Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 485: Tà Vật Ký Sinh!

Chương 485: Tà Vật Ký Sinh!
“Tuy nhiên, trong quá trình giao phối, thú đực lại xuất hiện phản ứng cực kỳ khác thường. Khi tiến hành đến mức độ sâu sắc hơn, thú đực dần dần đánh mất lý trí, như thể đã bị sa vào trong ham muốn vô cùng vô tận. Đáng sợ hơn nữa, nó còn có ham muốn bất thường với bạn tình đang giao hợp với mình, giống như muốn ăn tươi nuốt sống con thú cái vậy."
"Ăn thú cái?" Lục Huyền nghi hoặc hỏi.
"Đúng vậy, đúng là có hành vi cắn xé huyết nhục của thú cái rồi nuốt chửng, chuyện này đã xảy ra ba lần liên tiếp rồi, thậm chí hành động nuốt chửng kia còn ngày càng trầm trọng hơn. Ta phải đứng ra ngăn cản, tách hai con linh thú ấy ra. Mãi cho đến khi dục vọng lắng xuống, thú đực mới khôi phục được một chút lý trí." Tu sĩ vạm vỡ thuật lại tình huống vô cùng kỹ càng tỉ mỉ.
"Mắt thấy mới chân thực, xin sư huynh hãy dẫn ta tới động phủ của sư huynh để quan sát Sất Âm Thú xem sao." Lục Huyền tự tin nói.

Một lát sau, ba người đi tới một khu sơn mạch to lớn nhấp nhô, núi non trùng điệp.
"Động phủ của Chung sư huynh to lớn quá!" Lục Huyền ngắm nhìn bốn phía, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
"Linh thú không thể so sánh với linh thực, phạm vi hoạt động của chúng rất rộng. Hơn nữa bên trong này còn có một số linh thú đặc thù được tông môn giao cho ta, bởi vậy, một mình ta phải chiếm giữ cả khu sơn mạch này." Tu sĩ vạm vỡ vừa mở trận pháp vừa giải thích với Lục Huyền và Liễu Tố.
Ba người nhanh chóng xuyên qua giữa những gốc linh mộc cao lớn mọc đầy khắp núi, chẳng mấy chốc đã đến một khu sơn cốc chật hẹp. Bên trong sơn cốc có một cái khe núi sâu không thấy đáy, thỉnh thoảng lại có thể nghe thấy từng tiếng sấm sét truyền ra từ trong đó.
"Đến rồi, Lục sư đệ chờ một lát, ta sẽ gọi cặp Sất Âm Thú kia ra." Tu sĩ vạm vỡ ngoảnh đầu lại nói một câu, rồi hướng về phía khe núi, phát ra một tiếng gầm gừ với âm điệu trầm thấp kỳ lạ.
Rất nhanh, đã có hai con linh thú lao ra khỏi mặt nước và nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt ba người.
"Đây chính là một cặp Sất Âm Thú tứ phẩm, có được chúng nó không hề dễ dàng, nên ta cực kỳ mong muốn chúng khôi phục lại trạng thái bình thường. Cũng xin nhờ Lục sư đệ giúp đỡ nhiều hơn."
"Lục mỗ nhất định sẽ cố gắng hết sức để giải quyết vấn đề hóc búa này giúp sư huynh." Lục Huyền nói xong, ánh mắt lập tức tập trung vào trên hai con Sất Âm Thú trước mặt.
Sất Âm Thú có hình dạng giống như hổ báo, thân thể đen nhánh, có huyền thủy màu đen đặc quanh quẩn trên thân, lại có một chiếc sừng màu trắng trên đỉnh đầu, thỉnh thoảng lại có tiếng sấm truyền ra từ bên trong cơ thể chúng, thoạt nhìn vô cùng thần dị.
"Không hổ là linh thú tứ phẩm." Lục Huyền thuận miệng cảm khái một câu, sau đó ngón tay chỉ vào một con đang đứng gần bọn họ nhất.
"Con Sất Âm Thú này là thú cái sao?"
Nhìn thân thể con Sất Âm Thú này đầy rẫy thương tích, bộ lông rối bời, đứng từ đằng xa cũng có thể trông thấy những vết sẹo lớn nhỏ khác nhau trên người nó, thậm một phần nhỏ của chân trước cũng bị mất đi rồi. Mặc dù có thể nhìn ra được trạng thái của nó rất không ổn, nhưng nó lại cực kỳ thân mật với con thú đực kia, từ trong miệng phát ra tiếng gầm triền miên, vẫn không ngừng muốn đến gần con thú đực.
"Đã bị thương thành như vậy rồi còn muốn dính lấy đối phương sao?" Lục Huyền khá là kinh ngạc trước thái độ của con thú cái đối với thú đực.
"Nếu cứ tiếp tục như này, sớm muộn gì nó cũng bị thú đực ăn sạch sẽ, cuối cùng là dại trai đến mức bản thân chẳng còn gì. Chung sư huynh, thời gian gần đây ngươi có mang hai con Sất Âm Thú này đi đến bí cảnh hay di tích nào không?" Hắn tò mò hỏi.
"Khoảng nửa năm trước, ta có dẫn chúng nó đi vào một khu di tích. Hình như di tích nọ có mối liên quan không tầm thường với Mật Tông." Chung Hạo âm thầm nhớ lại rồi đáp.
"Vậy có khả năng, tình huống dị thường của thú đực có liên quan đến chuyện lần đó, nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi. Mời sư huynh để hai con Sất Âm Thú tái hiện tình huống dị thường kia ở trước mặt ta, ta thoáng quan sát một chút là được." Lục Huyền nghiêm túc nói.
Tu sĩ vạm vỡ không nghi ngờ gì, lập tức khống chế hai con Sất Âm Thú tiến lại gần nhau. Tiếng gầm của thú cái càng ngày càng du dương hơn, lại lặp đi lặp lại cả ngàn lần, uyển chuyển êm tai. Nó dựa sát vào con thú đực kia, dịu dàng thè cái lưỡi màu hồng tới, nhẹ nhàng liếm từng bộ phận trên cơ thể con thú đực.
Thú đực biết rất rõ bản thân sẽ gây tổn thương nghiêm trọng cho thú cái, toàn thân từ trên xuống dưới đều tỏ vẻ phản kháng, nhất quyết muốn tránh xa thú cái, nhưng dưới sự khống chế của Chung Hạo, nó đành phải đứng yên tại chỗ, mặc cho con thú cái muốn làm gì thì làm.
Dần dần, dưới sự trêu chọc liên tục của thú cái, thú đực cũng nảy sinh một chút phản ứng nóng hừng hực và bắt đầu đáp lại hành vi của thú cái.
Lục Huyền nhạy bén phát hiện, khi ham muốn của thú đực ngày càng lên cao, đôi con ngươi của nó đột ngột chuyển sang màu đỏ, ánh mắt rời rạc.
Tình huống giữa hai con thú càng lúc càng thêm dữ dội.
Lục Huyền duy trì tâm lý cực kỳ khách quan, mặt không biểu cảm trực tiếp theo dõi cuộc đại chiến này.
Đột nhiên, thú đực không cầm lòng nổi mà cắn mạnh lên thân thể thú cái. Động tác cắn càng lúc càng hung bạo, bỗng nhiên một mảng lông lớn trên thân thú cái bị cắn đứt ra, vết thương chảy máu đầm đìa.
"Được rồi." Lục Huyền gật đầu với tu sĩ vạm vỡ, tu sĩ thấy vậy vội vàng tách hai con thú đang quấn quýt lấy nhau ra.
Thú đực giống như đã hoàn toàn đánh mất lý trí, trong quá trình chia lìa, nó vẫn nghĩ hết mọi biện pháp để trở lại bên cạnh thú cái. Mặc dù thú cái đã bị thú đực cắn bị thương, nhưng nó dường như không hề để ý, từ đầu đến cuối chỉ để lộ ra ánh mắt u oán nhìn thú đực càng ngày càng cách xa mình.
"Lục sư đệ có phát hiện gì không?" Sau khi tu sĩ vạm vỡ ngăn cản hai con thú muốn tiếp tục giao hợp xong, thì đi đến chỗ Lục Huyền, lo lắng hỏi.
"Chắc hẳn thú đực đã bị một sinh vật nào đó xâm nhập vào bên trong cơ thể rồi, nếu khi tiến vào tông môn không bị linh thú hộ tông phát hiện, thì khẳng định thứ đó không phải vật tà dị gì quá mức đặc biệt." Lục Huyền đã đọc qua rất nhiều loại điển tịch về nuôi dưỡng linh thú trong Tàng Kinh các, rồi dựa vào những ghi chép trên đó, hắn đưa ra suy đoán này.
"Ta cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng vấn đề lớn nhất hiện nay là chúng ta không có lấy một chút manh mối nào về tồn tại đã xâm nhập vào bên trong cơ thể thú đực, cho nên không biết phải giải quyết từ đâu." Tu sĩ vạm vỡ gật đầu đáp.
"Vậy làm phiền Chung sư huynh cho ta một ít thức ăn thường dùng để nuôi dưỡng Sất Âm Thú. Để ta xem, liệu có thể nhìn ra điều gì đó từ biểu hiện ăn uống của thú đực hay không..." Lục Huyền nói với tu sĩ vạm vỡ, nếu không thể giải quyết vấn đề của Sất Âm Thú bằng kinh nghiệm của bản thân, thì đành phải lợi dụng phầm mềm hack vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận