Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 788: Dục Niệm Đã Chiến Thắng Lý Tính!

Chương 788: Dục Niệm Đã Chiến Thắng Lý Tính!
Đúng là mấy món Lôi Lũ Y bà ta phân tách ra kia có thể giúp mọi người dễ dàng chống cự và xuyên qua thác nước lôi đình, nhưng bên trong lại đặt sẵn một cái bẫy nhỏ, để vào thời khắc mấu chốt bà ta có thể khống chế Lôi Lũ Y, nhờ đó mà chiếm được tiên cơ.
“Thật sự xin lỗi Lục đạo hữu, không riêng gì linh dịch trên thanh đằng sắp thuộc về ta mà linh dịch trong tay ngươi cũng không thể bỏ phí được.” Một luồng ý niệm được truyền tới từ linh thức của bà ta.
Ngay lúc Giao Long sắp tiếp xúc với Lục Huyền, từng tiếng rồng ngâm hùng hậu vang lên, tiếng gầm cuồn cuộn trùng kích, cứ thế mà đánh lui Giao Long.
“Ta đã thấy cái áo rách nát này vướng víu từ lâu rồi.” Lục Huyền trực tiếp hiện thân từ lôi mang, mỗi tay xé một cái, chiếc áo khoác Lôi Lũ Y trên người hắn lại dễ dàng bị kéo xuống, ngón tay trong suốt như ngọc chỉ tùy ý chà xát một cái đã khiến tấm áo kia hóa thành bột mịn bay đầy trời.
Thân thể hắn vốn đã cực kỳ cường hãn, lại cộng thêm năng lực tự lành mạnh đến mức không thể tưởng tượng được sau khi nuốt Thái Tuế Nhục, thì hiện giờ, gần như hắn đã có thể biến xương trắng thành thịt chỉ trong nháy mắt. Và dĩ nhiên, đám lôi quang tuôn ra từ bên trong Lôi Lũ Y chỉ có thể tạo thành một chút ảnh hưởng rất nhỏ với hắn mà thôi.
“Trước đó ta khoác nó lên người chỉ để giữ gìn tình cảm đồng bạn với các vị đạo hữu, giờ xem ra mấy thứ này cũng không cần thiết nữa rồi.” Hắn thản nhiên nhìn bà lão tóc trắng, lạnh lùng nói.
“Không ngờ linh thực sư chỉ là lớp vỏ bên ngoài để ngươi che giấu bản thân! Ngươi ẩn giấu sâu thật đấy!” Linh áp cường đại tuôn ra từ phía bà lão tóc trắng, nhanh chóng ngăn cản tiếng long ngâm trùng trùng điệp điệp bên ngoài. Bà ta nhìn chằm chằm vào Lục Huyền với vẻ kinh ngạc vô cùng.
“Nhưng dù ngươi có ẩn giấu sâu hơn nữa thì tu vi Trúc Cơ hậu kỳ của ngươi lại rõ mồn một rồi, đối phó ngươi cũng chỉ không quá dễ dàng như lúc ban đầu mà thôi.”
Tuy thân thể của Lục Huyền cường hãn vượt quá dự liệu của bà ta, nhưng bà ta vẫn rất tự tin ở bản thân. Xét cho cùng, tu sĩ có thể vượt cấp chiến đấu trong Tu Hành giới cũng là tồn tại hiếm thấy như lông phượng sừng lân, bởi mỗi một tiểu cảnh giới đều đại diện cho một khoảng cách khổng lồ, khó có thể vượt qua.
Hai tay bà ta nhanh chóng kết ấn, hóa thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh, chẳng mấy chốc một tia âm lôi đen nhánh đã lặng lẽ chui vào bên trong lôi mang, nhắm thẳng tới chỗ Lục Huyền. Tốc độ của âm lôi cực nhanh, nhoáng lên một cái đã bay tới trước mặt Lục Huyền.
“Ngươi đúng là chẳng hiểu gì về sức mạnh của linh thực sư.” Hai mắt Lục Huyền thi triển Phá Vọng Đồng Thuật, khiến cho âm lôi đen nhánh với hành tung quỷ dị kia trực tiếp bại lộ dưới con mắt hắn, không có chỗ nào để ẩn nấp.
Một luồng kiếm quang đột ngột hiện lên, một con dị linh khổng tước tràn đầy Phật tính đã dễ dàng chém chết tia âm lôi đen nhánh nọ. Chỉ thấy một thanh kiếm bản rộng màu vàng óng ánh trực tiếp xuất hiện trong tay hắn, trên thân kiếm còn mơ hồ hiện lên hư ảnh Bồ Tát bốn tay, trang nghiêm thành kính.
Đây chính là hư ảnh Khổng Tước Minh Vương bắn ra từ kiếm quang của phi kiếm ngũ phẩm Khổng Tước Minh Vương Kiếm.
Tương truyền kiếm này được tạo thành từ lông vũ của con Khổng Tước dưới trướng Khổng Tước Minh Vương của Phật giới, có hiệu quả khắc chế rất mạnh với loại âm lôi này.
“Phi kiếm ngũ phẩm! Sao một linh thực sư như ngươi lại có bảo vật cỡ này!!!” Bà lão tóc trắng đã ghen ghét đến mức muốn phát điên lên, thật không ngờ Lục Huyền vốn là kẻ không đáng chú ý nhất trong năm người đồng hành, nhưng trên người hắn lại cất giấu một món bảo vật trân quý tới mức ấy.
Cảm xúc trong mắt bà ta lại nhanh chóng thay đổi, nửa lóe lên sợ hãi nửa lại tràn ngập thèm thuồng, sợ hãi vì thanh phi kiếm kia vô cùng cường đại khủng bố nhưng thèm thuồng vì rất muốn đoạt được nó từ tay Lục Huyền.
Chẳng mấy chốc dục niệm đã chiến thắng lý tính.
Nếu thanh phi kiếm ngũ phẩm kia xuất hiện ở trong tay một tu sĩ Kết Đan, thậm chí là tu sĩ cùng cảnh giới Trúc Cơ viên mãn như bà ta thôi, thì khẳng định là bà lão này sẽ nhanh chóng quay đầu bước đi ngay lập tức mà không có lấy một chút do dự nào, nhưng khi nó xuất hiện trong tay Lục Huyền thì mọi chuyện lại khác rồi. Một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ có được bảo vật như vậy không khác gì trẻ con cầm vàng đi rêu rao khắp nơi, thử hỏi làm sao bà ta không động tâm cho được?
Trong lòng bà lão tóc trắng, độ khó để giành chiến thắng trước Lục Huyền lại lớn hơn một chút, nhưng so với phi kiếm ngũ phẩm cùng với linh dịch thanh đằng, chút mạo hiểm ấy vẫn rất đáng giá.
Trong mắt hiện lên vẻ quyết tuyệt, bà ta lấy ra một cái bình đá ố vàng từ túi trữ vật, cắn mạnh đầu lưỡi một cái, một ngụm tinh huyết lập tức bắn vào trong bình đá. Rất nhanh sau đó, bên trong bình đá đã truyền đến từng hồi âm vang ong ong quái dị, chỉ cần nghe âm thanh này thôi đã cảm thấy choáng váng đầu óc lắm rồi, thậm chí còn có cảm giác muốn trực tiếp ném cái bình đá kia đi ngay lập tức.
Bà lão tóc trắng khẽ động tâm niệm, cố gắng khống chế cái bình đá trước người, rồi trong nháy mắt đã có hơn trăm con yêu trùng với hình thù quái dị dữ tợn nhanh chóng bay từ trong bình đá ra.
“Diệt hắn!” Bà ta chỉ về phía Lục Huyền đằng xa, đám yêu trùng dữ tợn nhẹ nahnfg bay múa xoay quanh rồi nhanh chóng tản ra, lập tức đánh úp về phía Lục Huyền từ bốn phương tám hướng.
“Không ngờ lão yêu bà này lại nuôi nhiều yêu trùng như vậy!” Linh thức của Lục Huyền đảo qua, nhanh chóng cảm nhận được thực lực của hơn trăm con yêu trùng này không hề tầm thường, trong đám này có không dưới hai mươi con cấp bậc tam phẩm và chừng ba con cấp bậc tứ phẩm.
Dưới thế công như vậy, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ viên mãn cũng có khả năng sẽ bị biển trùng bao vây.
Hắn nhanh nhẹn lui về phía sau mấy trượng rồi vung ra mấy tấm phù lục.
“Muốn lấy nhiều đánh ít đúng không?”
Kiếm ý phun ra bên ngoài phù lục, chỉ trong nháy mắt trên thân thể hắn đã xuất hiện vô số những tia kiếm khí cực nhỏ, chúng nhanh chóng bao phủ toàn bộ đám yêu trùng quái dị kia vào bên trong.
Bên này kiếm ý như sóng lớn ngập trời, cuồn cuộn quét tới, bên kia là mấy chục con yêu trùng như những chiếc thuyền con bị sóng kiếm khí hung hăng đập xuống, cả đám lập tức hóa thành hàng loạt hài cốt nhỏ bé đáng thương.
Bên kia kiếm ý như mặt trời ban trưa, kiếm khí đỏ vàng như ánh sáng chi chít bắn ra, thì bên này tâm thần của yêu trùng đang ở trong phạm vi bao phủ của kiếm khí lập tức tan nát, ngây ngẩn tại chỗ, như thể đã bị cướp sạch đi rồi, và cứ thế mà bị vô số kiếm khí ăn mòn, tiêu diệt.
Còn có một luồng kiếm khí cường đại như lưu tinh, không khác gì linh dương móc sừng, nhanh chóng vạch ra vô số những đường cong kỳ diệu, trực tiếp xuyên thủng thân thể từng con yêu trùng.
Dưới đòn công kích của năm tấm kiếm phù tứ phẩm, trên trăm con yêu trùng cường đại đã bị giải quyết gọn ghẽ chỉ trong vòng mấy hơi thở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận