Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 482: Ấu Trùng Nghịch Tập!

Chương 482: Ấu Trùng Nghịch Tập!
"Từ nay về sau, ngươi cứ đi theo ta là được, ta cam đoan ngươi sẽ không còn phải trải qua những loại đau đớn trước đây nữa." Hắn nói với con ấu trùng trong lòng bàn tay mình.
Sau khi thành lập khế ước, giữa ấu trùng và Lục Huyền đã có một mối liên quan vô cùng mật thiết, nghe được lời này của Lục Huyền, cái đầu hình thù kỳ quái kia cũng khẽ gật một cái.
"Lại nuốt thêm chút độc vật nữa đi, đảm bảo ngươi sẽ lớn nhanh hơn hai đứa anh chị em của mình, khi nào quay về trùng thất, còn có thể khoe khoang một phen." Lục Huyền cười trêu chọc.
"Tình huống này na ná một cốt truyện quen thuộc nha."
"Cha mẹ có thân phận đặc biệt (yêu trùng tứ phẩm), bối cảnh cường đại (có chỗ dựa là đệ tử chân truyền Thiên Kiếm Tông), lớn lên trong một tiểu gia tộc, bên cạnh luôn có những kẻ khác như hổ rình mồi (trùng thất kế bên), mấy anh chị em trong nhà đều có thiên phú xuất chúng."
"Mặc dù bản thân có thiên phú đặc thù (Ách Nan Độc Thể), nhưng biểu hiện như một phế vật, thực lực yếu hơn anh chị em rất nhiều. Ngày qua ngày đều phải chịu đựng người ta giễu cợt, thậm chí còn bị coi là con cờ vô dụng nên trực tiếp vứt đi."
"Cho đến một ngày, gặp được một người thần bí, chỉ điểm con đường tu hành, giúp đỡ giải quyết những vấn đề gặp phải trên đường đi, khiến cho thực lực của bản thân tiến bộ cực nhanh, thăng cấp như phi mã."
"Lần sau quay trở lại trùng thất, có thể khiến cha mẹ, người thân cùng với thế lực đằng sau lưng kinh ngạc đến giật mình, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, còn nhân vật chính hung hăng vả mặt bọn họ."
"Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh ấu trùng yếu!"
“Hay cho một con đường phế vật nghịch tập!" Lục Huyền càng nghĩ càng hưng phấn.
(Có thể hiểu nghịch tập là vươn lên từ nghịch cảnh, từ đó đi đến thành công)
"Vậy xem ra ta đã trở thành vị lão gia gia toàn năng trong truyền thuyết rồi? Ừm, sống bằng nghề gieo trồng linh dược, vậy gọi là "Dược lão" luôn cho ngắn gọn..."
Lục Huyền nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ vớ vẩn như vậy ra khỏi đầu, sau khi sắp xếp chu đáo cho ấu trùng, hắn lại đi dò xét các mảnh linh điền khác nhau trên sơn phong, lần lượt thi triển những loại thuật pháp cơ sở cần thiết để bồi dưỡng cho đám linh thực của mình.
Nham Giáp Quy rất hoạt bát, không ngừng bơi qua bơi lại trong cái hồ nhỏ, thỉnh thoảng Ly Hỏa Giao sẽ liếc mắt nhìn tên tiểu đệ vừa mới xuất hiện bằng phương thức không thể nói rõ ra được này, Thanh Giác Long Lý đang bơi trong góc, cố gắng hết sức để giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Đáy hồ, giữa những tảng hóa thạch Giao Long cổ xưa có ba cái bóng đen nhỏ như sợi tóc vừa lặng lẽ thò ra, chúng chính là mầm non của Long Hài Thảo vừa chui ra khỏi đá.
Tử Ngọc San cũng chiếm giữ một góc đáy hồ, đang lặng lẽ sinh trưởng.
Phong Chuẩn nằm ngay bên bờ hồ, ưỡn bụng phơi nắng. Đạp Vân Linh Miêu tao nhã xuyên qua cánh rừng rậm rạp. Song Đầu Cừu Dư thỉnh thoảng lại nhô ra từ trong hang đá, ôm một ít Mậu linh nhưỡng rồi nhanh chóng mang về hang động của mình.
Ở một góc hẻo lánh trên sơn phong, chướng khí màu phấn hồng tràn ngập phía dưới Mê Tiên Đào, thoả thích phát tán mị lực của bản thân ra ngoài.
Những nhánh dây leo màu xám lạnh của Yêu Quỷ Đằng bị kéo dài đến mức hạn, tạo thành một bụi dây leo, bao quanh tất cả những gốc Mê Tiên Đào xung quanh và tận hưởng hiệu quả kích tình của thứ chướng khí phấn hồng kia mang đến cho mình.
Một lúc lâu sau, nó rút dây leo ra, lại biến thành hình dạng bình thường, giống như một con độc xà màu xám tro, bò cực nhanh trong mảnh linh điền. Mỗi khi chạm phải linh thực yêu thích, nó sẽ cố tình dừng bước và để lại một dấu ấn bằng chất nhờn mờ nhạt, trực tiếp đánh dấu cái cây này là của mình.
Sau khi trở về từ Không Minh Đảo, Yêu Quỷ Đằng chợt phát hiện bên trong mảnh phúc địa tuyệt thế này bỗng xuất hiện rất nhiều linh thực mới phẩm cấp cao. Điều này làm nó cảm thấy hạnh phúc mãnh liệt, mỗi ngày đều thường xuyên đi kiểm tra xung quanh linh điền và lưu lại dấu vết trên linh thực, thậm chí còn đúng giờ hơn cả Thảo Khôi Lỗi.
Mọi chuyện đều có vẻ êm đềm và nhàn nhã như vậy.

Trong linh điền.
Bảy cây Tàng Nguyên Thảo cuối cùng còn sót lại đã hoàn toàn thành thục, Lục Huyền lần lượt đi ngắt từng cây một.
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được Trúc Cơ Đan tam phẩm.】 x4
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được đan phương tam phẩm Trúc Cơ Đan.】 x2
【Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm.】
Phần thưởng mở ra từ bảy quầng sáng lần lượt xuất hiện trong tay hoặc trong đầu Lục Huyền. Đến tận đây, toàn bộ số Tàng Nguyên Thảo do Đan điện ủy thác hắn gieo trồng đã thành thục hết.
Hai mươi cây Tàng Nguyên Thảo chín muồi, không hư hại một cây nào, tỷ lệ sống sót một trăm phần trăm. Trong hai mươi cây thu hoạch được có mười ba cây phẩm chất phổ thông, sáu cây phẩm chất tốt, thậm chí còn có một gốc Tàng Nguyên Thảo phẩm chất thượng đẳng khiến Lục Huyền cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Lục Huyền thầm suy đoán rằng, đây có thể là kết quả của quá trình bồi dưỡng cẩn thận ở giai đoạn đầu và giai đoạn cuối kỳ sinh trưởng của linh thực.
Từ hai mươi quầng sáng màu trắng, hắn đã mở ra được mười hai viên Trúc Cơ Đan tam phẩm, năm gói kinh nghiệm đan phương Trúc Cơ Đan và ba viên Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm.
Năm gói kinh nghiệm đan phương Trúc Cơ Đan đã đưa trình độ luyện chế Trúc Cơ Đan của hắn lên đến cấp bậc tinh thông, tương đương với kinh nghiệm mười mấy năm đắm chìm trong quá trình này của Luyện đan sư bình thường khác.
Ba viên Nạp Linh Thảo Châu, một viên nuôi nấng Thảo Khôi Lỗi, hai viên còn lại đang được hắn giữ gìn cẩn thận trong túi trữ vật, nhỡ về sau Thanh Mộc Nguyên Khí trong đan điền tiêu hao, cũng có thể dùng linh châu bổ sung thảo mộc linh khí.
"Muốn đợi đến khi Ngũ Hành Quả mới thành thục, cần phải chờ thêm một đoạn thời gian khá dài nữa, hai mươi gốc Tàng Nguyên Thảo này cũng có thể miễn cưỡng báo cáo kết quả với Đan điện rồi."
Trước kia, vào một lần Lục Huyền nhận lời đi truyền thụ kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực cho đệ tử ngoại môn, một Luyện đan sư cũng đến giảng dạy, đã nảy sinh hứng thú đến trình độ linh thực của hắn, sau đó dứt khoát ủy thác hắn gieo trồng Tàng Nguyên Thảo và Ngũ Hành Quả thay Đan điện, linh chủng sẽ do Đan điện cung cấp.
Nhận miễn phí linh chủng, còn tiện thể tóm quầng sáng phần thưởng, đương nhiên Lục Huyền vui vẻ tiếp nhận.
Nghĩ đến đây, Lục Huyền lấy một tấm Truyền Tấn phù ra, trực tiếp liên lạc với Luyện đan sư tên là Quan Uyển của Đan điện, chỉ chốc lát sau, hai người đã hẹn xong thời gian và địa điểm.
Lục Huyền dự tính thời gian rồi cưỡi Phong Chuẩn đi tới Đan điện.
"Lục sư đệ, ngươi đã đến rồi." Một nữ tử áo vàng tu vi Trúc Cơ trung kỳ đứng chờ ở cửa chính, vừa nhìn thấy Lục Huyền thì nhẹ nhàng tung bay tới, giọng nói êm ái.
"Đã lâu không gặp, Quan sư tỷ vẫn phong thái như ngày nào." Lục Huyền mỉm cười, gật đầu đáp lễ.
Hai người bước vào Đan điện.
Dưới sự dẫn dắt của Quan Uyển, Lục Huyền tiến vào trong một căn phòng phong cách cổ xưa và trang nhã.
Trong phòng đốt cây hương không biết tên, mùi thơm nồng nàn, chính giữa còn có một cái đan lô to đùng quái dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận