Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 719: Chờ Giao Nhiệm Vụ!

Chương 719: Chờ Giao Nhiệm Vụ!
“Ta đến từ Thứ Vụ Đường, họ Lý.” Tu sĩ trung niên thản nhiên đáp, vừa thấy Lục Huyền định bưng linh quả linh trà lên, đã lập tức nói tiếp: “Lục sư đệ không cần khách khí thế, ta tới đây chỉ muốn với ngươi mấy câu mà thôi. Gần đây Tu Hành giới không ngừng rung chuyển, tông môn không đủ nhân thủ nên sẽ cưỡng chế sắp xếp các loại nhiệm vụ cho đệ tử trong tông, mong sư đệ đừng từ chối.”
“Đương nhiên là không rồi, cống hiến vì tông môn là chức trách của sư đệ.” Lục Huyền lập tức tỏ rõ thái độ.
“Sư đệ có giác ngộ như vậy là rất tốt.” Trung niên cao gầy gật đầu, trong mắt lộ rõ vẻ tán thưởng.
“Nhanh thì mười ngày, lâu thì một tháng, tông môn sẽ an bài nhiệm vụ cho sư đệ, trong khoảng thời gian này, Lục sư đệ hãy chuẩn bị sẵn sàng. Sư đệ, nhiệm vụ của ngươi không quá nguy hiểm. Trước đó, vào thời điểm phân phối nhiệm vụ, đã có hơn một vị sư thúc Kết Đan và sư huynh chân truyền dặn dò qua, nên chúng ta đã cố gắng để không phái một vị sư đệ không giỏi đấu pháp như ngươi ra tiền tuyến.” Trung niên nhìn thanh niên tuấn tú trước mắt, chậm rãi nói.
Gã thật sự không ngờ một vị linh thực sư lại có địa vị cao tới vậy trong tông môn, để khi tông môn cưỡng chế giao nhiệm vụ lại có tới mấy vị Kết Đan Chân Nhân và đệ tử chân truyền trước sau đều tìm tới cố ý dặn dò Thứ Vụ Đường khi phân bố nhiệm vụ hãy để ý tới Lục Huyền một chút.
“Chuyện này... Cám ơn các vị sư thúc, sư huynh và cả Lý sư huynh đã quan tâm chiếu cố.” Lục Huyền vội nói, trong lòng cực kỳ cảm kích.
Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh đám người Cổ Kiếm Không sư thúc, Thương Ngô Chân Nhân, Cát Phác, Hỏa Lân Nhi và Chủng Cảnh Sơn.
“Đến lúc đó, bên trên sẽ có sắp xếp, sư đệ cứ chuẩn bị chu toàn là được.” Tu sĩ trung niên cao gầy nhắc nhở Lục Huyền một câu rồi hóa thành một tia hồng quang, biến mất trong dãy núi.
Lục Huyền dõi mắt nhìn theo bóng dáng gã rời đi, mãi cho đến khi bóng người kia hoàn toàn biến mất mới trở lại động phủ.
“Thời buổi rối loạn, một linh thực sư nhỏ yếu đáng thương lại bất lực như ta nên sinh tồn thế nào trong loạn thế này đây?” Hắn không nhịn được thở dài một tiếng.
“Vẫn còn thời gian mười ngày đến một tháng để chuẩn bị, nhất định phải thúc giục một ít linh thực sắp trưởng thành, tăng thêm mấy phần sức mạnh cho mình.” Một đám Tàng Nguyên Thảo đã thành thục trước, cộng thêm số còn lại, hiện giờ trong tay hắn đã tích góp được không ít Nạp Linh Thảo Châu.
Đã đến thời khắc này cũng không cần phải giữ lại nữa.
Những viên Nạp Linh Thảo Châu đó chính là nguồn năng lượng bổ sung Thanh Mộc nguyên khí, thu hoạch nhiều quầng sáng hơn cũng có thể tăng thêm mấy phần thực lực.
Linh thức của Lục Huyền đảo qua linh điền, trong lòng trầm ngâm không nói.
“Một đám Thủy Huỳnh Thảo mới nhất chắc chắn sẽ phải trồng thêm một đoạn thời gian nữa, linh thực nhị phẩm tiêu hao lượng Thanh Mộc nguyên khí có hạn, có thể gia tăng tu vi lên một chút mà chi phí không đáng kể.”
“Mặt khác, lần này ra ngoài không biết phải bao lâu mới trở về được, ta nhất định phải ngưng kết ra một ít linh chủng Thủy Huỳnh Thảo, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.”
Bất kể trong hoàn cảnh nào, Lục Huyền vẫn giữ nguyên trái tim hướng về làm ruộng.
“Ngọc Lộ Quả đã tiến vào giai đoạn thành thục, cũng cần thúc giục, Địch Trần Đan mở ra được từ quầng sáng có hiệu quả loại trừ khí tức tà dị rất tốt, khi ra ngoài tông môn, rất có thể sẽ đụng phải vô số yêu ma tà ma, đến lúc ấy thứ này sẽ mang đến tác dụng rất lớn.”
“Ngoài ra, Kiếm Khổng Tước tứ phẩm cũng tiến vào giai đoạn thành thục rồi, trong khoảng thời gian này, có thể thoải mái thi triển Khổng Tước Kiếm Trận, tăng cường thêm Thanh Mộc nguyên khí để thúc giục nó.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ, phần thưởng do Kiếm Thảo mang đến đều là thượng phẩm, có cơ hội thu hoạch một quầng sáng từ Kiếm Thảo tứ phẩm, đương nhiên hắn sẽ cố gắng đi tranh thủ.
“Trong tiểu viện âm phủ, Uế Trùng Thảo tứ phẩm đã tiến vào giai đoạn thành thục, nhất định phải thúc giục nó trước khi rời đi.”
“Dị Thọ Bàn Đào ngũ phẩm cũng có thể thử xem sao, không biết Thanh Mộc nguyên khí có đủ để thúc giục toàn bộ mấy quả này không nữa, nhưng thúc giục một quả hẳn là không thành vấn đề.”
“Hơn nữa, lúc rời khỏi tông môn nhất định phải giữ Nhục Linh Thần ở bên người, đảm bảo nó đủ ăn, nếu để nó nhịn đói lâu ngày chưa biết chừng một con tà ma như nó sẽ mất đi khống chế.”
“Nếu dư Nạp Linh Thảo Châu thì có thể thử đi thúc giục Long Hài Thảo ngũ phẩm trong bí cảnh không trọn vẹn, còn các loại linh chủng ngũ phẩm và lục phẩm khác chắc chắn là không đủ.” Lục Huyền âm thầm suy tính.
“Một số linh thực có phẩm giai không cao lại đang trong thời kỳ sinh trưởng có thể bỏ vào Thao Trùng Nang, đợi bên ngoài ổn định lại, sẽ thử xem có cơ hội trồng trọt xuống hay không.” Hắn tính toán cực kỳ chu toàn.
“Các đồng môn khác đều chuẩn bị dốc hết gia sản mua sắm các loại đan dược chữa thương và phù lục và pháp khí cường đại, ta lại chuẩn bị thúc giục linh thực, thu hoạch quầng sáng.” Nghĩ đến đây, Lục Huyền cũng khẽ cười một tiếng.
Thời gian cấp bách, Lục Huyền nghĩ là làm luôn. Hắn đi vào linh điền, hai trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo chiếm cứ cả một mảnh linh điền, phiến lá dài xanh mướt hiện ra vô số tia sáng, phảng phất như những ngôi sao lấp lóe giữa bầu trời đêm.
Quầng sáng màu xanh nhạt bên trong đan điền của Lục Huyền chậm rãi xoay tròn, một tia Thanh Mộc nguyên khí từ đầu ngón tay tuôn ra, rót vào mấy gốc Thủy Huỳnh Thảo trước mặt.
Thủy Huỳnh Thảo điên cuồng hấp thu thảo mộc linh khí nguyên thủy nhất này, phiến lá dài nhỏ giãn ra, sinh cơ bên trong nồng đậm tới cực điểm.
Hấp thu càng lúc càng nhiều Thanh Mộc nguyên khí, gốc Thủy Huỳnh Thảo kia cũng chậm rãi sinh trưởng với tốc độ khá nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được.
Tâm thần ngưng tụ, có thể trông thấy thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới đang tiến dần lên với tốc độ khá là khả quan, mãi cho tới khi kéo căng mới thôi.
Lục Huyền làm theo cách cũ, tiếp tục thúc giục đám Thủy Huỳnh Thảo xung quanh.
Thủy Huỳnh Thảo vốn đã bước vào giai đoạn thành thục, lại có Thanh Mộc nguyên khí của Lục Huyền trợ giúp, rất nhanh, từng gốc linh thực đã lần lượt thành thục. Đồng thời, quầng sáng màu xanh nhạt trong đan điền cũng dần trở nên ảm đạm, thể tích từ từ thu nhỏ lại.
Đợi cho đến khi cảm nhận được thời cơ đã đến, Lục Huyền lập tức lấy một viên Nạp Linh Thảo Châu từ bên trong túi trữ vật ra, linh lực bắt đầu khởi động, viên linh châu màu xanh biếc tuôn ra linh khí nồng đậm, hóa thành từng sợi sương mù màu xanh biếc rồi dung nhập vào trong quầng sáng màu xanh nhạt.
Quầng sáng dần dần trở nên tràn đầy.
Từ quầng sáng phần thưởng của ba mươi gốc Tàng Nguyên Thảo lần trước, Lục Huyền đã nhận được mười một viên Nạp Linh Thảo Châu, lại cộng thêm bốn viên còn dư lại, hiện hắn đang có tổng cộng là mười lăm viên linh châu tam phẩm, dùng con số này để thúc giục một phần linh thực đã tiến vào giai đoạn trưởng thành, là hoàn toàn không thành vấn đề.
Gần nửa canh giờ sau, hai trăm gốc Thủy Huỳnh Thảo trong linh điền đã hoàn toàn chín muồi, Lục Huyền dứt khoát hái xuống một trăm năm mươi gốc, năm mươi gốc còn lại được dùng để ngưng chủng, sẽ mang theo bên người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận