Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 570: Kiếm Quả!

Chương 570: Kiếm Quả!
"Vị này là Chung Bạch Ngọc, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, tinh thông kiếm trận. Vị này là Thạch Hạo, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, có tu luyện vài loại kiếm quyết phẩm cấp cao đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, cũng nắm giữ khá nhiều loại kiếm ý khác nhau. Còn vị này là..." Thẩm Diệp lần lượt giới thiệu nhóm đệ tử Kiếm đường đang có mặt bên trong đại điện cho Lục Huyền.
"Đây là Lục Huyền sư đệ, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, có thể sư đệ không phải là người tu luyện kiếm đạo đỉnh cao trong nhóm người đang có mặt ở đây, nhưng lại có năng lực cực kì khủng bố trên phương diện bồi dưỡng Kiếm Thảo. Trước mắt, sư đệ không chỉ có xác suất một trăm phần trăm gieo trồng thành công Kiếm Thảo, mà tất cả Kiếm Thảo do sư đệ gieo trồng đều có phẩm chất tốt trở lên. Thậm chí sư đệ còn có thể cải tiến ra một loại Kiếm Thảo tam phẩm mới."
"Xin chào Lục sư đệ." Đồng môn tên là Chung Bạch Ngọc có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ cười híp mắt chào hỏi Lục Huyền. Gã có dáng người phúc hậu, khuôn mặt tròn trịa khi cười lên rất giống tượng Phật Di Lặc, nụ cười hiền lành chất phác.
"Xin chào Lục sư đệ." Trong bảy - tám vị đồng môn đang có mặt ở đây, có người nhiệt tình chào đón hắn, không hề coi thường Lục Huyền vì thân phận Linh thực sư này.
Theo như lời của Thẩm Diệp, có thể kiếm đạo của Lục Huyền chỉ dừng ở mức trung bình, nhưng người này có thể đi vào Kiếm Trì tìm phi kiếm thì hiển nhiên là bản thân hắn cũng có chỗ không tầm thường.
Còn có hai - ba người khác chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt có phần lạnh lùng. Những người này đều là tu sĩ say mê kiếm đạo, đã dành phần lớn thời gian và sức lực để tu luyện kiếm quyết, rèn luyện kiếm kỹ, bọn họ chẳng hề quan tâm đến chuyện Lục Huyền dựa vào thành tựu gieo trồng Kiếm Thảo để có được tư cách tiến vào Kiếm Trì.
Đương nhiên, tất cả đều là đồng môn, lại không có xung đột về mặt lợi ích nên cũng không xuất hiện hành vi chế giễu, coi khinh.
Khóe miệng Lục Huyền khẽ cong lên, nở một nụ cười nhẹ, người tiến lên kết bạn, hắn sẽ đáp lại vài câu, người có thái độ thờ ơ, hắn sẽ không chủ động sáp lại dùng cái mặt nóng của mình áp vào cái mông lạnh của người ta.
Hắn cũng không bác bỏ lời Thẩm Diệp vừa nói, đối phương vẫn cho rằng ‘tu vi kiếm đạo của hắn chỉ dừng ở mức trung bình’ là bởi vì hắn muốn cho mọi người hiểu như vậy.
Còn trên thực tế, sau khi hấp thu không ít gói kinh nghiệm kiếm quyết, hắn đã đạt đến cảnh giới cực kỳ tinh thâm về 《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》, 《 Phong Lôi Kiếm Kinh 》 và 《 Tinh Quang Kiếm Quyết 》 , lại ngày ngày dốc lòng chăm sóc hai cây Kiếm Thảo tứ phẩm là Kiếm Khổng Tước và Kiếm Thiên Kiêu, nên số lần sử dụng kiếm quyết kiếm trận của hắn cực kỳ nhiều, khiến cho 《 Thiên Kiêu Kiếm Quyết 》 và 《 Khổng Tước Kiếm Trận 》tương ứng cũng đạt đến cấp độ khá cao rồi.
Có thể hắn không bằng tất cả những thiên tài kiếm đạo đang có mặt bên trong đại điện, nhưng hắn tin chắc, mình sẽ không đội sổ, có khả năng trình độ của hắn cũng nằm ở mức trung bình.
"Mặc dù ta không có thiên phú về kiếm đạo, cũng không có nhiều thời gian để luyện tập kiếm quyết, nhưng ta có gói kinh nghiệm quầng sáng nha." Lục Huyền âm thầm đắc ý nghĩ.
Chờ một lúc, một nữ tử có khí chất trong trẻo lạnh lùng đã bước vào trong đại điện rộng rãi này. Trên mái tóc dày đen nhánh của nàng có cài một thanh kiếm mảnh khảnh giống như một con rồng đang bơi, đôi bông tai hình tiểu kiếm tinh xảo treo trên vành tai, mỗi lúc nàng bước đi, nó cũng nhẹ nhàng lắc lư, lại có một luồng kiếm khí rất nhỏ không ngừng quanh quẩn bên người.
Đó chính là Kiếm Vô Hà - người từng có duyên gặp mặt Lục Huyền mấy lần ở trong phúc địa mới tràn ngập linh thực biến dị kia, nàng cũng là một trong mười bảy đệ tử chân truyền của tông môn và là khách quen của Kiếm Trì.
"Vô Hà sư tỷ." Lục Huyền và đám người khác đều tới tấp cung kính chào hỏi nàng.
Hoàn toàn có thể nhìn ra, nàng có uy danh cực cao trong nhóm thiên tài kiếm đạo ở Kiếm Đường, thậm chí trong mắt một số ngươi khi nhìn về phía nàng còn kèm theo vài phần cuồng nhiệt.
"Lần này đến Kiếm Trì tìm bảo, ta sẽ là người lĩnh đội, sẽ dẫn dắt các vị cùng nhau tiến vào Kiếm Trì, cũng như sẽ là người duy trì sự ổn định bên trong Kiếm Trì, giữ trật tự giữa nhóm đồng môn. Hy vọng chúng ta có thể cùng tiến cùng lui, không nên làm tổn hại đến tình nghĩa đồng môn." Nữ tử lạnh lùng kia nhẹ nhàng gật đầu rồi nhỏ giọng nói, âm thanh giống như nước suối lạnh băng.
"Được."
"Tất cả đều nghe theo sư tỷ."
Mọi người dồn dập lên tiếng phụ họa.
Ngay sau đó, Kiếm Vô Hà vung tay lên, mười món đồ vật nhìn giống như một loại linh quả đặc biệt nào đó lập tức xuất hiện trong không trung, rồi xoay tròn xung quanh mọi người.
Dường như trái linh quả này được cấu tạo từ vô số những tia kiếm quang nhỏ bé, tự động ngưng kết cùng một chỗ với nhau, kiếm khí vô cùng vô tận không thể nhìn thấy bằng mắt thường đang không ngừng kích động bên trong, có cảm giác như bất cứ lúc nào chúng cũng có thể bộc phát ra một luồng lực lượng cực kỳ kinh khủng.
"Trong số các vị có mấy người lần đầu tiên tiến vào Kiếm Trì, nên ta sẽ giới thiệu ngắn gọn một số điểm cần lưu ý cho các vị." Kiếm Vô Hà duỗi tay ra, mười trái linh quả kiếm khí chậm rãi bay tới khoảng không trên bàn tay nàng.
"Đây là Kiếm Quả, một món bảo vật đặc thù được ngưng kết từ vô số kiếm khí bên trong Kiếm Trì. Nó là nhân tố then chốt để ở lại lâu dài bên trong. Ở bên trong Kiếm Trì có rất nhiều Kiếm Khí thần bí cường đại tùy tiện di động khắp nơi, nếu phát hiện có người xâm nhập vào trong đó, chúng sẽ cùng nhau xông lên. Và đương nhiên, người nọ sẽ phải đối mặt với vô số kiếm khí vây công.”
“Nhưng nắm giữ Kiếm Quả này trong tay, thì khí tức trên người sẽ được dung hợp với Kiếm Trì, Kiếm Khí trên phạm vi rộng sẽ không chủ động tấn công các vị. Đương nhiên không thể vì vậy mà lơ là, nếu cố ý khiêu khích Kiếm Khí bên trong Kiếm Trì, vẫn có thể khiến chúng công kích. Đến lúc đó, ngay cả Kiếm Quả cũng không cứu được các vị."
Kiếm Vô Hà giới thiệu vô cùng cặn kẽ với mọi người, ngay sau đó từng trái Kiếm Quả trên bàn tay nàng, lập tức bay tới trước mặt mọi người.
Lục Huyền tò mò cầm trái linh quả kiếm khí đặc thù này lên, cảm nhận được ý vị sắc bén cực kỳ tinh tế truyền vào lòng bàn tay, sau đó, hắn thích thú quan sát nó thật kỹ càng.
Là một Linh thực sư, hắn cực kỳ nhạy cảm với loại "trái cây" này.
"Lục sư đệ, đây là lần đầu tiên sư đệ tiến vào Kiếm Trì, có điều gì không hiểu cứ việc hỏi ta." Kiếm Vô Hà tiến lên mấy bước, đi đến trước mặt Lục Huyền, nhẹ giọng hỏi.
"Đa tạ Vô Hà sư tỷ đã quan tâm, tạm thời ta không có thắc mắc gì, nếu có chỗ nào cần sư tỷ giúp đỡ, sư đệ nhất định sẽ không khách khí đâu." Lục Huyền vội vàng đáp.
Bắt gặp Kiếm Vô Hà chủ động tới hỏi thăm Lục Huyền, ánh mắt của mấy đệ tử Kiếm đường vừa rồi còn thờ ơ với hắn lập tức thay đổi.
Ở trong lòng bọn họ, Kiếm Vô Hà có địa vị tôn quý vô cùng.
Trên phương diện kiếm đạo, nàng chính là tồn tại đủ khả năng làm cho đám người kiêu ngạo như bọn họ phải tâm phục khẩu phục, không ngờ nhân vật như vậy lại tự hạ mình chủ động quan tâm một Linh thực sư chỉ biết gieo trồng Kiếm Thảo như hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận