Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 708: Mê Tâm Hủy Trùng!

Chương 708: Mê Tâm Hủy Trùng!
Sau khi ba người đến đông đủ, Thương Ngô Chân Nhân lập tức dẫn bọn họ tiến vào bên trong một khu cấm chế.
Bên trong cấm chế, có mấy chục con linh thú với hình thái khác nhau đang bị pháp khí dây thừng trói chặt, trên cổ còn treo một cái vòng phủ đầy phù văn. Khí tức trên người đám linh thú này cũng không quá ổn định, dường như bất cứ lúc nào chúng nó cũng có thể bộc phát vậy, hai con ngươi là một mảnh đỏ thẫm.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy mấy người Lục Huyền, cả đám nhao nhao gầm nhẹ, hoàn toàn nhìn không ra dấu vết bị thuần hóa lúc trước.
Cảm nhận được sự khác thường của những con linh thú này, một chút linh quang lập tức sáng lên trên sợi pháp khí dây thừng, ngay lập tức, dây thừng càng siết sâu hơn vào da thịt của linh thú.
"Mấy vị sư điệt, ai tới thử trước?"
"Để ta, ta tương đối am hiểu chuyện kết nối với linh thú, xem có thể nghe được thứ gì từ trong miệng chúng hay không." Chung Hạo dẫn đầu tiến lên phía trước, linh lực phun trào, trong miệng phát ra từng tiếng thú gào, tựa như đang dẫn dắt đám linh thú dị thường kia.
Một lát sau, gã lui xuống, trên mặt có mấy phần chán nản. Thấy mọi người hướng đôi mắt ẩn chứa chờ mong nhìn mình, gã lập tức lắc đầu nói: "Những con linh thú này toàn rống lên những tiếng vớ vẩn, nghe không ra cái gì. Dường như tất cả chúng đều đã rơi vào trạng thái tương đối hỗn loạn, bản thân chúng cũng không hiểu ra sao, nên không thể miêu tả được, đến cùng là trên người mình đã phát sinh cái gì rồi."
Gã bẩm báo với Thương Ngô Chân Nhân.
Trên thực tế, Chung Hạo kết nối với linh thú, chỉ có thể đại khái cảm nhận được ý nghĩ của chúng, rất khó biết được tình huống chi tiết của linh thú.
Hiện tại, những con linh thú này đều rơi vào trạng thái dị thường rồi, không thể miêu tả rõ ràng ý nghĩ của bản thân, điều này đã khiến cho năng lực kết nối của gã giảm bớt đi rất nhiều.
"Ta thử xem." Lục Huyền đang muốn tiến lên thử một chút lại bị Trần Lạc có khí chất âm lãnh tiến lên trước một bước: "Những con linh thú này ta đã từng nuôi dưỡng, cũng từng giết rồi, nên đối với tập tính, đặc thù thân thể của chúng nó, tất cả mọi thứ ta đều rõ ràng. Không người nào có thể hiểu rõ chúng hơn ta."
Trong giọng nói của Trần Lạc có một sự tự tin cực lớn không thể nghi ngờ. Chỉ thấy bàn tay gã hiện lên một tầng linh quang, nhanh chóng đè một con yêu thú xuống, cẩn thận dò xét mỗi một phần da thịt trên người nó. Sau đó, vài con dị trùng trắng nõn chui ra từ đằng sau cổ gã, chui vào trong khiếu huyệt trên mặt linh thú.
Một lát sau, chúng lại một lần nữa quay trở về bên trong cơ thể của Trần Lạc. Trần Lạc đứng yên tại chỗ, trầm ngâm một lát, vẻ mặt lộ ra mấy phần suy tư.
"Trần sư điệt, thế nào?"
"Hết thảy mọi thứ bên trong thân thể đám linh thú này vẫn như bình thường, huyết mạch, nội tạng, cốt nhục đều không phát hiện vấn đề gì. Cơ bản đã có thể xác định đang có một thứ gì không biết xâm nhập vào trong thức hải của những con linh thú này, nhưng đến tột cùng đó là thứ dị vật gì, và nên tìm chúng như thế nào, sư điệt ta lại tạm thời không nghĩ ra biện pháp gì."
"Ở trong thức hải của linh thú?" Thương Ngô Chân Nhân lộ vẻ khó xử.
Thức hải là khu vực phức tạp nhất của linh thú, hơi không cẩn thận một chút sẽ khiến chúng rơi vào điên cuồng, thậm chí là tử vong tại chỗ.
"Là do tà ma xâm nhập sao? Dùng bảo vật hoặc phù lục loại trừ tà tinh lọc thì có thể lấy dị vật từ trong thức hải linh thú ra hay không?" Gã hỏi Trần Lạc có khí chất lạnh lẽo kia.
"Có thể thử xem." Trần Lạc trả lời đơn giản một câu, rồi lấy một miếng ngọc phù với thanh quang phun trào từ trong túi trữ vật ra và đi tới trước mặt một con linh thú. Dùng khống chế linh lực, thanh quang nhẹ nhàng lưu chuyển trên miếng ngọc phù, giống như một dòng nước chảy vào trong cơ thể con linh thú dị thường nọ.
Nửa khắc sau, thanh quang trên miếng ngọc phù thoáng ảm đạm đi rất nhiều, mà linh thú lại không có bất cứ thay đổi nào, nó vẫn bày ra dáng vẻ hung thần ác sát, nhằm người mà cắn.
"Để ta tới." Thương Ngô Chân Nhân đi lên phía trước, đột nhiên một cái ấn ngọc hình vuông xuất hiện trước người. Bên trong ngọc ấn truyền ra một tiếng rồng ngâm hùng hậu, ngay sau đó, một luồng hư ảnh Giao Long đã bắn nhanh từ bên trong ra, cưỡi mây đạp gió, nhốt một con linh thú dị thường lại.
Trên hư ảnh Giao Long truyền đến một luồng hấp lực lớn lao, bên trong hấp lực ẩn chứa khí tức thanh tịnh tự nhiên, làm cho đám người Lục Huyền đang đứng ở xa xa cũng cảm thấy bình tĩnh lại.
Thật lâu sau, hư ảnh Giao Long tự động buông lỏng, lui trở về trong ngọc ấn hình vuông.
"Có vẻ như nguyên nhân gây bệnh không phải là tà ma." Thương Ngô Chân Nhân từ tốn nói.
"Ngọc ấn của ta chính là bảo vật ngũ phẩm, có hiệu quả trừ tà rất mạnh, nếu đã dùng nó vẫn không thể kiểm tra ra khí tức tà ma thì đoán chừng thứ đang ẩn nấp bên trong thức hải của linh thú kia không phải tà ma."
"Lục sư điệt có cách giải quyết không?" Gã lại quay đầu nhìn về phía Lục Huyền vẫn luôn trầm mặc không nói.
"Tài nghệ linh thú của ta kém xa hai vị sư huynh, chỉ có thể gọi là hiểu biết một hai thôi. Nhưng phương hướng am hiểu mỗi người về cơ thể linh thú lại khác nhau, ta là người ngày thường đều thích đi tìm đọc một ít điển tịch linh thú cổ quái kỳ lạ, có lẽ ta cũng tiến lên thử xem." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Rồi dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hắn thản nhiên đi tới trước mặt một con linh thú Tứ Sí Lôi Bạo Hổ. Hình thể của con Tứ Sí Lôi Bạo Hổ này rất lớn, có thực lực tứ phẩm, đương nhiên không phải là con mà hắn thuần dưỡng lúc trước.
Lục Huyền không để ý đến uy hiếp của Lôi Bạo Hổ đang bị vây khốn trước mắt, nhẹ nhàng lấy ra một viên Thú Linh đan từ trong túi trữ vật, nhét vào trong miệng nó.
"Chắc đã lâu rồi những con linh thú dị thường này không ăn, ta cho chúng ăn Thú linh đan để trấn an chúng." Lục Huyền tìm cho mình một cái lý do tạm ổn.
Sau khi cưỡng ép nhét Thú Linh Đan vào trong cơ thể Tứ Sí Lôi Bạo Hổ, tâm thần của hắn lập tức ngưng tụ trên thân thể nó, trong đầu nhanh chóng hiện lên một luồng ý niệm.
【 Tứ Sí Lôi Bạo Hổ, linh thú tứ phẩm, tốc độ vốn được xếp vào vị trí số một, số hai trong nhóm yêu thú cùng cấp, sau khi trưởng thành đến một giai đoạn nhất định sẽ tự động lĩnh ngộ và khống chế thuật pháp lôi điện, tính tình bạo ngược, rất khó thuần hóa. 】
【Trạng thái dị thường, bị Mê Tâm Hủy Trùng xâm nhập vào trong thức hải, tâm thần lạc lối, rơi vào trạng thái cuồng bạo, tính công kích rất mạnh. 】
【 Mê Tâm Hủy Trùng, thiên ngoại dị trùng, thực lực của thể hoàn chỉnh nằm trong khoảng yêu thú tam phẩm tới ngũ phẩm, hành tung quỷ dị, rất khó phát hiện. 】
【 Thích ẩn nấp trong thức hải của đối tượng mục tiêu, lấy linh thức vô hình làm thức ăn, dần dần từng bước xâm chiếm linh thức của yêu thú hoặc là tu sĩ, khiến cho tâm trí mục tiêu bị lạc lối, rơi vào trạng thái cuồng bạo, cuối cùng là hoàn toàn dung nhập vào chiếm cứ thức hải của yêu thú, tuy hai mà một. 】
【 Tâm trí càng đơn giản, người có linh thức càng thấp, càng dễ bị Mê Tâm Hủy Trùng xâm nhập ô nhiễm, có thể dùng bảo vật loại tăng trưởng linh thức dẫn dụ ra. 】
【 Kẻ làm loạn tâm thần! 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận