Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 723: Thái Tuế Nhục!

Chương 723: Thái Tuế Nhục!
Lục Huyền dự định, trước tiên hắn sẽ thu lấy quả linh đào này, xem có thể tối đa hóa lợi ích hay không.
Tầm mắt của hắn lập tức bị hấp dẫn bởi quầng sáng màu trắng vừa lặng yên xuất hiện trên gốc cây xanh mới bị giòn hóa kia.
Quầng sáng hơi lóe lên, cực kỳ bắt mắt bên trong tiểu viện âm phủ.
Lục Huyền đưa tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài quầng sáng, nó lập tức nổ tung không tiếng động, hóa thành vô số điểm sáng có chứa sinh cơ nồng đậm, từ từ dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Một luồng ý niệm hiện lên trong đầu.
【 Thu hoạch một trái Dị Thọ Bàn Đào ngũ phẩm, nhận được bảo vật lục phẩm Thái Tuế Nhục. 】
Ý niệm hiện lên trong đầu, một miếng thịt màu xanh đã xuất hiện ngay trước mặt Lục Huyền.
Miếng thịt lớn bằng cái đầu trẻ con không ngừng co rút lại rồi bành trướng ra, giống như là đang hô hấp, khi nắm ở trong tay sẽ mang đến một loại cảm giác ấm áp vô cùng.
Lục Huyền tập trung tinh thần vào miếng thịt màu xanh kia, chỉ trong nháy mắt đã hiểu rõ mọi tin tức chi tiết về nó.
【 Thái Tuế Nhục, bảo vật lục phẩm, tinh hoa trên người Tà Linh Thái Tuế, sau khi phục dụng có thể tăng thêm thọ nguyên cho người phục dụng, tăng cường cường độ thân thể, đồng thời gia tăng năng lực tự lành lên khá nhiều. 】
"Thái Tuế Nhục?" Trong mắt Lục Huyền hiện lên một tia nghi hoặc: "Không biết Thái Tuế này có lai lịch gì, nhưng nhìn phần giới thiệu tin tức của nó, hẳn là thứ này chỉ có trăm lợi mà không có một chút tai hại nào đối với người dùng."
"Ăn nó!"
Bảo vật có thể tăng thêm tuổi thọ, gia tăng cường độ thân thể, năng lực tự lành, không ăn thì giữ lại làm gì?
Hắn lập tức làm ra quyết định và không chút do dự nuốt miếng thịt màu xanh kia vào. Sau khi nhai mấy miếng lớn, Thái Tuế Nhục nhanh chóng vỡ vụn thành mấy cục nho nhỏ rồi chui vào trong cơ thể Lục Huyền. Một luồng khí tức ấm áp dễ chịu nhanh chóng chảy qua tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng, khiến cho cả người hắn nóng lên hừng hực như một cái hỏa lò, khí huyết tràn đầy tới cực điểm.
"Hô..." Lục Huyền thở ra một hơi thật sâu, luồng khí màu trắng như mũi tên sắc bén bắn ra, nơi nó đi qua, khí huyết cường đại khiến cho đám âm hồn dang du đãng xung quanh tiểu viện phải vội vàng tránh né.
"Nhục thân khí huyết đã tiến thêm một bước, không hổ là bảo vật lục phẩm."
Thọ nguyên, năng lực tự chữa lành không dễ nghiệm chứng, nhưng Lục Huyền vẫn có thể thoáng cảm nhận được những biến hóa vừa xảy ra bên trong cơ thể mình, khiến hắn cực kỳ hài lòng.
"Thúc giục Dị Thọ Bàn Đào ngũ phẩm chín muồi đã tiêu hao hết bốn viên Nạp Linh Thảo Châu của ta. Đây còn là dưới tình huống đã trồng trọt nó không ít năm, đã cung cấp cho nó hấp thu lượng lớn huyết nhục tinh hoa của yêu thú, nếu ngay từ khi bắt đầu đã trực tiếp dùng Nạp Linh Thảo Châu tới thúc giục, chỉ sợ số lượng linh châu hao tổn ít nhất cũng phải lớn gấp mười lần hiện tại, đó là cái giá chưa bao gồm những điều kiện sinh trưởng khác." Lục Huyền đưa mắt nhìn đám linh thực còn lại bên trong tiểu viện âm phủ, không khỏi cảm khái nói.
Phương pháp thúc giục này dùng rất tốt nhưng Nạp Linh Thảo Châu tiêu hao lại quá mức khủng bố, chỉ có thể sử dụng nó để thúc giục một ít linh thực sắp thành thục, từ đó thu hoạch quầng sáng phần thưởng ở thời kỳ đặc thù mà thôi.
Hắn đi tới trước mặt quả cầu thịt màu đỏ nhạt, nhẹ giọng nói: "Trong khoảng thời gian này ngươi sẽ tiến vào một vùng không gian đặc thù, nhớ phải thành thành thật thật đợi trong đó, đừng có gây hại cho mấy thứ ở bên trong. Chờ sau khi thả ra, ta sẽ cho ngươi ăn một bữa tiệc buffet toàn huyết nhục yêu thú tươi mới nhất."
Lục Huyền hứa hẹn với con Nhục Linh Thần vừa sinh ra không lâu kia. Để đáp lại, quả cầu thịt màu đỏ nhạt lập tức lăn lộn về phía trước và phía sau hai cái, tỏ vẻ gật đầu đồng ý.
Sau khi lần lượt thúc giục Thủy Huỳnh Thảo nhị phẩm, Ngọc Lộ Quả tam phẩm, Uế Trùng Thảo tứ phẩm cùng với Bàn Đào Thọ ngũ phẩm chín muồi, trong tay Lục Huyền chỉ còn thừa lại năm viên Nạp Linh Thảo Châu.
Hiện giờ, nhóm linh thực tà dị đã tiến vào thời kỳ trưởng thành trong tiểu viện âm phủ bao gồm: Thiên Cầu Thủ, Huyết Linh Chưởng Tham và Thánh Anh Quả. Trong đó, Thiên Cầu Thủ vốn là linh thực tam phẩm, nhưng vì bản thân nó khá đặc thù, cần phải thống nhất thúc giục, và đồng thời thu hoạch, nếu không phần thưởng bên trong một quầng sáng có khả năng sẽ không khiến hắn hài lòng.
Mà nhóm linh thực tà dị còn lại, bao gồm Âm Khốc Mộc, Ngũ Tạng Bảo Chu, Sát Nguyên Quả, Nhiên Hồn Hoa và U Tuyền Hoa đều là linh thực mới được gieo trồng không lâu, thậm chí còn có một loại bởi vì điều kiện hoàn cảnh hạn chế, nên đến tận thời điểm này vẫn chưa mọc rễ nảy mầm, trong tay chỉ có Nạp Linh Thảo Châu vốn không thể hoàn toàn thúc giục nó trưởng thành được.
Lục Huyền dự định sẽ nắm chắc thời gian, lại đi một chuyến đến bí cảnh không trọn vẹn, xem có thể thúc giục một gốc Long Hài Thảo ngũ phẩm trưởng thành hay không.
Hắn để lại lượng lớn máu thịt, hài cốt và hồn phách yêu thú làm chất dinh dưỡng cho những loại linh thực âm phủ vẫn còn bên trong tiểu viện này, số lượng rát nhiều, đủ để chúng sử dụng trong một khoảng thời gian khá dài, sau đó, mở ra Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận, rời khỏi nơi này và trực tiếp niêm phong tiểu viện lại.
"Chỉ cần tông môn vẫn còn thì không có một tên tà tu hay tà ma nào dám xông đến Kiếm Môn Trấn làm càn, lại cộng thêm Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận bảo vệ bên ngoài, coi như đám linh thực bên trong cũng tương đối an toàn."
Nghĩ đến đây, một tia lo lắng cuối cùng trong lòng Lục Huyền đã biến mất không còn nữa.
Những loại linh thực này đều là linh thực phẩm cấp cao, nếu cứ liên tục di dời sẽ gây bất lợi đến quá trình sinh trưởng của linh thực, đồng thời, chúng nó đều cần sinh trưởng trong môi trường linh khí tinh khiết mà điều kiện sinh trưởng của mỗi loại linh thực không giống nhau. Thậm chí chúng còn là linh thực tà dị, động một chút là cần huyết nhục hồn phách tới tẩm bổ, nếu hắn mang theo chúng cùng đi ra ngoài khẳng định là sẽ có không ít đồng môn cùng với tu sĩ tông môn khác chú ý tới, nếu bị phát hiện, hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào.
Bởi vậy Lục Huyền đành phải đặt chúng nó ở trong tiểu viện âm phủ, để chúng nó tự do sinh trưởng.
Hắn rời khỏi Kiếm Môn Trấn, tiến vào một dãy sơn mạch hoang vắng, khôi phục lại diện mạo vốn có, sau đó mới trở về tông môn. Chờ nghỉ ngơi chừng nửa ngày, hắn đi vào Trận Đường của tông môn, giao ra mấy chục viên linh thạch trung phẩm, mượn nhờ đại trận truyền tống của Trận Đường, đi vào bên trong bí cảnh không trọn vẹn.
Không lâu trước đó, hắn mới tiến vào bí cảnh này, nên ở thời điểm hiện tại, gần như hoàn cảnh bên trong chẳng phát sinh quá nhiều biến hóa, không xuất hiện linh thực hoàn toàn thành thục mới.
Lục Huyền đã sớm đoán trước được chuyện này, hắn nhìn vào nhóm linh thực đang được gieo trồng bên trong bí cảnh không trọn vẹn, sau khi chăm sóc cẩn thận cho mỗi một gốc linh thực ở nơi này, hắn lập tức đi đến phía trước dòng suối đang chảy, nhìn sâu không thấy đáy, tựa như đã trực tiếp kết nối cùng hư không bên trên rồi.
Nước suối lạnh lẽo không ngừng tuôn ra, thậm chí còn ngưng kết thành một đám mây khí cực hàn ngay trên không trung, cái lạnh tựa như muốn thấm vào cốt tủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận