Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 586: Nỗi Buồn Của Phong Chuẩn!

Chương 586: Nỗi Buồn Của Phong Chuẩn!
Dường như có một câu Kinh Phật vừa vang lên trong linh chủng, làm nổi lên tầng tầng gợn sóng kim quang yếu ớt, chỉ trong nháy mắt, hình vẽ Kim Cang Nộ Mục trên bề mặt như sống lại, giơ cao Hàng Ma Xử và các loại phật môn pháp khí khác trong tay lên, mơ hồ có thể chấn nhiếp toàn bộ yêu ma quỷ quái thế gian.
"Đúng là Lôi Âm Kiếm có thể sinh ra hiệu quả đối với Kim Cang Bồ Đề, không uổng công lúc trước ta đã cố ý lựa chọn nó." Lục Huyền chứng kiến cảnh này, trong lòng vui vẻ vô cùng.
Có thanh Lôi Âm Kiếm tứ phẩm lấy được từ trong Kiếm Trì này, coi như hắn không cần quá mức lo lắng về giai đoạn đầu sinh trưởng của Kim Cang Bồ Đề nữa. Hắn lại phóng ra mấy chục đạo kiếm khí Lôi Âm Kiếm, tẩm bổ cho Kim Cang Bồ Đề đói khát đã lâu này một phen.
Xong xuôi đâu đó, hắn lại đi tới trước mặt Địa Hoàng Táo, một mầm cây nhỏ non mịn có màu vàng nhạt, vừa lặng yên mọc ra, nhẹ nhàng lắc lư trong gió, ẩn chứa khí tức thổ linh phong phú tinh khiết.
Trên bầu trời phía trên Lạc Lôi Mộc, khí tức lôi điện bên trong Sát Lôi Thạch đang bị khúc gỗ khô héo kia hấp dẫn, từng tia sét nhỏ thỉnh thoảng lại đánh xuống, rồi chui thẳng vào bên trong khúc gỗ khô héo kia.
Ở chỗ sâu nhất bên trong khúc gỗ, có một luồng khí tức lôi điện cực kỳ khủng bố đang không ngừng lớn mạnh, tich tụ thành một luồng năng lượng cuồng bạo.
Mặt khác, những thứ như Dưỡng Kiếm Hồ Lô, Liệt Diễm Quả, Băng La Quả, mặc dù không được hưởng quá trình chăm sóc tỉ mỉ mỗi ngày của Lục Huyền, không được hắn thi triển Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật cho, nhưng ngược lại, hắn đã sớm cung cấp vô số thanh phi kiếm đã qua sử dụng cho nó từ sớm, lại cộng thêm ảnh hưởng tích cực đến từ mảnh linh khí tinh thuần nồng đậm bên trong bí cảnh, nên tình trạng sinh trưởng của đám này cũng cực kỳ tốt.
Lục Huyền thấy thế, trong lòng yên tâm hơn rất nhiều, hắn lấy linh chủng Thanh Tịnh Lưu Ly Trà từ trong túi trữ vật ra.
Linh thức thoáng cảm nhận linh khí bên trong bí cảnh một chút, cuối cùng đã đi tới gần khu vực có con suối kia, dứt khoát trồng linh chủng lá trà ở trong khu vực này.
Tinh thần ngưng tụ trên linh chủng, Lục Huyền chợt phát hiện trạng thái của linh chủng vô cùng tốt, từng tia khí tức thanh linh chậm rãi rót vào bên trong linh chủng, tạo nên một mảnh linh quang mênh mông nhẹ nhàng bao bọc xung quanh linh chủng.
"Không hổ là bí cảnh, ngay cả Thanh Tịnh Lưu Ly Trà yêu cầu vô cùng khắc nghiệt đối với linh khí, cũng có thể thuận lợi sinh trưởng ở bên trong bí cảnh." Lục Huyền cảm khái một câu.
Linh khí trong bí cảnh cực kỳ nồng đậm tinh khiết. Dưới tình huống bình thường, ngoại trừ khí tức của khí tức mộc linh sinh ra từ Mộc Yêu Linh, thì không có tu sĩ yêu thú khác xuất hiện ở nơi này, nghĩa là không có khí tức huyết nhục, khí tức phàm tục ảnh hưởng đến linh khí trong bí cảnh, càng không cần phải nói đến những loại khí tức tà ác như tà ma, âm khí ma khí.
Hắn lập tức vận chuyển linh lực trong cơ thể, dẫn dắt khí tức thanh linh trong bí cảnh, tụ tập xuống phía dưới linh chủng, bao trùm toàn bộ hạt linh chủng này lại, tẩm bổ linh chủng đến thỏa thích.
"Anh anh anh."
Chẳng biết từ lúc nào, năm - sáu con Mộc Yêu Linh đã bay xung quanh linh chủng Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, tham lam hô hấp luồng khí tức thanh linh kia vào trong người, trên khuôn mặt xanh biếc xuất hiện một chút sợ hãi xen lẫn vui mừng.
Lục Huyền cũng không lo lắng những tiểu tinh quái này sẽ làm ảnh hưởng đến sự sinh trưởng bình thường của Thanh Tịnh Lưu Ly Trà, bởi bản thân chúng nó đã ẩn chứa khí tức mộc linh vô cùng tinh khiết phong phú rồi, mà bản thân chúng cũng cực kỳ thân thiện với linh thực, có thể trong lúc vô hình tẩm bổ cho linh thực.
Nói cách khác, sự xuất hiện của chúng chỉ mang đến lợi ích chứ hoàn toàn không có hại cho linh thực.
Ngay sau đó, hắn lấy hài cốt Giao Long từ trong túi trữ vật ra, vùi vào trong dòng suối U Tuyền Linh Lâm.
"Bình thường, phải rất lâu các ngươi mới được nếm một giọt linh dịch tam phẩm, nhưng hiện tại tốt rồi, trực tiếp đặt các ngươi ở trong linh dịch, để các ngươi ăn uống no đủ."
Hài cốt Giao Long chìm ở chỗ sâu dưới lòng suối. Rất nhanh, có ba cây cỏ màu đen nhỏ dài đã chậm rãi bay ra từ bên trong, chúng không ngừng lắc lư chìm nổi ở trong U Tuyền Linh Lâm, hành động giống như một con Hắc Long dài nhỏ.
Sau khi xác nhận tình huống sinh trưởng của tất cả nhóm linh thực ở nơi này, Lục Huyền cũng không dừng lại lâu trong bí cảnh, đã nhanh chóng trở lại động phủ của mình rồi.
Một đoạn thời gian sau đó, gần như hắn đều ở lại bên trong động phủ, ngày qua ngày đều bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú. Tuy cuộc sống đơn điệu khô khan, nhưng có cảm giác chờ mong xuất phát từ quầng sáng làm động lực, Lục Huyền vẫn luôn vui vẻ, không cảm thấy chán ghét cuộc sống này một chút nào.
"Làm ruộng khiến ta vui vẻ, ta thích làm ruộng." Trong lòng hắn vẫn tràn ngập một ý niệm như vậy.
Hôm nay, khi đang tỉ mỉ bồi dưỡng linh thực, bỗng nhiên một luồng thanh quang lại bay đến sườn núi. Chính là chim mập Phong Chuẩn vừa chơi đùa từ bên ngoài trở về. Sau khi nó tấn thăng thành yêu thú tam phẩm, nhằm tạo điều kiện sống thích hợp nhất và không hạn chế thiên tính của nó, Lục Huyền đã cho phép nó tự do hoạt động ở bên trong nội tông, mỗi ngày chỉ cần trở về đúng hạn là được.
Phong Chuẩn không còn bị giới hạn ở một góc núi nữa, đã có thể tự do bay lượn giữa các dãy núi, mà khi trở về lại có linh quả, yêu thú hầu hạ, coi như cuộc sống trôi qua thật là tiêu dao khoái hoạt.
"Ấy? Hình như hôm nay cảm xúc của nó không đúng lắm?" Từ phía xa, Lục Huyền đã chú ý tới con chim mập đang cúi đầu có chút ủ rũ kia rồi. Phải biết rằng ngày bình thường, nó đều hoạt bát vui vẻ, thế mà hôm nay lại có chút suy sụp, ủ rũ vậy rồi, đây tuyệt đối là có tình huống bất thường xảy ra.
Hắn lập tức đi tới trước mặt Phong Chuẩn, truyền một luồng ý niệm vào trong đầu chim mập: "Hôm nay ra ngoài chơi thế nào?"
Sau khi tấn thăng thành yêu thú tam phẩm, linh trí của Phong Chuẩn cũng theo đó mà gia tăng lên rất nhiều, vừa nghe hắn hỏi, nó đã líu ríu kêu lên: "Hôm nay làm quen với hai đồng loại, chúng nó lớn lên đều trông rất đẹp. Không giống ta, lớn lên béo như vậy, một cái bụng to đùng, chắc chắn không được chim khác yêu thích."
Nó truyền một luồng ý niệm cho Lục Huyền.
"Hả? Chắc chắn không được chim khác yêu thích? Là có ý gì? Chẳng lẽ con chim mập này của ta nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng trưởng thành rồi?"
Lục Huyền thoáng có chút cảnh giác, trong đầu chợt hiện lên một ý nghĩ kỳ quái, thậm chí còn theo bản năng xuất hiện một loại cảm giác lão phụ thân già nhìn thấy nữ nhi nhà mình bị cướp đi.
"Tuy ngươi có mập một chút, nhưng thực lực lại được xếp hàng đầu trong nhóm đồng tộc các ngươi." Lục Huyền điều chỉnh lại tâm tình, lên tiếng trấn an con chim mập.
"Còn nữa, sở dĩ ngươi lớn lên thành bộ dáng như này, cũng vì bình thường ngươi ăn quá ngon. Còn những con Phong Chuẩn khác, muốn mập còn không có cơ hội đâu!" Hắn nhéo nhéo cái bụng mềm mại của Phong Chuẩn, khiến cái bụng béo kia lập tức nổi lên tầng tầng gợn sóng màu xanh nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận