Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 715: Linh Chủng Kiếm Thảo Ngũ Phẩm Hiện Thế Rồi!

Chương 715: Linh Chủng Kiếm Thảo Ngũ Phẩm Hiện Thế Rồi!
Trong ba tháng tiếp theo, ngoại trừ thi thoảng tới Kiếm Môn trấn, thì gần như Lục Huyền vẫn một mực ở lại bên trong tông môn không rời nửa bước.
Tuy nói cuộc sống như vậy trôi qua khá là nhàm chán buồn tẻ nhưng Lục Huyền vẫn rất vui vẻ chịu đựng nó.
Người khác cực khổ, thậm chí còn phải trả cái giá thảm thiết để tranh đoạt được cơ duyên, còn hắn chỉ cần thu hoạch quầng sáng là có thể ung dung nhận được, cuộc sống thế này biết đi đâu tìm được nữa?
Trong linh điền Kiếm Thảo, Lục Huyền nhắm nghiền hai mắt, lẳng lặng đứng trước mặt linh chủng Kiếm Thảo Bạch Cốt Sát Sinh.
Đột nhiên, linh lực trong người hắn phun trào, một đạo kiếm khí sắc bén bắn ra từ đầu ngón tay, kiếm khí tràn ngập một luồng khí thế sát phạt chưa từng có từ trước đến nay, sát ý tràn ngập, trong nháy mắt đã xuyên qua Huyền Kim Nham, chui vào bên trong linh chủng Kiếm Thảo.
“Lĩnh ngộ từ linh chủng lâu như vậy cũng xem như đã bước đầu nắm giữ Sát Lục Kiếm Ý, có thể sơ bộ bồi dưỡng ra Kiếm Thảo Bạch Cốt Sát Sinh ngũ phẩm rồi.”
Thông Minh Kiếm Tâm trong cơ thể Lục Huyền khẽ xoay tròn, trong đầu hồi tưởng về một màn thi triển Sát Lục kiếm khí vừa rồi, ấn tượng lại càng sâu sắc hơn.
“Cũng may có Thông Minh Kiếm Tâm nên năng lực lĩnh ngộ trên con đường kiếm đạo của ta tuyệt không thua kém nhóm thiên tài của Kiếm Đường, nhờ vậy mà ngộ ra Sát Lục Kiếm Ý. Nếu thực sự vận dụng thiên phú của bản thân ta, cũng không biết phải đến năm nào tháng nào mới có thể lĩnh ngộ được.” Hắn than nhẹ một tiếng, không khỏi cảm khái vạn phần.
Bên cạnh Kiếm Thảo Bạch Cốt Sát Sinh là Kiếm Khổng Tước tứ phẩm và Thanh Liên Kiếm Thảo. Trong hai cây Kiếm Khổng Tước đã có một cây trưởng thành, kiếm khí hình thành trận thế tẩm bổ cho Kiếm Thảo, chỉ thấy vô số mũi kiếm như lông đuôi khổng tước xòe ra, rực rỡ chói mắt mà ẩn giấu sát cơ.
Cây còn lại mới mọc rễ nảy mầm chưa bao lâu, vẫn chưa nhìn ra phong thái của Kiếm Thảo tứ phẩm.
Khu vực giao nhau giữa Thanh Liên Kiếm Thảo và linh nhưỡng có một cái đài sen kiếm khí, mũi kiếm kéo dài ra từ chính giữa đài sen, chỉ thẳng lên mây xanh, từng đạo kiếm khí như cánh sen không ngừng bay múa xoay tròn quanh mũi kiếm, rồi dần dần dung nhập vào trong đó.
Lục Huyền thi triển 《 Thanh Liên Kiếm Kinh 》, từng đạo kiếm khí chui vào trong hư ảnh của kiếm khí đài sen, đài sen khẽ xoay tròn, để lộ ra vài phần sinh động tự nhiên.
“Sau khi lĩnh ngộ Sát Lục Kiếm Ý, hẳn là ta có thể lợi dụng Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm, thử đi cải tiến kích thích linh chủng Kiếm Thảo, xem có thể nhận được chủng loại mới hay không.” Đột nhiên Lục Huyền nảy ra ý tưởng mới.
Lúc trước, cũng nhờ vào cách này, hắn đã có được loại Kiếm Thảo tam phẩm cải tiến, từ đó mở ra 《 Phong Lôi Kiếm Kinh 》 từ trong quầng sáng. Chỉ cần để linh chủng Kiếm Thảo nhị phẩm bình thường vào trong vỏ kiếm, có Phong Lôi kiếm khí cộng thêm vỏ kiếm uẩn dưỡng, chờ một đoạn thời gian sẽ nhận được linh chủng Phong Lôi Kiếm Thảo dị biến.
Phương pháp này, dù cần rất nhiều thời gian, sản lượng cũng rất thấp, nhưng thắng ở chỗ có thể ổn định nhận được linh chủng Kiếm Thảo dị biến.
“Đợi khi nào lấy được một đám linh chủng Kiếm Thảo bình thường lại thử xem.” Lục Huyền nhấc Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm được treo bên hông lên, nó đang dính chặt lấy Phong Lôi Kiếm không để lộ một khe hở nào, trong lòng thầm nghĩ.
Đột nhiên hắn lại phát hiện trận pháp bên ngoài động phủ vừa truyền đến một chút biến động bất thường, linh thức đảo qua, một thanh tiểu kiếm phù lục đang không ngừng rung lên ở bên ngoài Lưu Quang Phù Trận.
Lục Huyền mở trận pháp, dẫn tiểu kiếm phù lục tới trước mặt mình. Sau khi kích phát linh lực, giọng nói quen thuộc của Thẩm Diệp lập tức truyền đến từ bên trong phù lục.
“Lục sư đệ! Hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm trong Kiếm Trì kia đã dựng dục ra rồi! Chúc mừng chúc mừng! Nếu sư đệ rảnh rỗi thì mau tới đây lấy linh chủng đi.”
Linh chủng Kiếm Thảo đã hiện thế rồi?
Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ vô cùng, sau khi đệ tử chân truyền Kiếm Vô Hà tự nguyện rời khỏi cuộc tranh đoạt hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm kia, có thể nói hắn đã chắc chắn có được hạt linh chủng ấy rồi.
Bất chấp linh thực trong linh điền còn chưa bồi dưỡng xong, hắn vội vã triệu hồi chim mập Phong Chuẩn, nhanh như chớp chạy tới Kiếm Đường. Mấy chục hơi thở sau, hắn đã tới khu quảng trường rộng lớn phía trước Kiếm Đường, để Phong Chuẩn ở lại, toàn thân lập tức hóa thành một tia sáng vọt vào nhã thất của Thẩm Diệp.
“Thẩm sư huynh, ta tới rồi!” Hắn nói với Thẩm Diệp đang thưởng thức linh trà bên trong.
“Lục sư đệ, đừng vội đừng vội. Ta vừa đưa tin cho ngươi không lâu mà ngươi đã tới chỗ ta rồi? Thế nào? Vội vàng muốn lấy được hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm kia đến thế à?” Thẩm Diệp khí chất ôn hòa, nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay xuống, hướng về phía Lục Huyền khẽ cười nói.
“Đương nhiên rồi! Đó là Kiếm Thảo ngũ phẩm đấy, là một linh thực sư, có cơ hội được gieo trồng một loại linh thực hiếm thấy trên thế gian như vậy tất nhiên là ta không thể kiên nhẫn chờ đợi được rồi.” Lục Huyền thoáng ổn định lại hơi thở, mới khẽ cười đáp.
“Có lý. Sau khi Vô Hà sư muội từ bỏ tư cách tranh đoạt Kiếm Thảo ngũ phẩm, tuy ta được biết trong Kiếm Đường vẫn còn những vị đồng môn kiếm tu khác cũng muốn bồi dưỡng hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm này, thậm chí tu vi và trình độ kiếm đạo của bọn họ đều mạnh hơn ngươi, nhưng mạnh thì mạnh cũng chỉ đến vậy mà thôi. So sánh với họ, ở tầm tuổi này, ngươi đã tu luyện tới Trúc Cơ trung kỳ, trong tay lại nắm giữ mấy bộ kiếm quyết cao cấp, cũng có thể coi là thiên tài kiếm đạo. Đó là chưa kể tới bản lĩnh bồi dưỡng Kiếm Thảo, ngươi càng mạnh hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần, ngươi có thể bồi dưỡng ra Kiếm Thảo tứ phẩm, lại cống hiến phương pháp ngưng chủng Phong Lôi Kiếm Thảo tam phẩm cho tông môn. Hiện giờ không có Vô Hà sư muội cạnh tranh với ngươi thì đương nhiên, ngươi có thể nhận được hạt linh chủng bên trong Kiếm Trì kia.”
“Nếu giao linh chủng vào tay các kiếm tu khác, Cổ Kiếm Không sư thúc còn lo bọn họ sẽ bồi dưỡng thất bại đấy.” Thẩm Diệp ôn hòa nói.
“Hi vọng là thế.” Lục Huyền trả lời đơn giản một câu rồi ngồi một bên kiên nhẫn chờ đợi.
Qua lời Thẩm Diệp hắn đã biết, quyền xử trí hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm vốn nằm trên tay sư thúc Kết Đan và đệ tử chân truyền của Kiếm Đường. Trong nhóm đồng môn cạnh tranh cùng hắn lần này, đối thủ lớn nhất chính là Kiếm Vô Hà, nhưng nàng vốn có một vụ giao dịch riêng với Lục Huyền từ trước, nên đã tự động từ bỏ.
Ngoại trừ nàng, mấy đối thủ còn lại đều là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích.
Gần nửa canh giờ sau, một thanh niên tuấn mỹ đi đến, xung quanh thanh niên này có vô số hư ảnh kiếm khí đang lượn lờ, hư ảnh biến hóa không ngừng, diễn hóa ra nhật nguyệt sơn xuyên, dị thú kỳ trùng.
Người này chính là Cổ Kiếm Không – một trong những vị Kết Đan Chân Nhân của tông môn - từng có duyên gặp mặt mấy lần với hắn tại bí cảnh Thanh Huyền Lộc và khu phúc địa mới.
“Lục sư điệt, ta biết ngay ngươi đang ở chỗ Thẩm sư điệt mà. Vì sao ta tới đây chắc ngươi đã rõ. Trải qua cân nhắc, Kiếm Đường đã quyết định, sẽ giao cho ngươi gieo trồng hạt linh chủng Kiếm Thảo ngũ phẩm mới sinh ra trong Kiếm Trì. Hi vọng ngươi có thể bồi dưỡng nó thật tốt, sớm ngày nhận được Kiếm Thảo ngũ phẩm hoàn chỉnh, tăng cường thực lực của bản thân.” Trên mặt Cổ Kiếm Không hiện ý cười, lập tức đưa cho Lục Huyền một hạt linh chủng hình kiếm đặc biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận