Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 751: Công Tác Chuẩn Bị Trước Lúc Rời Đi!

Chương 751: Công Tác Chuẩn Bị Trước Lúc Rời Đi!
"Ừm, việc cấp bách hiện giờ chính là phải thu thập lượng lớn linh thực trong tiểu viện âm phủ ở Kiếm Môn trấn, trong động phủ và tại bí cảnh không trọn vẹn vào trong Thao Trùng Nang. May là Cát sư huynh nhắc nhở trước, nếu không trong lúc cấp bách, khó tránh khỏi sẽ có chỗ sơ sẩy."
"Ngoài ra, ta cũng cần phải đến Tư Nông Điện một chuyến, lấy thêm một ít linh chủng cùng với phương pháp ngưng chủng, cả Đan Điện bên kia nữa, xem có thể học tập thêm một - hai loại phương pháp luyện chế đan dược cao giai hay không."
Rất nhanh, Lục Huyền đã vạch rõ những việc mình nhất định phải hoàn thành trước khi rời khỏi tông môn rồi. Hắn lập tức đi tới Trận Đường, mượn nhờ trận pháp truyền tống của Trận Đường tiến vào bí cảnh không trọn vẹn.
"Đáng tiếc … một cái bí cảnh tốt như vậy, còn chưa trồng trọt được bao nhiêu năm, đã phải di dời linh thực bên trong đi." Lục Huyền cảm khái một câu, sau đó tiến vào, cẩn thận đào ra rất nhiều loại linh thực cao cấp đang được gieo trồng ở nơi này, thu vào trong Thao Trùng Nang.
Phượng Hoàng mộc lục phẩm đã được hắn bồi dưỡng nhiều năm, vẫn luôn sinh trưởng rất tốt.
Nguyên Từ Linh Mộc, cũng là linh chủng lục phẩm, bởi vì điều kiện bồi dưỡng chưa đủ, hắn chỉ có thể đặt hạt linh chủng này ở trong bí cảnh không trọn vẹn, bảo trì sinh cơ cho nó.
Về linh thực ngũ phẩm, lúc trước, hắn từng thúc giục một gốc Long Hài Thảo, hiện giờ còn thừa lại hai gốc, sau đó là Thanh Tịnh Lưu Ly Trà từng được Thanh Hư chân nhân ủy thác bồi dưỡng, Kim Cang Bồ Đề có liên quan đến Phật môn, cuối cùng là Tâm Viên Quả do Bạch Ngọc Kình Thiên Viên giao cho hắn.
Nhóm linh thực tứ phẩm có ba loại: Địa Hoàng Táo, Xích Diễm Hồ Lô và Thất Tình Đậu.
Trước khi rời đi, Lục Huyền suy nghĩ một chút, cuối cùng đã dứt khoát cạo lớp Viêm Thổ vẫn dùng để gieo trồng Xích Diễm Hồ Lô xuống, cũng thu vào trong Thao Trùng Nang, lại lấy ra lượng lớn bình bạch ngọc, đựng đầy hơn trăm bình U Tuyền Linh Lâm, đồng thời, hắn cũng không quên mang theo Phục Ma Quyết, món pháp bảo vốn dùng để bồi dưỡng Kim Cang Bồ Đề đi theo.
"Bí cảnh vốn thuộc về tông môn, ta chỉ có quyền sử dụng, lại cộng thêm tình huống hiện tại, đệ tử nội môn nhất định phải tiến về Trung Châu, về sau rất khó tiến vào nơi này thêm một lần nữa, nên ngoại trừ di dời linh thực đi, cũng không còn cách nào khác cả. Nếu ta có được một khu bí cảnh độc lập hoàn chỉnh của riêng mình thì tốt rồi." Lục Huyền quay đầu nhìn về phía Mộc Yêu Linh đang vui vẻ đưa tiễn mình, trong lòng dâng lên một luồng xúc động mãnh liệt muốn chiếm cứ một khu bí cảnh.
Xử lý xong tất cả đám linh thực bên trong bí cảnh không trọn vẹn, dù trăm triệu lần không nỡ, đến cuối cùng Lục Huyền vẫn phải quay về động phủ.
Hôm sau, hắn rời khỏi tông môn, hóa thành một luồng lưu quang, tìm được một khu rừng núi hoang vắng, dừng chân lại biến hóa dung mạo, sau đó tiến vào trong Kiếm Môn Trấn.
"Dường như đã có thêm rất nhiều tu sĩ từ bên ngoài đi đến Kiếm Môn Trấn." Lục Huyền nhạy bén cảm nhận được bầu không khí hoàn toàn khác với lúc bình thường tại Kiếm Môn Trấn này.
"Hẳn là những tiểu môn tiểu phái kia, hoặc là tán tu cảm nhận được bên trong mạch nước ngầm Tu Hành giới đang cuồn cuộn sôi trào, mới vội vã chạy đến nơi này, muốn được che chở dưới cánh chim của Thiên Kiếm Tông ở cách đó không xa." Hắn âm thầm suy nghĩ.
"Đáng tiếc, yêu ma vực ngoại kia quá mức cường đại, một tồn tại mạnh như tông môn, cũng không thể không tránh né nơi đầu sóng ngọn gió, thậm chí còn phải dứt khoát di chuyển đến giới vực khác lánh nạn." Lục Huyền khẽ lắc đầu, sau đó cất bước đi tới bên ngoài tiểu viện.
Có Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận ngũ phẩm phòng hộ, hắn cũng không nhìn thấy tu sĩ có mắt không tròng nào đó đám mơ ước đồ vật bên trong tiểu viện.
Hắn tản linh thức ra, đánh giá khu vực chung quanh một hồi, sau đó lặng lẽ mở Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận ra, trong nháy mắt đã lách vào tiểu viện.
"Vất vả lắm mới thành công gây dựng được một tòa tiểu viện âm phủ thế này, thật là đáng tiếc." Lục Huyền thở dài một tiếng, nơi này đã từng gieo trồng rất nhiều linh thực tà dị, dưới điều kiện có huyết nhục âm hồn gây ảnh hưởng quanh năm suốt tháng, hoàn cảnh bên trong tiểu viện mới được cải tạo, trở nên âm khí tràn đầy như thế. Một khi di dời những loại linh thực tà dị kia đi, đoán chừng không bao lâu nữa, nó sẽ biến thành một tòa tiểu viện bình thường.
Nhưng thời gian cấp bách, không có đủ khoảng trống cho hắn tức cảnh sinh tình.
Lục Huyền nhanh chóng đào ra từng loại linh thực tà dị bên trong tiểu viện, rồi dùng Oán Linh Nê hoặc là U Nê Nhục bao quanh rễ cây, sau đó mới chuyển chúng vào trong Thao Trùng nang.
Điều kiện bồi dưỡng Lão Cốt Ma Chủng quá mức hà khắc, sau khi từ Hắc Tinh thành trở về, Lục Huyền chỉ đặt nó vào trong tiểu viện âm phủ, dùng âm khí nồng đậm ở nơi này tẩm bổ, duy trì sinh cơ cho nó mà thôi.
Ngoài ra, những loại linh thực ngũ phẩm như Thánh Anh Quả Mẫu Chu cùng với hai gốc Tử Chu, Âm Khốc Mộc, U Tuyền Hoa, Nhiên Hồn Hoa, cùng với Sát Nguyên Quả, đều có phương thức bồi dưỡng cực kỳ phiền toái.
Cuối cùng là Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm và mười tám cây Thiên Cầu Thủ tam phẩm.
Chúng đều là những loại linh thực được Lục Huyền áp dụng đủ các loại phương thức khác nhau thu thập về đây, đại bộ phận đều là linh thực cao cấp, trân quý hiếm thấy.
"Ngoan nhé, lại đợi thêm một đoạn thời gian ngắn, chờ tìm được chỗ ở mới, ta sẽ không một mực nhốt ngươi lại nữa." Lục Huyền an ủi quả cầu thịt màu đỏ nhạt một phen, lớp da lông huyết nhục bên ngoài thân thể Nhục Linh Thần bay múa, để lộ ra một đống khóe miệng đang cong lên. Nhưng chẳng biết làm sao được, nó đành ôm theo cõi lòng không tình nguyện, tiến vào bên trong Thao Trùng nang.
"... Ngươi có thể bày ra tư thế của một con tà ma cấp Tai có được hay không." Lục Huyền thấy bộ dáng của nó như vậy, cũng không nhịn được khẽ đỡ trán nói.
Tuy Thiên Kiếm Tông ở thời điểm hiện tại vô cùng bấp bênh, lòng người bàng hoàng, nhưng hắn vẫn không dám tùy ý để lộ Nhục Linh Thần ra ngoài, nếu không, một khi bị vị sư thúc nào đó có tinh thần trọng nghĩa cao độ đụng phải, nói không chừng, đối phương sẽ trực tiếp ra tay thanh lý môn hộ ngay tại chỗ.
Trước khi rời khỏi, hắn còn cạo toàn bộ linh nhưỡng bên trong tiểu viện, không chừa lại một cục đất nào, vào trong Thao Trùng Nang.
Nhìn tiểu viện chỉ còn lại âm khí nồng đậm, linh lực trong cơ thể Lục Huyền bắt đầu khởi động, không ngừng áp súc âm khí, sau đó đặt nó vào sâu trong lòng đất.
Một tiểu viện bình thường nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, dường như chốn nhân gian luyện ngục lúc trước chỉ là một hồi ảo giác mà thôi.
Đến đây, Lục Huyền cất kỹ Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận, khôi phục lại diện mạo của mình, biến thành một thanh niên có dung mạo tuấn tú, ánh mắt trong suốt, xuất hiện trên đường phố của Kiếm Môn Trấn.
Hắn tùy ý đi dạo một hồi, sau đó mới trở về tông môn.
Rất nhiều linh thực trong bí cảnh không trọn vẹn và tiểu viện âm phủ đều được xử lý xong, về phần linh thực còn lại bên trong động phủ, Lục Huyền cũng không nóng vội di dời. Sau khi hắn nghỉ ngơi một lát, đã cất bước tiến về phía Tư Nông Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận