Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 449: Mục Tiêu: Bí Cảnh!

Chương 449: Mục Tiêu: Bí Cảnh!
"Ta chỉ là một Linh thực sư bình thường không có gì kỳ lạ, không giỏi đấu pháp, tu vi ở mức trung bình, không có thủ đoạn gì, nên thật sự không dám tiến vào bí cảnh tranh đoạt cơ duyên với người khác." Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch, lại bắt đầu nghĩ thầm.
"Quên đi, vào góp vui cũng được, đi tới bí cảnh trong Vô Ngần Hải một lần xem sao."
Sau khi có đủ chỗ dựa, hắn cũng nhanh chóng làm ra quyết định, bàn tay lập tức lấy Truyền Tấn phù ra, nhanh chóng lưu lại một tin tức bên trong.
Tấm phù lục nọ cấp tốc bay tới phủ đệ của Tống gia.

Vào thời điểm này, tu sĩ nho nhã Tống Dục đang không ngừng đi tới đi lui trong sảnh chính của Tống gia, dường như chỉ khi làm như vậy, lão mới có thể vơi bớt nỗi lo lắng trong lòng.
Theo tin tức từ các đệ tử Tống gia được lão bố trí ở gần vùng ngoại vi của bí cảnh truyền tới, thì quá trình phá giải trận pháp cấm chế bên ngoài bí cảnh của rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ đang có tiến triển cực lớn, dự kiến bọn họ sẽ sớm tiến vào trong bí cảnh.
Nhưng không được Lục Huyền cho phép, chỉ dựa vào thực lực của bản thân Tống gia, lão tuyệt đối không dám đi theo số đông tiến đến cướp miếng ăn trong miệng tu sĩ Trúc Cơ, nên chỉ có thể ở trong nhà, lặng lẽ đợi chỉ lệnh từ Lục Huyền.
"Lục sư thúc này, rõ ràng là tu sĩ xuất thân từ đại tông, thực lực mạnh mẽ, sao lại cẩn thận đến mức này chứ? Không được, ta phải đi báo cáo lại với ngài ấy để ngài ấy biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này." Tống Dục thoáng dừng chân lại, cắn răng nói.
Đúng vào lúc ấy, một tấm phù lục trực tiếp bay tới, dừng lại ngay trước mặt lão.
"Tin tức từ Lục sư thúc!" Trái tim lão đập thình thịch, vội vàng vươn tay chộp lấy tấm phù lục, rồi dùng linh lực kích phát ra.
"Chuẩn bị một chút, theo ta đến bí cảnh dạo một vòng xem sao."
Những lời này của Lục Huyền không khác gì tiên âm đối với Tống Dục.
"Rõ!" Trong cơn phấn khích, lão còn buột miệng nói với tấm phù lục kia.
…apptruyenpro...
Hai ngày sau, Lục Huyền đứng trên đầu thuyền, hai tay đặt ra sau lưng, lẳng lặng nhìn bức tường nước khổng lồ như cái lạch trời đằng xa.
Trải qua một đoạn thời gian bị vây công, bức tường nước đã có những biến hóa vô cùng rõ rệt. Co với lần đầu tiên hắn nhìn thấy thì đám Giao Long cự thú hư ảo đang ẩn núp bên trong đã ít đi một nửa.
Bảo thuyền của Tống gia càng lúc càng đến gần bức tường nước nọ, Lục Huyền cũng nhìn tình cảnh trước mặt được rõ hơn.
"Hiện tại, tình hình cụ thể của trận pháp cấm chế này như thế nào?" Hắn hỏi Tống Dục ở phía sau.
"Trận pháp cấm chế trên tường nước đã được một vài tu sĩ am hiểu trận pháp nhất đạo nghiên cứu gần xong rồi. Nghe nói nó vốn được tạo thành từ một vài tòa trận pháp tứ phẩm chồng chất lên nhau, ngoài ra còn sót lại một số hồn phách của hung thú, nên quá trình phá giải mới tốn thời gian dài như vậy. Bây giờ số lượng trận pháp bị phá vỡ càng ngày càng nhiều, phần lớn hồn phách hung thú bên trong cũng bị một số tu sĩ Trúc Cơ thực lực cường đại liên thủ giải quyết rồi. Đoán chừng không bao lâu nữa sẽ đến thời điểm tiến vào bí cảnh." Tống Dục thành thật trả lời.
Đằng sau lão có hơn chục tu sĩ của Tống gia đang bày sẵn thế trận đón địch, trong hàng ngũ đó cũng bao gồm cả Tống Vân – cậu nhóc vẫn chăm chỉ đi theo Lục Huyền luyện tập kiếm đạo.
Lục Huyền khẽ gật đầu, linh thức lập tức quét qua. Chỉ thấy ở xung quanh bí cảnh, có xấp xỉ hai mươi tu sĩ Trúc Cơ công khai lộ diện ra ngoài. Hắn cũng nhìn thấy bóng dáng của hai người bạn là Thạch Trọng và Chu Băng Vũ đang hợp sức đối phó với đám hồn phách hung thú bên trong.
Ngoài ra, hầu hết những tu sĩ Trúc Cơ hắn từng gặp ở hội đấu giá lúc trước cũng có mặt tại đây. Đương nhiên, trong số này còn bao gồm cả người đã kết mối hận với hắn, lão Trúc Cơ của Ninh gia Ninh Đức Sơn.
Quần đảo này tọa lạc ở một vị trí khá hẻo lánh, linh khí mỏng manh, tài nguyên thiếu thốn, bí cảnh có thể hấp dẫn hơn hai mươi tu sĩ Trúc Cơ, cũng gần như đã đạt đến cực hạn rồi.
Trong số những người này, phần lớn đều có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ có chừng năm - sáu người là đạt đến tu vi Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ.
Tất nhiên, cũng không loại trừ trường hợp có người cố ý ẩn giấu tu vi để đánh lạc hướng, khiến các tu sĩ cạnh tranh lơ là.
Lục Huyền không ngại dùng những suy đoán đầy ác ý này để phỏng đoán mọi người. Bởi hắn cũng là dạng người như vậy.
Hiện giờ hắn đang mặc một bộ pháp bào phổ thông do Thiên Kiếm Tông chế tạo, trên tay cầm một thanh Tử Điện Kiếm tam phẩm, dưới lớp che đậy của Ẩn Linh Sưởng, hắn vẫn đang bộc lộ tu vi của mình là Trúc Cơ sơ kỳ.
Khoảng cách càng ngày càng gần, Vô Cấu Ngọc treo trên cổ hắn bắt đầu truyền đến từng luồng khí tức mát lạnh, luồng khí lạnh ấy càng ngày càng mãnh liệt, như muốn đóng băng lồng ngực của Lục Huyền.
"Xem ra bên trong cũng có những vị bằng hữu đặc thù." Lục Huyền khẽ cười lạnh trong lòng.
Phản ứng của Vô Cấu Ngọc cho thấy đang có tà ma ẩn núp bên trong đám người này, không cần biết chúng được tu sĩ nuôi dưỡng dẫn theo hay là chủ động lẻn vào, thì đều không phải dấu hiệu tốt lành gì.
Tại thời điểm này, cũng có những tu sĩ Luyện Khí phụ thuộc vào tu sĩ Trúc Cơ dự định chạy qua bên này ngăn cản nhóm Lục Huyền, nhưng khi bắt gặp bóng dáng của hắn ở trong đám người, bọn họ lập tức thay đổi thái độ, cẩn thận thi lễ, ân cần hỏi thăm.
Mặc dù Lục Huyền không thường xuyên ra khỏi Không Minh Đảo, nhưng nói gì thì nói, hắn cũng xuất thân từ Thiên Kiếm Tông, nên hầu hết đám tu sĩ Luyện Khí cao cấp, viên mãn trên đảo đều biết đến hắn.
Bọn họ không dám nghĩ đến chuyện cản trở đệ tử nội môn của đại tông.
"Lục đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng tới rồi! Mau đến đây!" Cách đó không xa, hai người Thạch Trọng vừa mới giải quyết xong một con hư ảnh cự thú, chợt nhìn thấy bóng dáng Lục Huyền là lập tức nhiệt tình chào mời.
"Thạch đạo hữu, Chu đạo hữu, đã lâu không gặp. Đoạn thời gian trước, đột nhiên ta có lĩnh ngộ mới nên lập tức bế quan tu luyện một môn thuật pháp. Mãi đến tận gần đây mới phá quan ra ngoài, sau đó đã nhanh chóng chạy qua đây xem xét bí cảnh mới xuất hiện cùng các vị. Hai vị đạo hữu cũng hiểu Lục mỗ đấy, thường ngày ta đều làm bạn với linh thực, vì thế tu vi, bảo vật đều cực kỳ bình thường. Mong sau khi tiến vào bí cảnh, hai vị đạo hữu chiếu cố nhiều hơn." Lục Huyền truyền âm nói với hai người Thạch Trọng.
"Không dám không dám, sau khi vào bí cảnh, chúng ta cùng giúp đỡ lẫn nhau." Thạch Trọng vừa cười vừa nói.
"Vị đạo hữu này có phần xa lạ, chắc là lần đầu tiên đi đến bên ngoài bí cảnh này đúng không? Chẳng biết nên xưng hô như thế nào?" Ngay khi Lục Huyền chuẩn bị gia nhập nhóm hai người Thạch Trọng, đột nhiên một giọng nói ồm ồm truyền tới.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tu sĩ trung niên với vóc dáng vạm vỡ đang chậm rãi đi ra từ trong đám người, công khai quan sát Lục Huyền từ trên xuống dưới. Tu sĩ trung niên này có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, trên người tỏa ra một luồng sát khí mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận