Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 750: Vậy Tông Môn Định Bố Trí Chúng Ta Như Thế Nào?

Chương 750: Vậy Tông Môn Định Bố Trí Chúng Ta Như Thế Nào?
"Nhưng số lượng tu sĩ được Nguyên Anh Chân Quân che chở lại có hạn, chỉ có mấy người. Bởi vậy, sau khi tông môn thảo luận đã quyết định sẽ mang theo nhóm đệ tử chân truyền trong môn phái, cùng với người chí thân của Chân Quân đi qua bên kia."
"Về nhóm đồng môn còn lại, ngay cả hậu duệ của Nguyên Anh Chân Quân, cũng chỉ có thể đưa ra bên ngoài, tìm biện pháp khác."
Lục Huyền nghe đến đây, trong lòng đã trở nên cân bằng hơn rất nhiều.
"Vậy tông môn định bố trí chúng ta như thế nào?" Hắn lại hỏi Cát Phác.
"Mượn nhờ đại trận truyền tống cổ bên trong Trận Đường, truyền tống nhóm người Lục sư đệ đến Trung Châu đại lục."
"Trung Châu đại lục... Là thắng địa tu hành kia sao?" Lục Huyền thầm suy tư.
Mặc dù hắn rất ít khi ra ngoài thăm dò bí cảnh, nhưng vẫn hiểu rõ một ít kiến thức cơ bản của Tu Hành giới.
Thiên Kiếm Tông nằm tại Đông Hoang, vị trí tương đối vắng vẻ, mà Trung Châu đại lục ở trung tâm Vân Hư Vực lại vô cùng rộng lớn, diện tích gấp mười mấy lần Đông Hoang, bên trong nơi này có rất nhiều tông môn thế gia cường đại, cùng vô số bí cảnh, phúc địa dồi dào.
Nó chính là thắng địa tu hành trong lòng rất nhiều tu sĩ.
Nhưng giữa hai khu vực lại có khá nhiều vùng đất nguy hiểm ngăn cách nên rất ít khi trao đổi với nhau.
"Không sai, bởi vì vách ngăn không gian ở chỗ sâu bên trong Hắc Ma Uyên bị tổn hại, khiến cho đám yêu ma vực ngoại thừa dịp suy yếu mà xông vào Đông Hoang, hơn nữa còn có xu thế dần dần lan tràn, nơi này đã không thích hợp cho tu sĩ tu hành nữa. Nhưng Trung Châu đại lục thì khác, giữa hai khu vực có các loại cấm địa hiểm trở ngăn cách, yêu ma rất khó vượt qua được nơi này."
"Thêm nữa, tông môn cường đại của Trung Châu đại lục còn nhiều gấp mấy lần Đông Hoang, thậm chí ở bên ấy còn không thiếu những đại năng Hóa Thần tồn tại, dù có yêu ma xâm nhập vào, bọn họ cũng có thể dễ dàng giải quyết chúng."
"Ít nhất là trong vòng mấy trăm năm tới, chúng ta sẽ không cần lo lắng đến chuyện yêu ma có thể chiếm cứ Trung Châu đại lục. Bởi vậy, tông môn đã quyết định sẽ phân phối đại bộ phận tài nguyên cho đệ tử nội môn, rồi đưa từng nhóm tiến vào Trung Châu đại lục."
"Trong hoàn cảnh tương đối an toàn của Trung Châu đại lục, nếu tu luyện thành công, các ngươi vẫn còn khả năng trở về Động Huyền Kiếm Tông ở Thương Lan giới."
Lục Huyền nghe vậy, cũng gật nhẹ đầu.
"Nhưng chỉ có đệ tử nội môn thôi sao? Vậy nhiều đệ tử ngoại môn như vậy, nên bố trí như thế nào cho thỏa đáng?" Đột nhiên hắn mở miệng hỏi.
"Cổ truyền tống trận không thể so với trận pháp truyền tống bình thường, chúng đều có yêu cầu không nhỏ đối với thần hồn và thân thể của tu sĩ. Nếu để tu sĩ Luyện Khí sử dụng trận pháp thì rất có thể, bọn họ sẽ bị lạc trong đó. Cho nên, tông môn sẽ phân cho những đệ tử cảnh giới Luyện Khí kia một ít đan dược pháp khí, xem những người này có thể đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ, đủ yêu cầu rời khỏi Đông Hoang trước khi yêu ma xâm chiếm nơi này hay không."
"Thì ra là thế, xem ra trường hợp của ta vẫn là tương đối may mắn." Lục Huyền bất đắc dĩ cười khổ nói.
"Đúng rồi, Cát sư huynh, ta vẫn còn một điểm không rõ. Theo ta được biết, có một loại bảo vật không gian, bên trong có thể chứa các loại linh thú, linh thực, nếu đưa môn hạ đệ tử vào trong đó, chẳng biết có thể mang theo bọn họ đi xuyên qua giới vực, tiến về phía Động Huyền Kiếm Tông hay không?"
Hắn nhớ tới món bảo vật ngũ phẩm mình từng nhận được từ bên trong quầng sáng là Thao Trùng Nang.
"Bảo vật không gian cực kỳ thưa thớt, loại có thể mang theo xuyên qua giới vực như vậy lại càng thêm hiếm hoi tựa như phượng mao lân giác. Chỉ có những món pháp bảo cường đại kia mới đủ khả năng làm được điều này, còn bảo vật không gian tầm thường, cúng rất dễ bị không gian loạn lưu ảnh hưởng trong quá trình xuyên qua, từ đó khiến bản thân bảo vật bị hủy, cũng liên lụy khiến đám tu sĩ bên trong toàn quân bị diệt." Cát Phác kiên nhẫn giải thích.
Lục Huyền gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
"Đa tạ Cát sư huynh đã tới, nói cho ta biết một bí mật kinh thiên như vậy, tin tức này đã giúp ta có thêm nhiều thời gian hơn để đi chuẩn bị." Hắn thi lễ với Cát Phác, cảm kích nói.
"Đây là chuyện nên làm, ta chỉ mong Lục sư đệ hãy giữ bí mật trước, tránh để nhóm đồng môn biết tin rồi dẫn đến khủng hoảng không cần thiết." Cát Phác dịu giọng nói.
"Sư đệ ta tuyệt đối sẽ không để cho người thứ ba ngoài hai chúng ta biết được chuyện này." Lục Huyền trịnh trọng hứa hẹn.
"Đúng rồi, Cát sư huynh, ngươi còn nhớ lúc trước, ngươi từng đưa ta đi gặp Thanh Hư sư thúc không? Sư thúc có ủy thác ta bồi dưỡng một gốc Thanh Tịnh Lưu Ly Trà ngũ phẩm, hiện giờ ngài bất hạnh qua đời, vậy gốc linh thực ngũ phẩm kia nên xử lý như thế nào?" Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định mở miệng Cát Phác hỏi chuyện này:"Theo ta được biết, Thanh Hư sư thúc cả đời không lập gia đình, không lưu lại con nối dõi, chỉ có vài vị Trúc Cơ đồng môn từng có tình thầy trò với ngài. Nhưng bọn họ đều không phải là đệ tử thân truyền, nếu để linh thực ngũ phẩm rơi vào trong tay bọn họ, sẽ là lãng phí bảo vật."
"Như vậy đi, Lục sư đệ, nếu có người tới hỏi thăm, muốn đòi ngươi gốc linh thực ngũ phẩm kia, ngươi cứ nói ta đã có bố trí từ trước rồi, nếu đối phương vẫn có ý kiến, có thể tới tìm ta. Xem như đây là ta báo đáp ân tình sư đệ từng trợ lực để ta đột phá Kết Đan." Cát Phác ôm lấy tất cả trách nhiệm, vô cùng phóng khoáng nói với Lục Huyền.
"Chuyện này... Đa tạ sư huynh!" Lục Huyền thoáng có chút sửng sốt, và lại một lần nữa tỏ vẻ cảm kích Cát Phác.
Sau khi Cát Phác rời đi, hắn vẫn một mực đứng yên tại chỗ, hồi lâu cũng không động đậy, trong đầu còn đang tiêu hóa tin tức kinh người vừa được Cát Phác mang đến.
"Xem ra lần này, ta phải rời khỏi tông môn, một mình lang bạt Trung châu rồi."
Sau khi nghe được tin tức Nguyên Anh Chân Quân của tông môn bỏ rơi mình, đi đến Thương Lan giới, mới đầu Lục Huyền còn có chút bất mãn, nhưng sau khi Cát Phác giải thích, những bất mãn kia cũng nhanh chóng tan thành mây khói.
Xuyên qua giới vực có nguy hiểm trùng trùng, ngay cả Kết Đan chân nhân cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ, dù Nguyên Anh Chân Quân có thể che chở mấy người thì khẳng định là đối phương sẽ ưu tiên lựa chọn những chí thân cùng với nhóm đệ tử chân truyền trong môn phái.
Hai trường hợp đó, một người có huyết mạch của Nguyên Anh Chân Quân chảy xuôi trong cơ thể, cốt nhục tương liên với đối phương, còn một người sở hữu thiên phú dị bẩm, tiềm lực to lớn, có khả năng đột phá lên Kết Đan, Nguyên Anh. Mà Lục Huyền, tuy hắn đã thể hiện ra thiên phú linh thực sư xuất chúng đến không gì sánh kịp, nhưng ở trong mắt nhóm cao tầng tông môn, thiên phú của hắn chỉ dừng lại ở dạng bình thường, tiềm lực có hạn, chỉ có thể an bài theo cách khác, đưa đến Trung Châu đại lục mà thôi.
"Nhưng nghe Cát sư huynh nói, ta cũng được coi là một trong những cái “mồi lửa” của tông môn, không biết sẽ được phân chia loại tài nguyên gì. Đại khái là có liên quan đến linh thực sư..."
Dù sao đây cũng là chuyện ván đã đóng thuyền, Lục Huyền chỉ có thể tìm niềm vui trong khổ ải, bắt đầu lạc quan nghĩ thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận