Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 737: Hành Động Một Mình!

Chương 737: Hành Động Một Mình!
Quả nhiên, hình thức nhiệm vụ đã thay đổi, bên tển để cho hắn hành động một mình, đi xâm nhập vào khu vực xa hơn ngoại thành một chút, chủ yếu là dọn dẹp yêu thú tà ma bị bản thân phát hiện.
"Cuối cùng cũng có thể buông tay buông chân rồi." Trên mặt Lục Huyền hiện lên một tia vui vẻ, sau khi thoáng bồi dưỡng đám linh thực trong linh điền một phen, một mình hắn đã nhanh chóng đi tới bên ngoài Hắc Tinh Thành.
Đi ra ngoài thành, hắn chợt phát hiện cũng có kha khá tu sĩ lựa chọn hành động đơn độc như vậy. Đại bộ phận những người này đều có lòng tin vào thực lực của mình, phạm vi hoạt động cơ bản của nhóm tu sĩ tuần tra đều là ngoài trăm dặm xung quanh Hắc Tinh thành, nhưng thoáng cái đã được gia tăng thêm rất nhiều.
Đương nhiên là song song với đó, nguy hiểm cũng tăng cao hơn.
Bởi xét cho cùng, nơi này đã tiếp cận với khu vực ngoại vi của Hắc Ma Uyên rồi, yêu thú tà ma có thể xuất hiện ở đây, thực lực sẽ mạnh mẽ hơn bình thường một chút.
Sau khi Lục Huyền xâm nhập vào sâu hơn một đoạn, linh thức nhạy bén đảo qua, trong phạm vi vài dặm xung quanh vẫn không phát hiện được bất cứ khí tức dị thường nào.
Trong lòng đã quyết định, ý niệm trong đầu khẽ động, bỗng dưng trên bầu trời lại xuất hiện một khe hở nhỏ dài. Rất nhanh, một con ngươi màu xám trắng đã chui ra từ trong khe hở, đảo qua phía dưới, ngay sau đó lại biến mất không còn thấy gì nữa.
Hắn giơ tay lên, trên lòng bàn tay cũng xuất hiện một vết nứt nhỏ, một viên nhãn cầu màu xám trắng lớn bằng đầu ngón tay cái hiện ra, chia sẻ tầm nhìn của Hư Không Yểm Mục cho Lục Huyền.
"Có lính trinh sát lợi hại Hư Không Yểm Mục này, chỉ số an toàn trực tiếp gia tăng chóng mặt." Lục Huyền âm thầm nghĩ, lại lập tức lấy Thao Trùng Nang ra. Linh thức xâm nhập vào trong đó, một quả cầu thịt màu đỏ rơi trên mặt đất, nhảy lên thật cao, hồi lâu mới dừng lại.
Nó chính là Nhục Linh Thần tà ma cấp Tai vẫn luôn được đặt bên trong Thao Trùng Nang.
Quả cầu thịt màu đỏ nhạt lăn qua lăn lại trên mặt đất, tròng mắt màu hồng phấn vẫn luôn dừng ở trên đỉnh, mang theo vài phần u oán chăm chú nhìn vào Lục Huyền, mấu sợi huyết nhục mỏng manh màu đỏ nhạt không ngừng bồng bềnh như rong rêu trôi nổi trên không trung, để lộ ra rất nhiều cái miệng sắc nhọn đang gào khóc đòi ăn bên trong.
"Đã biết ngươi đói bụng lắm rồi, đừng nóng vội đừng nóng vội, ta lập tức cho ngươi ăn ngay." Lục Huyền nhìn thấy Nhục Linh Thần như vậy, cũng không nhịn được cười.
Trong Hắc Tinh thành có Kết Đan chân nhân tồn tại, dù đã bày ratrận pháp phòng hộ trong tiểu viện nhưng hắn vẫn sợ không che lấp được khí tức của con tà ma cấp Tai ấu sinh này, nên vẫn một mực không thả nó ra, mãi đến tận hôm nay, ra ngoài hành động một mình, hắn mới thả nó ra, cho quả cầu thịt màu đỏ này có cơ hội được ăn một bữa tiệc lớn.
"Nào, bắt đầu mở tiệc buffet thịt yêu thú, các loại yêu thú tam phẩm tứ phẩm, bên trong không thiếu những chủng loại dị hoá, số lượng cực lớn, yêu cầu bao nhiêu cũng đủ!" Lục Huyền phất tay, lượng lớn huyết nhục yêu thú lập tức xuất hiện trên mặt đất, vây quanh quả cầu thịt màu đỏ kia.
Tròng mắt màu trắng trên đỉnh đầu Nhục Linh Thần màu đỏ nhạt lập tức đảo tới đảo lui, trong lúc nhất thời có chút không nhịn được nữa. Chỉ thấy đống lông tơ huyết nhục trên người nó mở ra, những cái miệng với hàng đống răng dài bén nhọn đồng thời hiển hiện. Nó vội vàng hướng về phía đa số huyết nhục xung quanh dùng sức hút một cái.
Ngay lập tức, tất cả huyết nhục đã hóa thành sương máu đầy trời, rót vào trong cơ thể Nhục Linh Thần.

Trong rừng rậm u ám, cổ mộc che trời, bốn phía truyền đến đủ các loại động tĩnh lạ thường.
Lục Huyền lẳng lặng đứng bên cạnh một gốc cây có đường kính hơn nửa trượng, một quả cầu nhỏ bằng xương trắng được chạm rỗng, đang treo lơ lửng trước người.
Đột nhiên, quả cầu bằng xương trắng âm u nọ lập tức phát sinh biến hóa, nó hóa thành một tấm lá chắn xương trắng, “bịch” một tiếng, vừa ngăn cản một con hắc xà rắn chắc vừa thô vừa to mới lao đến từ đằng sau gốc linh mộc trước mặt, đánh lén.
Ngay tại thời điểm con yêu xà tam phẩm này muốn chạy trốn, tấm lá chắn xương trắng kia lại tiếp tục phát sinh biến hóa, trực tiếp hóa thành một cái lưới xương trắng, cuốn lấy con yêu xà, càng siết càng chặt, mãi cho đến khi yêu xà hấp hối.
"Món ăn cực kỳ tươi mới đây, tự ra phục vụ mình đi, nhớ ăn nhiều một chút." Lục Huyền hướng về phía quả cầu thịt màu đỏ nhạt bên chân, khẽ cười cười một tiếng, rồi nhân lúc Nhục Linh Thần đang hấp thu huyết nhục đã hóa thành sương mù của yêu xà, một cái đèn lồng quỷ dị lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Dường như cây nến màu trắng bệch bên trong cái đèn lồng nọ đã cảm ứng được điều gì, chỉ thấy vô số những sợi tua rua bên dưới đế đèn nhìn như hàng đống xúc tu dài mảnh khe khẽ lắc lư.
Lục Huyền truyền vào cây đèn một tia linh lực, khiến cho ngọn lửa màu trắng bệch trên bấc đèn càng thiêu đốt mạnh hơn. Hồn phách con yêu xà vừa chết đi không lâu đã dần dần hiển lộ thân hình ngay giữa không trung, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán.
"Ta đã tìm cho luồng âm hồn nhà ngươi một chỗ nương náu rồi, coi như báo báo, chờ đến thời điểm ta cần ngươi, ngươi hãy hy sinh bản thân tới làm chất dinh dưỡng cho linh thực trong âm phủ của ta, chắc cũng không quá đáng chứ?" Lục Huyền lạnh nhạt nói, hắn đưa mắt nhìn món pháp khí tứ phẩm Dẫn Hồn Đăng này hút âm hồn của yêu xà vào trong đèn lồng, sau đó nó hóa thành một thành viên trong vô số oan hồn chen chúc nhau ngay dưới ánh đèn.
"Một mình hành động thật tốt, có thể hấp thu hồn phách yêu thú chết đi, không để chúng nó lãng phí vô ích. Mặc dù quá trình này không quá phù hợp với thân phận tu sĩ chính đạo của ta, nhưng ta là một linh thực sư, lợi dụng mỗi một loại tài nguyên dùng để bồi dưỡng linh thực, cũng không thể nói là sai được? Ít nhất là không dùng nó để luyện chế pháp khí âm độc, tu luyện công pháp tàn ác như đám tà ma tu sĩ khác." Lục Huyền mặt dày thầm nghĩ.
Hắn tiến vào khu vực này đã được nửa tháng, trong khoảng thời gian vừa rồi, hắn đã săn giết được không ít yêu thú tà ma dị hoá, để cho Nhục Linh Thần ăn no tới mức triệt để biến thành một hình cầu tròn trịa rồi.
Có Hư Không Yểm Mục quan sát tình huống bốn phía, chỉ cần phát hiện có tu sĩ đi tới gần, hắn sẽ nhanh chóng dừng lại hành vi của chính mình, cố ý né tránh, cho nên suốt quãng đường vừa rồi vẫn không chạm mặt với bất cứ tu sĩ nào khác, cũng không sợ bị người ta phát hiện ra những tồn tại tà dị như Nhục Linh Thần và Dẫn Hồn Đăng, Bạch Cốt Ma Khôi, vì vậy hắn chẳng cần cố ý đi che giấu khí tức, thay đổi dung mạo làm gì.
Chờ quả cầu thịt màu đỏ ăn no, Lục Huyền lại tiếp tục đi dò xét khu vực này.
"Ôi? Người nọ rất giống một vị đồng môn sư huynh của ta." Đột nhiên, hắn dừng bước lại, nhìn chằm chằm vào viên đồng tử màu xám trắng lồi ra trên lòng bàn tay mình.
Thông qua Hư Không Yểm Mục không ngừng bay lượn trên trời, chia sẻ tầm mắt, hắn đã nhìn thấy bóng dáng của hai tu sĩ vừa xuất hiện gần vị trí của mình, một người trong đó khá là quen thuộc, dường như đôi bên đã từng gặp mặt một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận