Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 770: Đà Long Châu!

Chương 770: Đà Long Châu!
Hắn nín thở rồi đưa tay nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng màu trắng kia. Nó giống hệt hoa trong gương, trăng trong nước, nhẹ nhàng vỡ tan trong im lặng, rồi ngưng kết ra một viên linh châu màu trắng nõn, mang theo tiếng long ngâm như có như không, chỉ trong nháy mắt đã tràn vào cơ thể Lục Huyền.
Lập tức, một luồng ý niệm chợt lóe lên trong thức hải hắn.
【 Thu hoạch một gốc Long Hài Thảo ngũ phẩm, nhận được bảo vật lục phẩm Đà Long Châu. 】
Ý niệm hiện lên, một viên bảo châu đã xuất hiện trong tay hắn. Viên bảo châu này lớn bằng quả trứng chim bồ câu, những đường vân trên bề mặt không ngừng biến hóa, tựa như một mảnh sóng biển cuộn trào, còn mơ hồ truyền đến từng chuỗi âm thanh ào ào khó tả, dường như bên trong có hư ảnh của một chú rồng nhỏ như ẩn như hiện.
Lục Huyền tập trung tinh thần vào viên bảo châu trong tay, lập tức hiểu rõ cặn kẽ mọi tin tức có liên quan đến nó.
【Đà Long Châu, bảo vật lục phẩm, được luyện chế từ Yêu Đan của dị thú Đà Long, sau khi tế luyện sẽ có được công hiệu kết nối và thuần hóa Giao Long, cũng có thể hoạt động tự nhiên trong nước, khống chế nước, ngự thủy đối địch, còn có thể cảm ứng được động phủ hoặc bảo vật liên quan đến Đà Long. 】
"Bảo vật lục phẩm!" Trong lòng Lục Huyền vô cùng vui mừng.
Viên Đà Long Châu này có thể kết nối, thuần hóa đám Giao Long Ly Long có phẩm giai thấp hơn nó, đồng thời cũng có thể ngự thủy đối địch, coi như một món vũ khí sắc bén khi chiến đấu trong địa hình hải dương.
Lúc trước, hắn từng mở ra không ít Thủy Hành Châu tam phẩm từ trong quầng sáng của Thủy Huỳnh Thảo, món bảo vật này có thể trợ giúp hắn hành động tự nhiên trong vùng nước sâu, nhưng lại không có bất cứ lực lượng công kích nào cả, chênh lệch khá xa so với viên Đà Long Châu trước mắt này.
Huống chi, Đà Long Châu còn có thể cảm ứng được động phủ, bảo vật liên quan đến nó, nói không chừng thứ này có thể mang đến cho Lục Huyền một mối cơ duyên cực kỳ lớn lao.
Hắn cất viên Đà Long Châu ấy đi, nhanh chóng quay trở lại tiểu viện của mình.
Trong nhóm linh thú hắn đang chăn nuôi chỉ có Ly Hỏa Giao mới có thể phục dụng được Long Hài Thảo, chẳng qua từ thời điểm hiện tại, đến khoảnh khắc nó đột phá cảnh giới vẫn còn khá xa xôi. Suy nghĩ một hồi, Lục Huyền lập tức quyết định sẽ tạm thời thu Long Hài Thảo vào trong Thao Trùng Nang, chờ đến thời điểm thích hợp lại cho nó phục dụng sau.
Thu hoạch được món bảo vật lục phẩm Đà Long Châu, đã khiến tâm trạng của hắn vô cùng hưng phấn, cũng thiêu đốt cho động lực đi bồi dưỡng linh thực trong lòng hắn bùng cháy hơn rất nhiều.
Hôm sau, hắn đi vào khu vực gieo trồng Băng Huỳnh Thảo tam phẩm. Bảy gốc Băng Huỳnh Thảo này chính là thứ ký thác tu vi tương lai của hắn, đương nhiên hắn sẽ càng thêm để tâm tới chúng, đến độ mỗi ngày đều phải tới đây nhìn một cái mới yên tâm.
Chỉ thấy bảy mầm non thon dài có màu lam nhạt đã nhô lên khỏi linh nhưỡng, viền lá có phủ một tầng băng sương nhàn nhạt, xung quanh lại có một mảnh hàn khí mơ hồ quẩn quanh, hình thái của nó giống Thủy Huỳnh Thảo đến bảy - tám phần.
Lục Huyền lần lượt thi triển Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật và các loại thuật pháp cơ sở chuyên môn bồi dưỡng linh thực cho chúng nó, sau đó lại di chuyển về khu vực linh điền khác, xem xét bồi dưỡng những loại linh thực bên trong.
"Địa Hoàng Táo sắp chín rồi."
Chỉ thấy trên một cây táo màu vàng đậm đã kết mấy chục trái linh táo màu vàng sáng, linh quang thuộc tính thổ không ngừng phun ra nuốt vào, đứng từ phía xa xa cũng có thể ngửi được mùi hương thơm ngát truyền đến.
"Hử?"
Hắn chú ý tới một đoạn dây leo màu xám lộ ra phía sau Địa Hoàng Táo, lại nhìn xuống phần rễ cây Địa Hoàng Táo, từ góc độ này, hoàn toàn có thể mơ hồ nhìn thấy một vệt dịch nhờn màu xám vẫn còn lưu lại dấu vết ở nơi đây.
Lục Huyền khẽ cười lạnh một tiếng, lập tức dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai tóm lấy đoạn dây leo màu xám kia, kéo nó lên.
"Lại muốn nhằm vào linh thực của ta?" Lục Huyền xách theo Yêu Quỷ Đằng đang không ngừng vặn vẹo trên không trung, vừa cười vừa nói.
Sau khi con Yêu Quỷ Đằng này đi vào Lôi Hỏa Tinh Động, nó vẫn không đổi được bệnh cũ, mỗi ngày đều phải đi một vòng xung quanh đám linh thực, nhìn thấy linh thực mình yêu thích sắp thành thục, là kiểu gì cũng muốn đánh dấu một cái mới cam lòng. Đánh dấu xong, nó sẽ ba chân bốn cẳng trở lại bên cạnh Mê Tiên Đào, bất tỉnh “đằng” sự trong mảnh chướng khí màu phấn hồng ấy.
Lục Huyền đưa tay búng vào thân thể Yêu Quỷ Đằng, khiến cho cường độ vặn vẹo của nó càng thêm kịch liệt, thậm chí trên nhánh dây leo còn dài ra hàng đống xúc tu.
"Quay về với thứ sắc đẹp làm ngươi trầm mê bên kia đi, sau đó thành thành thật thật chờ đợi cho ta." Hắn không chút thương tiếc lập tức ném Yêu Quỷ Đằng vào trong rừng cây Mê Tiên Đào ở phía xa.
Sau khi xem xét toàn bộ linh thực, Lục Huyền trở lại tiểu viện, lấy các loại linh quả từ trong phòng ra, nghiền nát, lại dùng nhiều thủ đoạn khác nhau để xử lý từng loại. Những loại linh quả này chính là nguyên liệu được dùng để ủ chế Bách Quả Linh Tương cùng với Ngọc Tẩy Linh Lộ, có vài loại hắn có thể tự mình bồi dưỡng được, nhưng cũng có vài loại hắn đã mua ở Trích Tinh lâu.
Linh tương linh lộ trong tay còn lại khá ít, mà ngày bình thường lượng tiêu hao của đám linh thú cũng không nhỏ, hắn đã có ý định ủ chế vài mẻ mới bổ sung lượng dự trữ rồi.
"Lục đạo hữu, có ở trong động phủ không?" Đang mải mê xử lý linh quả, đột nhiên một giọng nói hùng hậu lại có phần quen thuộc truyền đến từ bên ngoài động phủ.
Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, nhanh chóng phát hiện vị khách này chính là người trung niên một mắt Lạc Minh lúc trước từ tới bái phỏng hắn. Hiện đối phương đang đứng bên ngoài động phủ.
"Lạc đạo hữu, mời vào." Hắn lập tức đi ra nghênh đón, lại mở trận pháp cấm chế bên ngoài động phủ, cười hô.
"Chủng loại linh thực trong động phủ của Lục đạo hữu thật phong phú, không hổ là linh thực sư dùng nghề nghiệp này để mưu sinh." Thời điểm Lạc Minh đi ngang qua khu vực linh điền bên ngoài động phủ, gã không khỏi cảm khái một câu.
“Về cơ bản toàn bộ quỹ thời gian trong ngày của ta đều tiêu hao hết trên người bọn chúng, vì làm ruộng mà ngay cả thời gian tu hành cũng bị trễ nải không ít." Lục Huyền mỉm cười nói ra.
Hai người tiến vào trong sân, hắn lập tức bưng lên linh quả linh trà. Lạc Minh uống một ngụm linh trà, sau đó đặt lên chiếc bàn ngọc thạch, mở miệng hỏi: "Lục đạo hữu dọn đến Lôi Hỏa Tinh Động này, đã quen với cuộc sống ở nơi đây chưa?"
"Mọi chuyện đều tốt cả."
"Đã đi tới lôi hải kia chưa?"
"Có đi qua vài lần, ngặt nỗi tu vi của ta khá bình thường, không dám xâm nhập vào bên trong, chỉ có thể thu thập một ít linh lôi ở khu vực ngoại vi." Lục Huyền khẽ cười nói.
"Biết Lục đạo hữu tinh thông linh thực chi đạo, nên lần này ta tới chính vì muốn nhờ đạo hữu giúp đỡ một chút chuyện có liên quan đến linh thực."
"Không dám xưng là tinh thông, ta chỉ hiểu sơ một hai mà thôi, kinh nghiệm bồi dưỡng coi như phong phú. Nếu cần giúp đỡ điều gì mời đạo hữu cứ nói, nếu là chuyện nằm trong khả năng, Lục mỗ nhất định sẽ dốc hết sức đi tương trợ." Lục Huyền cũng không khẳng định chắc như đinh đóng cột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận