Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 602: Vạn Yêu Quật!

Chương 602: Vạn Yêu Quật!
Phương diện "Được" thì quá rõ ràng rồi, hắn có thể lộ mặt ở trước mặt sư thúc Kim đan, mà nói không chừng, qua chuyện này, hắn còn có thể lưu lại ấn tượng tốt, rồi nhận được một chút cơ duyên không nhỏ từ trong đó.
Về phần "mất", tuy Lục Huyền tự tin rằng bản thân có thể biết được trạng thái chi tiết của linh thú, cũng có thể nhập gia tùy tục, chăn nuôi mấy con linh thú kia thật tốt, nhưng đối mặt với linh thú có thực lực Kết Đan, hắn chỉ lo lắng lực lượng của bản thân không đủ.
Chênh lệch thực lực quá lớn, dù đã biết rõ tình huống chi tiết của linh thú cũng không làm nên chuyện gì, chưa chắc chúng nó đã ngoan ngoãn tiếp nhận quản chế.
Nếu vì chuyện này mà xuất hiện sơ xuất gì, khẳng định là Lục Huyền sẽ khó thoát khỏi tội lỗi.
"Hỏa sư huynh, tu vi của ta quá bình thường, mà trong tông môn vẫn có một vị đồng môn Chung Hạo khác có tu vi cao hơn ta. Sư huynh ấy đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có bản lĩnh đặc biệt trên phương diện chăn nuôi linh thú, có lẽ hắn càng thích hợp đi trông coi linh thú hộ tông hơn ta." Hắn trầm ngâm một lát, cuối cùng mới đề nghị với Hỏa Lân Nhi.
"Ha ha ha, Lục sư đệ ý nghĩ của các ngươi lại khá là giống nhau. Có sư huynh khác đã đi hỏi Chung sư đệ rồi, sau đó từ trong miệng hắn biết được, vị Chung sư đệ vốn am hiểu chăn nuôi linh thú kia lại cực kỳ tôn sùng Lục sư đệ ngươi. Hắn còn nói thẳng trình độ chăn nuôi linh thú của ngươi vượt xa hắn nhiều."
Sau khi Lục Huyền phát hiện ra con Thực Sắc Trùng quỷ dị, đã giúp Chung Hạo giải quyết được vấn đề thai nghén của Sất Âm Thú, gã cùng hoàn toàn bị trình độ trên linh thú nhất đạo của Lục Huyền thuyết phục rồi.
"Chung Hạo này … thật thà quá mức mà." Lục Huyền nghe vậy, cũng chẳng biết làm sao, chỉ có thể âm thầm cảm khái một câu.
"Lục sư đệ, ngươi cứ yên tâm, nhóm linh thú kia đều đã được tông môn thuần dưỡng hoàn toàn rồi, dù vẫn một chút đặc tính cũng không ảnh hưởng tới toàn cục. Bởi vậy chuyện quản lý một khu phúc địa và trông chừng chúng nó cũng không mấy khó khăn. Mà làm xong, còn có khả năng nhận được cơ duyên to lớn, sư huynh cũng vì tin tưởng vào trình độ chăn nuôi linh thú của ngươi, mới nỗ lực đề cử ngươi với sư thúc Kết Đan đó." Hỏa Lân Nhi đã đại khái đoán ra nỗi lo lắng trong lòng Lục Huyền, mới lên tiếng trấn an.
"Được, vậy ta sẽ đi phúc địa một chuyến, nếu như làm được chuyện này, ta sẽ tạm thời quản lý bí cảnh, còn nếu năng lực không đủ, cũng chỉ có thể khéo léo từ chối mà thôi." Cuối cùng, Lục Huyền cũng hạ quyết tâm, hung hăng nói.
"Không phải chỉ đi nuôi một đống chỗ dựa thôi sao? Đứa nhỏ có thể nuôi, chẳng lẽ đứa lớn thì không nuôi được? Chẳng những phải ôm đùi, còn phải ôm cái đùa của cái đùi kia mới được!” Trong lòng hắn nghĩ vậy.
"Được, Lục sư đệ đủ sảng khoái, ta sẽ đưa ngươi vào phúc địa." Trên mặt Hỏa Lân Nhi lộ ra vẻ hài lòng, kiện pháp bào hỏa hồng lập tức được kích hoạt, nhanh chóng cuốn Lục Huyền vào trong đó.
Mười mấy hơi thở sau, hai người đã đi tới Trận Đường. Hỏa Lân Nhi đến phía trước truyền tống đại trận, khởi động trận pháp. Sau khi vượt qua khoảng không gian hỗn hỗn độn độn, dưới chân Lục Huyền đã nhanh chóng truyền đến cảm giác ngưng thực. Vừa mở to mắt, một thế giới tràn ngập trong biển mây đã ùa vào thị giác của hắn. Hắn đang giẫm lên một đám mây tỏa ra ánh sáng lung linh.
Vô số đám mây lớn nhỏ cùng tụ tập lại một chỗ, thời điểm giẫm chúng xuống dưới chân sẽ có một loại cảm giác dày đặc vô cùng kỳ dị, thỉnh thoảng còn có linh quang hiện lên trong đám mây, chờ tới khi ngưng thần nhìn kỹ mới phát hiện bên trong có phân bố không ít trận pháp cấm chế.
Phía xa xa, có vài tòa kiến trúc kỳ lạ do đám mây tạo thành.
Hỏa Lân Nhi dẫn theo Lục Huyền đang vô cùng tò mò đi thẳng đến tòa kiến trúc lớn nhất trong đó.
"Thương Ngô sư thúc, ta đưa Lục sư đệ tới đây."
Gã vừa dứt lời, một tu sĩ mình trần đã bước từ trong căn nhà mây nọ ra ngoài. Tu sĩ này có khí huyết cực kỳ tràn đầy, nửa thân trên trần trụi tựa như được chế tạo từ tinh thiết, nhất cử nhất động đều toát lên mỹ cảm của lực lượng.
"Sư thúc, vị này chính là Lục Huyền Lục sư đệ - người ta từng đề cập với ngài. Hắn am hiểu bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú, trong tông môn có rất ít vị đồng môn có thể vượt qua được trình độ của hắn. Lục sư đệ, vị này chính là Thương Ngô sư thúc."
"Chào sư thúc." Lục Huyền kính cẩn thi lễ nói.
"Lục sư điệt không cần phải đa lễ như vậy. Lúc trước, ngươi giải quyết được chấp niệm trước khi lâm chung cho con linh thú của tông môn là Thanh Huyền Lộc, lại có hành động cực kỳ xuất sắc trong quá trình khai thác phúc địa mới, tất cả những chuyện này ta đều nghe thấy, chẳng qua đây là lần đầu tiên được nhìn thấy sư điệt ngươi mà thôi. Gần đây ta có việc cần phải ra ngoài một chuyến, ngắn thì hai - ba năm, dài có thể đến bảy - tám năm. Trong khoảng thời gian ấy, khu phúc địa tông môn này sẽ giao lại cho sư điệt ngươi."
“Được sư thúc coi trọng như vậy, sư điệt ta nhất định sẽ tận tâm tận lực, trông giữ phúc địa thật tốt." Lục Huyền lộ vẻ mặt nghiêm nghị, với hứa hẹn tu sĩ mình trần.
"Không tệ." Thương Ngô chân nhân gật đầu, lập tức lấy ra một tấm lệnh bài kỳ dị. Ngay chính giữa tấm lệnh bài có một cái đầu thú kỳ quái nhô lên, hình thái dữ tợn, trông rất sống động, nhưng không nhìn ra lai lịch của nó. Đó là cảm nhận của cái nhìn đầu tiên, đến khi liếc mắt nhìn lần thứ hai, đột nhiên lại phát hiện trạng thái của cái đầu thú đã phát sinh một chút biến hóa rất nhỏ, phảng phất như vật còn sống.
"Phúc địa này tên là Vạn Yêu Quật, bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng khá là có lợi cho yêu thú trưởng thành, bởi vậy bên trong có chăn nuôi không ít linh thú hộ tông. Trong nhóm này cũng không thiếu tồn tại có thực lực tương đương với Kết Đan."
"Tấm lệnh bài này chính là Chưởng Yêu Lệnh, bên trong có lưu lại một tia linh phách, tinh huyết của nhóm linh thú trong phúc địa, có thể thông qua lệnh bài khống chế, ra lệnh linh thú hộ tông. Trải qua rất nhiều lần thuần hóa, dưới tình huống bình thường, linh thú hộ tông sẽ không chủ động công kích tu sĩ của tông môn, nhưng nói gì thì nói, chúng vẫn thuộc về yêu thú, yêu tính khó thuần, nếu gặp phải tình huống bất ngờ, ngươi có thể dùng Chưởng Yêu Lệnh này đến khống chế linh thú."
"Nhưng vận dụng Chưởng Yêu Lệnh sẽ gây ra một chút nguy hại nhất định đối với khí huyết và thần hồn của linh thú, cho nên sư điệt nhớ phải sử dụng thật cẩn thận, không đến tình huống bất đắc dĩ thì không được vận dụng Chưởng Yêu Lệnh."
Lục Huyền gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ kỹ trong lòng. Hắn tiếp nhận tấm lệnh bài đầu thú nọ, rót linh thức vào thăm dò trong đó, chỉ thấy vô số hư ảnh yêu thú đang điên cuồng phun ra ở chỗ sâu bên trong lệnh bài, nhưng tại thời điểm chúng đi tới phần rìa của lệnh bài, lại tự động tiêu tán.
Bên trong tấm Chưởng Yêu Lệnh này có lưu giữ cả ngàn vạn luồng tinh huyết, tất cả đều vận chuyển theo một loại quỹ tích nhất định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận