Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 673: Cơ Hội Hiếm Có!

Chương 673: Cơ Hội Hiếm Có!
“Rốt cuộc là nguyên nhân gì đã tạo nên sinh linh này? Nhân yêu tạp giao tạo thành con lai à? Hay là thí nghiệm cấp ghép giống lão hồ ly trong cấm địa? Cũng có thể là phát sinh dị biến khi sinh sống trong hoàn cảnh đặc thù?” Sau khi nhìn thấy thiếu nữ, Lục Huyền vốn có kinh nghiệm chăn nuôi linh thú phong phú, đã lập tức không kìm được những suy tư phỏng đoán trong đầu.
Thiếu nữ đuôi trắng bị ánh mắt nóng rực của hắn nhìn chằm chằm vào như vậy, vẻ mặt có phần mất tự nhiên, nhưng trải qua nhiều lần huấn luyện, khiến nàng không tiện lên tiếng ngăn cản đối phương, chỉ đành đứng im tại chỗ, cái đuôi lông dài màu trắng như tuyết nhẹ nhàng lay động.
“Tiền bối, có gì cần nô tỳ làm giúp chuyện gì không ạ?” Nàng nhẹ giọng hỏi.
“Ngại quá, vừa rồi ta hơi đường đột, mới trông thấy ngươi đã không nhịn được lập tức nhớ tới một ít nghiên cứu liên quan nên mới thất thần như thế.” Trên mặt Lục Huyền hiện ra vẻ áy náy.
“Nếu tiền... Tiền bối cảm thấy nô tỳ không tệ thì có thể chuộc nô tỳ từ trong lâu ra ngoài, đến lúc đó, ngài có thể thoải mái nghiên cứu nô tỳ.” Thiếu nữ cúi đầu, nói với giọng điệu yếu đuối.
Lục Huyền nhướng mày, hắn biết thiếu nữ đã hiểu lầm hàm ý “nghiên cứu” trong miệng hắn rồi, bất đắc dĩ đành phải giải thích thêm: “Ngươi hiểu lầm rồi, ta nói nghiên cứu là giải phẫu thân thể, rút đi huyết mạch, cấy ghép tứ chi và đầu vân vân… e là ngươi không chịu được đâu.”
Thiếu nữ nghe vậy, thân thể không kìm được lập tức run rẩy, ánh mắt nhìn về phía Lục Huyền đã có vài phần kinh sợ.
Lục Huyền không để bụng, hắn lại mở miệng hỏi thiếu nữ: “Ta còn chưa hiểu rõ lắm về Thiên Uyên Bảo Hội và Đa Bảo Lâu này, nếu ngươi biết điều gì, hãy nói rõ cho ta nghe thử đi.”
“Vâng thưa tiền bối.” Thiếu nữ có đuôi lông dài vội vàng đáp ngay, chỉ sợ làm Lục Huyền mất hứng, sau đó hắn sẽ chân chính bắt nàng đi nghiên cứu.
“Vì những tu sĩ có danh thiếp vốn phân tán ở nhiều nơi khác nhau hoặc có thể bị những chuyện khác làm chậm trễ nên phải tới ngày mai bảo hội mới chính thức bắt đầu. Trong khoảng thời gian này, tiền bối có thể đi dạo trong Đa Bảo Lâu, nơi này được chia làm ba phần, hai phần dưới cùng dùng để cử hành bảo hội, một sáng một tối.”
“Những món bảo vật được trưng bày ở phần sáng của Đa Bảo Lâu nhất định phải có thông tin, phẩm giai, điểm đặc biệt cùng với tác dụng chi tiết vân vân... Nhưng ở phần tối lại không có yêu cầu này, bên trong đều là một ít bảo vật cổ quái không rõ, từ nơi này, rất có thể mọi người sẽ nhận được cơ duyên lớn lao rồi một bước lên trời nhưng cũng có khả năng sẽ đào được vài thứ vô dụng, lãng phí linh thạch. Hết thảy phải xem tầm mắt và phúc duyên của tiền bối.”
“Còn phần trên cùng thì thuộc về mấy thế lực lớn của Đa Bảo Lâu. Người tiến vào nơi này có thể mua được rất nhiều bảo vật phẩm cấp cao dễ gặp, đồng thời cũng có thể hưởng thụ và thể nghiệm phương pháp song tu của Hợp Hoan Tông.”
Nói đến đây, thiếu nữ hơi ngẩng đầu, đôi mắt long lan ngấn nước, khẽ liếc Lục Huyền một cái rồi lại lập tức cụp mắt nhìn xuống.
“Nói tóm lại, nơi này chính là cái động tiêu tiền đi kèm với sắc đẹp làm người ta trầm mê đây mà.” Lục Huyền bình luận ngắn gọn một câu.
Qua miệng thiếu nữ hắn đã biết, mỗi một gian phòng đều có tồn tại giống nàng, tu sĩ bên trong có thể tùy ý thay đổi, cũng có thể bỏ tiền ra chuộc lấy bọn họ từ Đa Bảo Lâu, sau đó nhận được quyền chi phối hoàn toàn với đối phương.
Sau khi biết một vài tin tức về bảo hội lần này, Lục Huyền lập tức để thiếu nữ ở lại trong phòng, còn mình tiến vào một con đường rộng rãi bên trong tòa lầu này.
“Ồ, tà tu có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ?”
Một lão giả gầy còm sắc mặt xanh đen vừa đi qua trước mặt hắn, có thể mơ hồ nhận ra một con quỷ anh màu xanh đen đang nằm sấp bên trên luồng âm khí quấn quanh phần cổ của lão giả nọ.
“Lại có một kẻ nữa.”
Một tu sĩ trung niên gầy gò đi tới, hai tay buông thõng, có thể nhìn thấy cánh tay của người này được hình thành từ vô số những sợi xúc tu trơn nhẵn, trực tiếp quấn quýt lấy nhau, mặt ngoài của bộ y bào lồi lõm bất định, nhìn cực kỳ tà dị.
Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu, bởi vì số tà tu hắn nhìn thấy trong Đa Bảo Lâu này còn nhiều hơn số tà tu hắn từng nhìn thấy từ khi tiến vào thế giới này đến hiện tại. Đột nhiên trong đầu hắn chợt lóe một tia linh quang, bước chân thoáng khựng lại, trong lòng mừng rỡ như điên.
“Nhiều tà tu quang minh chính đại xuất hiện tại Đa Bảo Lâu như vậy cũng có nghĩa là ở nơi này, ta hoàn toàn có thể tùy ý trao đổi và bán ra các loại bảo vật mà đám tà tu ấy đang cần. Hoàn toàn không bị các loại quy củ của chính đạo hạn chế.”
“Nói cách khác, cuối cùng phần thưởng nhận được từ các loại linh thực tà dị cũng có đất dụng võ rồi?” Lục Huyền thầm nghĩ.
Sau khi mấy gốc linh thực tà dị kia trưởng thành, phần thưởng sinh ra từ quầng sáng của chúng đều thiên hướng âm phủ, không tiện lấy ra để xử lý trong tông môn hay Kiếm Môn trấn, bởi hắn lo làm vậy sẽ bị người khác chú ý. Nhưng điểm lo lắng ấy lại không phải là vấn đề gì trong Đa Bảo Lâu, bởi vì tà tu có thể tự do hoạt động ở nơi này, số lượng còn rất nhiều, thì đương nhiên là hắn cũng có thể tự do rao bán các loại sản phẩm như Thánh Anh Đan, Huyền Âm Đan … để đổi lấy bảo vật mình muốn có rồi.
Hắn vừa đi dạo bốn phía, vừa tính toán các loại bảo vật âm tà trong tay.
Thứ có giá trị trân quý nhất đương nhiên là Thánh Anh đan – lấy được từ trong quầng sáng của Thánh Anh Quả Tử Chu ngũ phẩm, sau khi phục dụng có thể thoáng gia tăng xác xuất thành công đột phá Kết Đan.
Mặc dù thứ này khác thích hợp với vị đệ tử chân truyền cùng hắn đến đây là Cát Phác, nhưng Lục Huyền cân nhắc đến điểm đặc thù của Thánh Anh đan, cùng với nhân tố không tiện giải thích lai lịch của nó, bởi vậy không đi bán cho đối phương.
Ngoài ra, trong tay hắn vẫn còn hai viên Huyền Âm đan tứ phẩm từng mở ra từ trong quầng sáng của Quỷ Diện Thạch Cô, bên trong ẩn chứa lượng lớn âm khí tinh thuần, là vật đại bổ của âm thú, tà ma, đồng thời cũng có thể gia tăng rất nhiều linh lực trong cơ thể quỷ tu.
Nếu nói đến những bảo vật không tệ, hắn vẫn còn bảo vật tứ phẩm là Bạch Cốt Ma Khôi cùng với những viên đồng tử quỷ dị kết xuất trên cây Bách Đồng Quỷ Mộc, mấy thứ này cũng nằm trong phạm vi cân nhắc của hắn.
Mặt khác, trong tay hắn còn có lượng lớn Mê Dục Đan tứ phẩm lấy được từ trong quầng sáng của Mê Tiên Đào, hai viên Mỹ Âm Châu tứ phẩm – vốn dĩ mở được ba viên, hắn đã đưa cho lão Long Quy một viên hiện giờ vẫn còn lại hai viên, cùng với một bộ 《 Cực Nhạc Tâm Kinh 》, pháp khí tứ phẩm Phá Tình Trùy, Lục Huyền dự định sẽ mang đổi chúng lấy món đồ thích hợp cho mình.
"Vừa vặn tầng cao nhất của Đa Bảo Lâu có không ít nữ tu Hợp Hoan tông, những thứ này đều là bảo vật khó có được đối với Âm Dương chi thuật các nàng đang tu luyện, có thể mang đi trao đổi kiếm lấy một cái giá hời."
Bạn cần đăng nhập để bình luận