Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 852: Cày Cấy Một Phần Thu Hoạc...

Chương 852: Cày Cấy Một Phần Thu Hoạc...Chương 852: Cày Cấy Một Phần Thu Hoạc...
“Lục mỗ thiện tâm, không thể đứng yên nhìn cảnh ăn sống ác quỷ thê này được.” Lục Huyền cảm thán một tiểng rồi đi tới khu vực linh thực âm phủ.
Nhục Linh Thần vừa cảm ứng được khí tức của hắn, đã vui vẻ nhảy chân sáo tới trước mặt Lục Huyền. Lục Huyền kéo đỉnh đầu tròn trịa của nó lên, lây một lượng lớn huyết nhục không biết là của yêu thú hay của tu sĩ từ trong túi trữ vật ra rồi ném cho quả cầu thịt này.
Lớp da lông màu máu bao phủ bên ngoài quả cầu thịt lập tức mở rộng, để lộ ra từng cái miệng nhỏ nhắn dày đặc bên trong, cả đám hút mạnh một cái. Huyêt nhục còn đang bay lơ lửng trên không trung trực tiếp hóa thành một mảnh sương máu, giồng như mũi tên nhọn tràn vào trong cơ thể Nhục Linh Thần. “Dường như tốc độ hấp thu huyết nhục của nó lại nhanh hơn trước vài phần rồi, thực lực cũng tương đương với tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ.. Đúng là thực lực tăng trưởng rất nhanh, nhưng còn phải tìm cơ hội cho nó ra ngoài thực chiền một phen, nghiệm chứng chiên lực thật sự của viên thịt tròn vo này."
Mặc kệ Nhục Linh Thần vui vẻ tiêu hóa thức ăn, Lục Huyền đi tới khu vực gieo trồng của nhóm linh thực âm phủ, sau đó thuần thục lấy ra âm hồn, huyết nhục, hài cốt vân vân ... coi như chất dinh dưỡng để bồi dưỡng chúng.
Cách đó không xa chợt truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt.
Lục Huyền nhìn theo hướng ấm thanh phát ra, chỉ thấy Sát Mô Thụ Yêu vẫn còn trong giai đoạn mầm non đang đánh một trận kịch liệt với Yêu Quỷ Đằng. Ngũ quanhệt _ như bà lão già nua trên thân Sát Mô Thụ Yêu không ngừng vặn vẹo, dường như nó đang cực kỳ phân nộ, đồng thời rất nhiều nhánh cây màu đen nhánh như loạn thương hung hăng bay ra, điên cuồng đâm về phía Yêu Quỷ Đăng phía trước.
Dây leo chính của Yêu Quỷ Đằng đang lười biểng năm sắp trên mặt đất, chỉ vươn ra một đoạn cành cây nhỏ, hoặc chặn, hoặc vô, hoặc đẩy, hoặc cuốn, nhẹ nhàng đánh lui toàn bộ những cành cây màu đen nhanh của Sát Mỗ Thụ Yêu. Nó cũng giống như Sát Mô Thụ Yêu, tuy bản thân là linh thực nhưng lại có đặc tính của yêu thú, đều có tính công kích cực mạnh, nhưng dù sao nó cũng được Lục Huyền nuôi dưỡng nhiều năm rồi, hai bên lại cùng một phẩm giai, tất nhiên là thực lực của nó thừa sức nghiền ép Sát Mô Thụ Yêu mới mọc ra chưa bao lâu kia. “Chán chết đi được, đúng là chán chết đi được. Cứ tưởng từ khi tiền vào động phủ, ngươi đã trưởng thành hơn nhiều, nhưng không ngờ vân nhỏ yếu như thể. Đợi trưởng thành thêm chút nữa rồi hãy tới khiêu chiên với ta, ta mới là linh thực mạnh nhất động phủ.” Lục Huyền cảm nhận được suy nghĩ này từ trên thân của Yêu Quỷ Đăng, khiên hắn không khỏi bật cười.
Yêu Quỷ Đằng thu hồi nhánh xúc tu đã phân ra rổi xẹt một tiếng, để lại một bãi dịch nhờn màu xám trên mặt bà lão già nua, sau đó mới đắc ý rời đi.
Dường như bà lão già nua trên thân cây đã bị hành động này của Yêu. Quỷ Đăng sỉ nhục cực mạnh khiển cho gương mặt kia càng thêm vặn vẹo đầy phần nộ, nhưng biết làm sao được, nó chỉ có thể tùy ý để mặc cho đồng dịch nhờn màu xám kia chảy xuống.
“Không ngờ hai cây linh thực này còn có thể biểu diễn một đoạn phim thú vị như vậy.” Lục Huyền có chút buổn cười, hắn đưa mắt nhìn bãi dịch nhờn vồn là ký hiệu đặc hữu của Yêu Quỷ Đăng, đột nhiên trong đầu lại nảy ra một loại suy nghĩ xâu xa.
“Khuôn mặt, bắn ra, dịch nhờn.” Dường như hắn đã từng trông thấy cảnh tượng này ở nơi nào đó rồi... Hắn khẽ lắc lắc đầu, lại thi triển ra một đạo Thanh Tịnh Chú cho chính mình rồi tiếp tục bổi dưỡng đồng linh thực âm phủ.
Sau nhiều lần thu hoạch liên tiếp, số lượng linh thực tà dị trong khu vực linh điển âm phủ đã ít đi rất nhiều. Dưới sự thúc giục của hắn, cây Thánh Anh Quả Mâu Chu lại sinh ra hai hạt linh chủng Tử Chu mới, nhưng sau khi xem xét trạng thái của nó, Lục Huyền có cảm giác bản nguyên của Mâu Chu đã ít đi một chút, đoán chừng hành vi này không thể lặp lại nhiều lần được. Trong linh điển có không ít linh thực sắp trưởng thành, cũng có nhiều loại linh thực cao giai đang trong thời kỳ thành thục. Ví dụ như Tâm Viên Quả ngũ phẩm có được từ chô lão bạch viên, Kim Cang Bổ Đề ngũ phẩm được Phục Ma Quyết tầm bổ hổi lâu, U Tuyển Hoa ngũ phẩm trong linh điền âm phủ, cùng với Phượng Hoàng Mộc lục phẩm có phẩm giai cao nhất, cũng đã lấy được từ khá nhiều năm về trước! Lục Huyền vô cùng chờ mong ngày Phượng Hoàng Mộc thành thục, dù sao hắn cũng mở ra mây loại bảo vật lục phẩm từ các gốc linh thực ngũ phẩm rồi.
Hắn nhận được Phượng Hoàng Mộc này từ khi còn ở trong giai đoạn Trúc Cơ tiền kỳ, vượt cấp bổi dưỡng nhiều năm, phẩm giai của linh thực lại lên tới lục phẩm nên rất có thể khi nó thành thục, bên trong quầng sáng sẽ mở ra bảo vật câp bậc thât phẩm, cũng chính là cấp bậc Nguyên Anh.
“Không còn cách nào khác, ta cày cấy một phần lại thu hoạch được nhiều phần, làm ruộng chính là vui vẻ như vậy đầy.” Hắn cười hắc hắc: mãy cái rối trở lại trong phòng, tiếp tục tìm hiểu Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp ) , đồng thời cũng dùng đan hỏa tế luyện hai món bảo vật ngũ phẩm là Thao Trùng Nang và Khổng Tước Minh Vương Kiếm. Sau khi ngộ tính gia tăng, tuy tốc độ hấp thu linh lực không tắng thêm bao nhiêu nhưng cảm ngộ của hắn đổi với các loại công pháp đã bước sang một giai đoạn hoàn toàn mới, cũng coi như gián tiếp gia tắng tiền độ tu hành. Thoáng cái đã qua một tháng, - trong khoảng thời gian này, chiếc lá trà cuôi cùng trên gốc Thanh Tịnh Lưu Ly Trà đã hoàn toàn thành thục, Lục Huyền lại nhận được một giọt Thanh Tủy Ngọc Dịch lục phẩm từ bên trong quãng sáng, nhưng hăn đã tân chức Kêt Đan, hiện giờ thứ này không còn nhiều tác dụng với hãn nữa. Tiến độ tế luyện Khổng Tước Minh Vương Kiểm rãt thuận lợi. Ở thời điểm hiện tại, lưỡi kiếm có thể tự do biển hóa lớn nhỏ, thoáng động tâm niệm là chui vào trong Kim Đan, để đan hỏa bên trong tùy ý luyện hóa rồi.
( Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp} cũng tiến triển rất nhanh, hiện giờ hắn đã bắt tay vào tu luyện, đương nhiên, đây vốn là điều không thể nếu ngộ tính của hắn vẫn còn giậm chân tại chỗ như trước kia.
“Giai đoạn lá Thanh Tỉnh Lưu Ly Trà có hiệu quả mạnh nhất đã qua, giờ tiến vào thời kỳ bình ổn rồi giảm dần, có lẽ phải qua một đoạn thời gian dài nữa hiệu quả gia trì mới yếu bớt. Bởi vậy ta cũng không cần tận dụng từng chút thời gian để tu luyện như lúc trước nữa, cũng đến lúc nên ra ngoài rồi." Lục Huyền đứng dậy, thãp giọng nói.
Trước mắt, hắn đang có mấy chuyện cần giải quyết gấp.
Đầu tiên là hai loại linh chủng Nguyên Từ Linh Mộc và Cửu Nho Bảo Thụ lục phẩm do thiếu điều kiện tất yếu để bồi dưỡng nên từ khi lây được đến giờ, hăn vân chưa bắt đầu bổi dưỡng chúng được, phải mau chóng giải quyết việc này.
Lúc trước, Lục Huyền từng nghe qua tin tức về Nguyên Từ linh sơn hoặc là linh quáng từ chô Mộc đạo nhân, hiện giờ hắn đang định tới Trích Tỉnh Lâu hỏi thăm vị trí cụ thể của chúng. Nếu được thì xem tình hình rồi quyết định nên mua hay là thuê, hoặc tự mình đến đó một chuyển. Về phần Cửu Nho Bảo Thụ, hắn cũng muốn xem lần này có thể tìm được một tu sĩ Nho đạo từ trong mười tám bí cảnh của Thiên Tỉnh Động, sau đó thuê đổi phương tới hô trợ mình bổi dưỡng linh thực hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận