, gã không nhịn được lập tức cất lời khen ngợi.
Chu Băng Vũ ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu, tỏ ý tán thành.
"Hai vị đạo hữu thích là tốt rồi." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Đến đây, đột nhiên hai người bọn họ nhìn nhau, Thạch Trọng cẩn thận đặt chiếc chén ngọc trong tay xuống, lên tiếng nói: "Lục đạo hữu, chuyện Huyết Ngưng Âm Trùng trước đó, đạo hữu là người đầu tiên phát hiện ra điểm dị thường của con hải ngư bị ô nhiễm. Sau khi tà trùng bùng phát quy mô nhỏ trên quần đảo, đạo hữu lại là đưa tin tức quan trọng cho chúng ta, trợ giúp hai hòn đảo chúng ta đang đóng giữ tránh được tổn thất to lớn. Lần này chúng ta đến đây, chủ yếu là để bày tỏ lòng cảm kích của mình với đạo hữu. Biết đạo hữu yêu thích linh thực, nên hai người chúng ta đã tìm kiếm một phen, cuối cùng cũng tìm được ba cây non linh thực tam phẩm."
Thạch Trọng nói xong, đã nhanh chóng lấy một cái bình ngọc trong suốt từ trong túi trữ vật ra, trong bình ngọc có chứa hơn một nửa nước biển nồng đậm linh khí, phần đáy bình có ba cây san hô màu tím nhạt.
"Đây là linh thực tam phẩm Tử Ngọc San Hô, mọc dưới đáy biển, cực kỳ cứng rắn, có thể dùng làm nguyên liệu chế tạo pháp khí, sau khi nghiền nát thành bột san hô cũng có thể dùng làm nguyên liệu luyện đan. Đây chỉ là một chút thành ý, mong Lục đạo hữu nhận lấy." Thạch Trọng trịnh trọng nói.
"Vậy ta đây cung kính không bằng tuân mệnh." Lục Huyền chắp tay mỉm cười.
"Còn một chuyện khác nữa. Trước đó Lục đạo hữu đã nhờ hai chúng ta đi nghe ngóng về chuyện về linh dịch tam phẩm, hiện giờ cũng có kết quả rồi. Chúng ta đã tìm được ba nơi có khả năng ẩn chứa linh dịch tam phẩm, hai trong số đó còn chưa xác nhận được là thật hay giả, chỉ có một nơi đã xác nhận được, bên trong thực sự có Tụy Linh Chân Dịch tam phẩm."
"Ồ? Cụ thể là ở đâu? Có thể nói cho tại hạ biết không?" Trong mắt Lục Huyền lóe lên một tia hiếu kỳ.
"Tại một hòn đảo nhỏ vô danh ở chỗ sâu trong Vô Ngần Hải, cách quần đảo này chừng hai nghìn đến ba nghìn dặm, trên đảo có phân bố rất nhiều loại hải thú tam phẩm. Nếu Lục đạo hữu rảnh rỗi, cũng có thể kết bạn với chúng ta, ba người chúng ta cùng nhau đi săn yêu thú đoạt bảo. Ba tu sĩ Trúc Cơ xuất thân đại tông, đương nhiên sẽ nắm chắc trong lòng bàn tay." Thạch Trọng vô cùng tự tin nói.
"Chuyện này..." Trên mặt Lục Huyền hiện lên tia do dự: "Thật không dám giấu giếm hai vị đạo hữu, trong sự kiện Huyết Ngưng Âm Trùng trước đó, trên Không Minh Đảo bên này từng xuất hiện một con Trùng Vương có thực lực tương đương với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ. Vì vậy, ta nghi ngờ có ít nhất là một tên tà tu cường đại đang ẩn núp trên quần đảo này. Bởi vậy quãng thời gian gần đây, ta đã quyết định sẽ cố gắng hết mức để không đi ra ngoài, chỉ đành chờ đợi cơ hội tiếp theo, sẽ đi thu hoạch Tụy Linh Chân Dịch kia sau vậy."
"Lục đạo hữu cẩn thận quá mức rồi. Với tâm tính này của ngươi, thì tu vi làm sao có thể tinh tiến được? Ngươi làm sao có thể tranh đoạt cơ duyên với những tu sĩ khác đây?" Thạch Trọng nghe vậy, trong giọng nói có phần bất lực đáp.
"Dù đi chuyến này có đụng phải tà tu tà ma đi chăng nữa, thì dựa vào tu vi thực lực của ba người chúng ta, chỉ sợ kẻ xui xẻo chính là bọn họ."
"Không còn cách nào khác, ta chỉ là một Linh thực sư phổ thông, may mắn lắm mới đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ, nên cả thuật pháp lẫn các loại phù lục pháp khí trong tay đều cực kỳ tầm thường, cũng chỉ có thể thận trọng làm việc mà thôi." Lục Huyền có chút tự giễu trả lời.
"Thạch đạo hữu, mỗi người đều có chí hướng khác nhau, không thể cưỡng cầu được." Nữ tu sắc sảo Chu Băng Vũ đang ngồi một bên, chợt từ tốn nói.
Dù hai người không thể hiểu được suy nghĩ và hành động của Lục Huyền, nhưng cũng không ép buộc hắn phải cùng mình đi thăm dò bí cảnh, sưu tầm bảo vật.
"Thạch đạo hữu và Chu đạo hữu đều có tu vi bất phàm, cùng với rất nhiều bảo vật trong tay, không có ta đi theo kéo chân, khẳng định là chuyến săn giết hải thú này của hai người sẽ nhẹ nhõm thoải mái hơn nhiều. Không bằng như vậy đi, hai vị đạo hữu có thể cùng nhau đi tìm kiếm hòn đảo nhỏ kia và săn giết hải thú. Nếu lấy được Tụy Linh Chân Dịch, ta sẽ dùng vật này để trao đổi với hai vị, ý hai vị thế nào?" Nói xong, trên tay Lục Huyền đã lặng lẽ xuất hiện một cái bầu hồ lô lốm đốm chấm xanh.
Đôi mắt của hai người Thạch Trọng đồng thời nhìn chằm chằm vào mặt ngoài của trái hồ lô xanh kia, bọn họ có thể cảm nhận được một tia kiếm ý sắc bén đâm thẳng vào mặt.
Lục Huyền nhẹ nhàng lắc lư trái bầu, khiến cho âm thanh kiếm ngân mơ hồ truyền từ bên trong hồ lô ra ngoài, tựa như đang có hàng loạt luồng kiếm khí không ngừng xao động ở bên trong.
"Đây là?" Hai người Thạch Trọng tò mò nhìn Dưỡng Kiếm Hồ Lô trong tay Lục Huyền.
"Đây là linh thực Dưỡng Kiếm Hồ Lô tam phẩm, nó được chính tay ta trồng ra, có phẩm chất cực tốt. Mặc dù không phải sản phẩm đặc biệt của tông môn, nhưng nó cũng không phổ biến ở những nơi khác, bên trong uẩn dưỡng kiếm khí vô hình, tính sát phạt rất mạnh, không thua kém phần lớn phi kiếm tam phẩm. Nếu hai vị đạo hữu lấy được Tụy Linh Chân Dịch, ta sẽ dùng Dưỡng Kiếm Hồ Lô này để trao đổi với hai vị, ý hai vị thế nào?" Lục Huyền tung Dưỡng Kiếm Hồ Lô lên không trung, thỉnh thoảng lại có những luồng kiếm khí nhỏ bé từ bên trong hồ lô thẩm thấu ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận