Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 665: Kiếm Đường, Thiên Tài Kiếm Đạo Của Các Ngươi Trở Về Rồi Đây!

Chương 665: Kiếm Đường, Thiên Tài Kiếm Đạo Của Các Ngươi Trở Về Rồi Đây!
Lục Huyền gọi chim mập tới, để nó bay nhanh về phía Kiếm Đường.
Hắn vừa hạ xuống tảng đá trên quảng trường phía trước đại điện Kiếm Đường, đã có một vị đệ tử Kiếm Đường tiến lên nghênh đón, đối phương cũng nhanh nhẹn dắt Phong Chuẩn đi thu xếp thỏa đáng.
“Vất vả cho sư đệ rồi.” Lục Huyền gật đầu cười nói.
“Không vất vả không vất vả, Lục sư huynh, đây là việc thuộc bổn phận của ta.” Tên đệ tử Kiếm Đường lưng đeo trường kiếm, tướng mạo đoan chính kia vội đáp.
Lục Huyền đi tới cửa đại điện, nhìn qua đông đảo kiếm tu ra ra vào vào, khóe miệng khẽ nhếch, tạo thành một nụ cười.
“Kiếm Đường, thiên tài kiếm đạo của các ngươi trở về rồi đây!” Trong lòng thầm hô lên một câu cực kỳ trẻ trâu, sau đó hắn vô cùng tự tin tiến vào.
Ngày thường tới đây, nhờ vào năng lực trên phương diện linh thực vô cùng mạnh mẽ, khiến cho bản lĩnh bồi dưỡng Kiếm Thảo của hắn được xem như số một trong đám đệ tử Kiếm Đường, bởi vậy đám người Thẩm Diệp của Kiếm Đường mới nảy sinh hiểu lầm Lục Huyền chính là thiên tài kiếm đạo.
Dù sao tinh thông kiếm đạo cũng chính là tiền đề để bồi dưỡng ra Kiếm Thảo mà.
Nhưng Lục Huyền vẫn tự biết mình là ai. Hắn có thể bồi dưỡng ra Kiếm Thảo phần lớn đều dựa vào khả năng nắm giữ trạng thái chi tiết của linh thực, cùng với chuyện hấp thu gói kinh nghiệm kiếm ý, chứ tư chất về phương diện kiếm đạo của hắn cực kỳ bình thường, phải bỏ ra thời gian tinh lực nhiều hơn người thường gấp mấy lần mới có thể miễn cưỡng bồi dưỡng ra Kiếm Thảo có phẩm cấp cao.
Nhưng hiện giờ thì khác, từ khi nhận được món bảo vật Thông Minh Kiếm Tâm, hắn đã được coi là một thiên tài kiếm đạo chân chính rồi.
Lại nói, kể từ lúc bản thân nhận được bảo vật Thông Minh Kiếm Tâm ngũ phẩm kia, Lục Huyền chợt phát hiện thiên phú của mình về mặt kiếm đạo đã gia tăng thêm rất nhiều, những điểm mà trước kia dù đã hao hết tâm thần cũng khó có thể lý giải được thì hiện giờ hắn có thể lĩnh ngộ dễ dàng hơn hẳn.
Bởi vậy, quá trình tu luyện 《 Khổng Tước Kiếm Trận 》 và 《 Thanh Liên Kiếm Kinh 》của hắn tiến triển rất nhanh, không cần phải cẩn thận từng li từng tí khi bồi dưỡng Kiếm Thảo giống như trước kia.
Xem như đã xứng đáng với danh hiệu “thiên tài kiếm đạo” này rồi.
Trong lúc suy nghĩ lan man, hắn đã tiến vào đại điện Kiếm Đường.
“Chào Lục sư huynh.”
“Lục sư đệ, nay lại đến Kiếm Đường à?”
Đệ tử Kiếm Đường đi tới, thấy Lục Huyền đều nhao nhao vấn an, tất cả cực kỳ nhiệt tình, thậm chí thái độ còn có vẻ thân thiết như muốn lấy lòng hắn. Cũng dễ hiểu thôi, mọi người trong Kiếm Đường đều đã biết bản lĩnh bồi dưỡng Kiếm Thảo của Lục Huyền rồi.
Trong quá trình bồi dưỡng Kiếm Thảo, thứ khó nắm chắc nhất chính là mức độ, nếu dùng quá nhiều kiếm khí để tẩm bổ kích thích, sẽ dẫn đến trường hợp cứng quá dễ gãy, nhưng nếu không đủ kiếm khí lại bất lợi cho quá trình sinh trưởng của cho Kiếm Thảo… bởi vậy tỷ lệ hao tổn khi bồi dưỡng Kiếm Thảo vượt xa những loại linh thực khác.
Mà khi bồi dưỡng Kiếm Thảo, Lục Huyền lại có tỷ lệ bồi dưỡng thành công lên tới trăm phần trăm, thành tích này quá mức kinh người, thậm chí hắn còn một mình cải tiến và mày mò ra phương pháp ngưng kết linh chủng Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm, khiến chủng loại Kiếm Thảo tam phẩm trong Kiếm Đường càng thêm phong phú, nhờ đó đệ tử Kiếm Đường cũng có nhiều quyền lựa chọn hơn.
Bọn họ còn từ các con đường khác để biết chuyện Lục Huyền đã nhận được vài hạt Kiếm Thảo tứ phẩm. Mà đối với kiếm tu, Kiếm Thảo tứ phẩm cũng tương đương với một loại Kiếm Khí trời sinh, Lục Huyền đã bồi dưỡng ra chúng nó thì trên một mức độ nào đó, hắn cũng có tư cách đi bố trí chúng.
Chính chuyện này đã khiến nhóm đệ tử Kiếm Đường vừa nhìn thấy Lục Huyền lại tỏ lòng thân thiết nhiệt tình đến thế.
Lục Huyền vẫn duy trì nụ cười, không ngừng gật đầu chào hỏi mọi người, rồi quen cửa quen nẻo đi thẳng tới chỗ Thẩm Diệp.
“Thẩm sư huynh, sao lại bác bỏ tư cách xin bồi dưỡng Kiếm Thảo của ta? Ta đã xin tới lần thứ ba rồi!”
Vừa tới cửa đã nghe thấy một giọng nói gay gắt vang lên.
“Chung sư đệ, dù tu vi kiếm đạo của ngươi đã đạt đến cảnh giới siêu phàm nhưng khả năng bồi dưỡng linh thực còn kém một chút. Lúc trước, ngươi bồi dưỡng Kiếm Thảo tam phẩm đã có gần ba phần tỷ lệ hao tổn rồi, sao ta có thể yên tâm giao linh chủng Kiếm Thảo tứ phẩm cho ngươi được?” Thẩm Diệp nhẹ nhàng vuốt ve hộp kiếm đen nhánh trước mặt, nói với giọng ôn hòa.
“Không thử luyện tập thì làm sao gia tăng được trình độ bồi dưỡng linh thực? Thẩm sư huynh, ta đã nắm giữ nhiều loại kiếm quyết tứ phẩm tương ứng rồi, lần này nhất định có thể thành công.”
Lục Huyền đứng ở cửa ra vào, thoáng do dự một lát, cuối cùng vẫn lặng lẽ tiến vào. Cũng có thể nói là hắn quen biết với vị đệ tử Kiếm Đường đang tranh luận cùng Thẩm Diệp, người này là Chung Bạch Ngọc đã từng tiến vào Kiếm Trì cùng hắn, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
Thẩm Diệp nhìn thấy Lục Huyền thì khẽ gật đầu, sau đó quay sang Chung Bạch Ngọc, bất đắc dĩ cười khổ: “Chung sư đệ, dù ta có thông qua lời xin phép của ngươi thì với quá khứ bồi dưỡng Kiếm Thảo trước đây, ngươi cũng không được Cổ Kiếm Không sư thúc cho phép đâu.”
“Haizz.” Chung Bạch Ngọc thở dài một tiếng, chỉ đành quay người rời đi, nhìn thấy Lục Huyền gã cũng gật nhẹ đầu chứ không nói nhiều.
“Lục sư đệ, mời ngồi, lâu rồi không gặp.” Thẩm Diệp nhìn về phía Lục Huyền, khuôn mặt hiền hòa như ngọc hiện lên ý cười.
“Thẩm sư huynh, lúc trước ta tiến vào phúc địa Vạn Yêu Quật một đoạn thời gian nên ít tới Kiếm Đường, lần này đến đây là muốn giao Kiếm Thiên Kiêu lúc trước thu hoạch được cho sư huynh.” Lục Huyền lấy Kiếm Thiên Kiêu ra, đưa cho Thẩm Diệp.
“Ồ? Gốc Kiếm Thảo này lại thành thục thuận lợi vậy à?” Xưa nay tâm tính Thẩm Diệp vẫn luôn trầm ổn, nhưng đứng trước tình huống này, vẫn không khỏi để lộ vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng. Gã lập tức tiếp nhận gốc linh thực Kiếm Thiên Kiêu kia, tùy ý vung lên, kiếm ý hình dạng chim cú trên ngọn cây đồng loạt mở to hai mắt, hàn quang lóe lên, những sợi linh vũ dài nhỏ như lưỡi kiếm xoạt xoạt mở rộng, kiếm khí lẫm liệt.
Được Thẩm Diệp khống chế, vô số kiếm ý hình dạng chim cú lập tức bắn từ cành cây ra nhanh như điện, rồi tùy ý bay múa trong phòng. Những nơi chúng nó đi qua, kiếm khí tung hoành ngang dọc.
“Không tệ, phẩm chất hoàn hảo, kiếm khí thuần túy, là một gốc Kiếm Thảo hiếm thấy.” Thẩm Diệp thu hồi kiếm ý hình thái chim cú, lại khen không dứt miệng.
“Trình độ linh thực của Lục sư đệ thật sự khiến sư huynh phải bội phục, lần đầu tiên trồng Kiếm Thảo tứ phẩm đã có thể hoàn chỉnh bồi dưỡng ra, phẩm chất còn không có chút tỳ vết nào, chỉ thiếu một xíu nữa là đạt đến phẩm chất tốt rồi.”
Phải biết rằng, phẩm giai Kiếm Thảo càng cao thì quá trình bồi dưỡng càng khó, cũng càng dễ hao tổn.
Khi bồi dưỡng Kiếm Thảo tứ phẩm, đệ tử Kiếm Đường trồng ra kiếm khí phẩm chất kém cũng là chuyện bình thường, mà lần đầu tiên trồng Kiếm Thảo phẩm chất cao đã bồi dưỡng thành công như vậy lại cực kỳ hiếm thấy, hệt như lông phượng sừng lân vậy.
“Vạn sự trên thế gian đều không đấu lại hai chữ thành tâm, ta chỉ dùng khoảng thời gian đồng môn đầu tư cho tu luyện để chuyên tâm vào bồi dưỡng Kiếm Thảo mà thôi.” Lục Huyền thản nhiên đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận