Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 553: Đánh Tiếng Nhờ Vả!

Chương 553: Đánh Tiếng Nhờ Vả!
Lục Huyền từng khéo léo trợ giúp gã giải quyết vấn đề sinh sản của Âm Dương Côn Ngư, giúp cho chúng có thể tiếp tục sinh sôi nảy nở.
Phải biết rằng, phần lớn bản lĩnh của gã đều cps liên quan đến đôi thượng cổ dị thú này, sau khi Âm Dương Côn Ngư tấn chức ngũ phẩm, gã cũng thu được rất nhiều lợi ích từ đó, tu vi tiến bộ nhanh chóng, thậm chí còn lén nhìn trộm được vài phần cơ duyên Kết Đan.
Bởi vậy, ngay khi Lục Huyền tới cửa nhờ gã giúp đỡ, đương nhiên là gã đồng ý ngay lập tức không chút do dự.
"Lục sư đệ, có cần ta giúp sư đệ mời Chủng Cảnh Sơn sư đệ cũng là đệ tử chân truyền đi tới tiểu viện kia không? Trước kia, sư đệ đã giúp đệ ấy giải quyết vấn đề nuôi dưỡng Yêu Đao Hắc Lang, đồng thời cũng giúp đôi Bách Độc Phệ Tâm Trùng đã thật lâu không thể thai nghén thuận lợi sinh ra ấu trùng, trong lòng đệ ấy vẫn luôn vô cùng cảm kích sư đệ. Vừa hay nhân cơ hội này, có thể báo đáp sư đệ thật tốt. Cộng thêm ta và đệ ấy có mối quan hệ thân thiết, chỉ cần nói một tiếng, nhất định đệ ấy sẽ đồng ý."
"Vậy ta cảm ơn Cát sư huynh." Lục Huyền rất vui, có sự hỗ trợ của hai vị đệ tử chân truyền, lại gọi thêm hai đại linh thú hộ tông tương lai tới nữa, đội ngũ trợ lực này sẽ trở nên mạnh mẽ chưa từng có từ trước tới nay.
Sau khi nhận được lời hứa hẹn của Cát Phác, Lục Huyền đã yên tâm hơn hẳn. Vừa trở về động phủ, hắn lại tìm cơ hội đến thăm hỏi Hỏa Lân Nhi, nói rõ với gã về tình huống khó khăn mà mình có thể sẽ gặp phải.
Từ khi được tận mắt chứng kiến tạo nghệ khủng bố trên linh thực nhất đạo của Lục Huyền ở bên trong phúc địa, Hỏa Lân Nhi luôn muốn kết bạn với hắn. Sau khi nghe hiểu được toàn bộ chi tiết của tình huống, đặc biệt là biết về thực lực trong dự đoán của tu sĩ phía sau màn, gã cũng vui vẻ đồng ý luôn.
"Đã lâu không gặp loan điểu và bạch viên, phải liên lạc với chúng bồi dưỡng tình cảm một chút mới được, cũng để chúng thay đổi khẩu vị, đi tới thưởng thức linh quả linh tương trong động phủ một phen." Lục Huyền lập tức lấy sợi lông tơ màu trắng bạc do Bạch Ngọc Kình Thiên Viên để lại cho mình ra, rót một tia linh lực vào.
Chỉ trong mấy chục hơi thở sau, một luồng ánh sáng màu trắng đã nhanh chóng lao về phía động phủ, đi tới chân núi. Còn chưa chờ Lưu Quang Phù Trận kịp phản ứng, nó đã dùng bạo lực xuyên qua trong nháy mắt rồi.
Một con viên hầu xinh xắn tinh xảo trực tiếp xuất hiện trước mắt Lục Huyền, có cảm giác thân thể viên hầu được làm bằng bạch ngọc, bởi nó trong suốt không tỳ vết. Đôi mắt hồng ngọc rực lửa đang nhìn về phía Lục Huyền, nhưng sau khi chạm phải ánh mắt với hắn, nó lại nhanh chóng cúi đầu, lộ ra dáng vẻ ngại ngùng xấu hổ.
Sau khi tiểu viên hầu đi tới động phủ của Lục Huyền, loan điểu cũng không cam lòng tụt lại phía sau, con chim nhỏ này đã trực tiếp hiện thân hình ngay trên sơn phong, thậm chí Lưu Quang Phù Trận dưới chân núi còn không cảm nhận được bất cứ tình huống hay linh lực dị thường nào.
"Hoan nghênh, hoan nghênh hai vị đạo hữu, đã lâu không gặp, hôm nay chúng ta làm một buổi tụ họp nho nhỏ, mời các ngươi tới nếm thử linh tương ta vừa ủ." Lục Huyền nhiệt tình chào mời.
Sau đó, hắn tiến vào trong nhà bưng hai chủng linh quả băng hỏa là Liệt Diễm Quả và Băng La Quả ra, đồng thời lấy một vài quả Mê Tiên Đào tươi ngon tới. Hắn rót cho hai con linh thú khách mời và nhóm linh thú trong động phủ của mình, mỗi con một chén Bách Quả Linh Tương, lại lấy một ít thịt yêu thú mới mẻ từ trong túi trữ vật ra thiết đãi chúng.
Dưới năng lực khống hỏa tinh diệu của《 Lộng Diễm Quyết 》, những miếng thịt yêu thú nhanh chóng được nướng chín giòn bên ngoài mềm mại bên trong, mùi thơm nức mũi. Lại kết hợp cùng Bách Quả Linh Tương được ủ trong Túy Tiên Hồ Lô từ lâu, hương vị càng thêm êm dịu tinh khiết và đậm đà.
Sau khi Bạch Ngọc Kình Thiên Viên uống vài ngụm, trong mắt nó đã trào dâng một mảnh say sưa mông lung, chờ đến lúc Lục Huyền bưng thịt yêu thú đã nướng chín đi đến, gương mặt nó càng lộ vẻ mơ màng ngốc nghếch hơn.
Cái miệng nhỏ của Huyền Thiên Bạch Loan mổ từng ngụm nhỏ Bách Quả Linh Tương, cảm nhận được dư vị tuyệt vời không ngừng trào dâng từng tầng từng lớp sau khi vào trong miệng của linh tương, bước chân của nó bắt đầu lắc lư lảo đảo, đôi chân thon dài chống đỡ cả người cũng trở nên xiêu vẹo, giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
"Mùi vị như thế nào? Có giống trước đây không?" Lục Huyền cười híp mắt hỏi.
Huyền Thiên Bạch Loan kêu to một tiếng trong trẻo, trong âm thanh toát lên cảm xúc thỏa mãn và vui sướng vô cùng.
Bạch Ngọc Kình Thiên Viên đang trốn sau lưng nó, trong miệng nhồi đầy thịt yêu thú, quai hàm hai bên phồng lên, vừa nghe thấy Lục Huyền hỏi thì vội vàng gật đầu.
Hai con thú này đều là linh thú hộ tông trong tương lai của Thiên Kiếm Tông, có tiềm lực trưởng thành đến lục phẩm thậm chí là thất phẩm, địa vị cao cả, thường ngày hay ở trong bí cảnh chỉ định đặc biệt và có tu sĩ tông môn chuyên môn tới chăm sóc. Mặc dù mỗi ngày đều có thể ăn uống thoải mái nhưng đồ ăn ngày qua ngày vẫn giữ nguyên như vậy, ăn nhiều rồi thì đương nhiên chúng sẽ cảm thấy chán ngấy.
Không giống như ở chỗ Lục Huyền, có thể được ăn nhiều loại linh quả phẩm chất thượng đẳng, thưởng thức hương vị thay đổi đa dạng tuyệt vời của Bách Quả Linh Tương, còn được ăn thịt yêu thú chế biến theo nhiều cách khác nhau, tất cả những điều này đã khiến cho ham muốn ăn uống của hai con linh thú được thỏa mãn đến cực hạn.
"Trong động phủ của ta mới trồng hai chủng linh quả mới đều là tứ phẩm, phẩm chủng vô cùng trân quý hiếm thấy, chờ khi nó chín, ta sẽ nhanh chóng thông báo cho các ngươi đến đây, thiết đãi các ngươi ăn no một phen." Lục Huyền uống một ngụm Bách Quả Linh Tương, chậm rãi nói.
Loan điểu và tiểu viên hầu nghe vậy, trên mặt đều lộ vẻ hưng phấn.
Linh quả tứ phẩm, e rằng ngay cả linh thú hộ tông như chúng nó, ngày thường cũng không có nhiều cơ hội được thưởng thức.
"Aizz, chỉ không biết có thể thuận lợi chờ đến ngày linh quả chín hay không..." Lục Huyền thở dài khe khẽ, đôi mắt đăm chiêu nhìn về phương xa, trong mắt toát lên vài phần lo âu cực kỳ rõ ràng nhưng không quá mức, chỉ vừa đạt đến độ là dừng.
Linh trí của loan điểu và tiểu viên hầu cực cao, vừa nhìn thấy dáng vẻ Lục Huyền như vậy, trong mắt chúng đã lóe lên một tia nghi ngờ, như thể đang hỏi hắn về tình huống cụ thể.
"Trước kia ta có lấy được một hạt linh chủng, sau khi dày công bồi dưỡng, nó đã gần thành thục rồi, nhưng trong lúc tình cờ, ta chợt phát hiện nó có liên quan rất lớn đến một tu sĩ tà đạo không biết. Người nọ luôn chú ý đến tình huống của ta, rất có thể sẽ gây bất lợi cho ta, mà ta lại không giỏi chiến đấu, nhưng cũng không thể cứ một mực ở lại bên trong tông môn không ra khỏi cửa mãi được, cho nên … rất có thể, ta sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng." Lục Huyền trầm giọng nói.
"Hống!" Hắn vừa dứt lời, Bạch Ngọc Tiểu Viên Hầu đã gầm lên, hai cánh tay vỗ bồm bộp vào lồng ngực như ngọc thạch, phát ra âm vang “đang đang” trầm đục.
Một luồng linh niệm trực tiếp truyền vào trong thức hải của Lục Huyền, hai con linh thú rối rít bày tỏ chúng sẵn lòng ra tay giúp đỡ Lục Huyền giải quyết tu sĩ tà đạo đang đe dọa tính mạng cho hắn.
Khó có thể gặp được người cung cấp đồ ăn ngon như vậy cho mình, hai con linh thú không muốn mất đi hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận