Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 876: Quỷ Đỗng Dị Đổi

Chương 876: Quỷ Đỗng Dị ĐổiChương 876: Quỷ Đỗng Dị Đổi
“Hiện đã không còn nhiều ngũ tạng tu sĩ yêu thú tươi mới nữa, phải tìm cơ hội kiểm thêm một ít."
Sau khi tới phía trước gốc linh thực Ngũ Tạng Bảo Chu, Lục Huyền lập tức lấy một phần ngũ tạng tươi mới ra khỏi Thao Trùng Nang, xử lý qua loa rổi đặt ở vị trí đặc biệt, hiền tê cho loại linh thực quái dị này. Trong khu vực linh điền âm phủ, chỉ có hai loại lĩnh thực lục phẩm và chúng vần còn một đoạn đường dài nữa mới đi đến thời khắc trưởng thành.
Sau khi Hài Ma Quan hấp thu mấy bộ hài cốt yêu thú tứ phẩm, nó đã dựng thành hai cái bệ xương côt. Chỉ thây từng đoạn xương cốt với kích cỡ lớn nhỏ không đều dùng các loại phương thức kỳ lạ để quấn quanh cùng một chồ với nhau, hình thành một cái bệ hài cốt cực kỳ quái dị lại vô cùng cân đổi. “Có một loại mỹ cảm hơi đột ngột nhưng lại rất hài hòa." Lục Huyền để lại một câu đánh giá rồi đi tới khu vực gieo trồng linh thực Thực. Quỷ Ác Đăng lục phẩm. Hẵn cô ý lây ra mấy luồng âm hổn cường đại bên trong Dân Hổn Đăng tứ phẩm rồi đặt xung quanh Thực Quỷ Ác Đăng. Cảm nhận được có âm quỷ mạnh mẽ xuất hiện, Thực Quỷ Ác Đăng lập tức sinh ra phản ứng, những cành cây như mũi tên nhọn bẵn ra, bao vây lấy ác quỷ, tham lam căn nuốt.
Sau khi Lục Huyền bổi dưỡng xong toàn bộ đám linh thực tà dị ở bên trong khu vực âm phủ, lúc này hắn mới trở lại động phủ của mình.
Vì số Trúc Cơ Đan, Địch Trần Đan vân vân... trong tay hắn cũng chỉ còn lại một ít, sản lượng của quầng sáng đã không đủ để đáp ứng nhu cầu của cửa hàng tạp hóa bên kia, Lục Huyền mới bớt chút thời gian để luyện chế đan dược.
Trình độ luyện chế Trúc Cơ Đan của hắn đã đạt đền đại thành, trình độ luyện chế Địch Trần Đan tứ phẩm cũng gần tới tiểu thành, tỷ lệ thành đan vượt xa một sô vị đại sư luyện đan khác, nên trước mắt chúng cũng là một phương pháp kiếm tiền cực kỳ ổn định.
“Tuy ta chỉ cần ra tay nhẹ nhàng thôi, cũng có thể thu được rất nhiều linh thạch vào trong túi nhưng quầng sáng vân có giá trị hơn một chút.” Lục Huyền thầm cảm thán. Thời gian dần trôi, không đến một tháng, sau khi U Tuyển Hoa trong linh điển âm phủ nở rộ giờ lại có thêm Âm Khổc Mộc ngũ phẩm hoàn toàn trưởng thành. Lục Huyền ôm đầy chờ mong trong lòng, đứng trước một gốc linh thực màu trắng xám có oán khí dâng lên tận trời, âm hồn vờn quanh rồi cần thận hái nó xuông.
Tâm thần ngưng tụ trên đó.
[Âm Khốc Mộc, linh thực ngũ phẩm, dùng oan hồn làm thức ăn, trong quá trình trưởng thành sẽ có âm phong xâm nhập, nếu ở gần nó thời gian quá dài, thứ này sẽ gây ảnh hưởng tới thể chất của tu sĩ. Sau khi thành thục, Âm Khôc Mộc chính là tài liệu thượng giai để luyện chê các loại pháp khí đặc biệt như Vạn Hồn Phiên, cũng có thể. _ dùng nó làm nguyên liệu luyện chê Hồn Đan ngũ phẩm.]
“Gần đây thu hoạch được không ít quầng sáng của linh thực cấp cao." Lục Huyền đưa mắt nhìn qua một quầng sáng màu trắng đang lóe lên trong linh điền, khẽ cảm khái một câu rồi giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng.
Quầng sáng lặng lẽ vỡ tan như hoa trong gương trăng dưới nước, lại trực tiếp hóa thành những điểm sáng mờ mịt. Sau đó, các điểm sáng này nhanh chóng hội hợp lại cùng nhau, biến thành một luồng hư ảnh hình bản vẽ, dũng mãnh tiền vào trong cơ thể Lục Huyền với tôc độ nhanh như chớp.
Ngay sau đó, một ý niệm lập tức xuất hiện trong đầu hăn.
[Thu hoạch một gốc Âm Khốc Mộc ngũ phẩm, nhận được bảo vật Quỷ Đỗng Dị Đồ lục phẩm.}
Ý niệm trong đầu biến mất, một bức tranh cổ đã xuãt hiện ngay trước mặt Lục Huyền. Bức tranh này chỉ có hai màu xám trắng, loáng thoáng có những đường vân loang lổ bên trên, không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng rổi. Trên bức tranh cổ này có vẽ một nữ quỷ mặc áo trăng, với mái tóc đen che kín - gương mặt. Nữ quỷ nọ đang bị quần chặt trong những đường vân không ngừng dao động kia, dường như có oán khí nồng đậm đã hóa thành thực chât muốn lao từ trong bức tranh ra ngoài.
Tuy không thấy rõ mặt mũi của nữ quỷ nhưng vâncó thể cảm nhận được nôi bi thương cực hạn trên người nàng. Dù đã dời ánh mắt đi nơi khác nhưng trong đầu vần hiện lên bóng dáng nữ quỷ, thậm chí trong lòng còn không nhịn được mà sinh ra tình cảm thương tiếc.
Lục Huyền nhanh chóng vứt bỏ ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu kia, tâm thần lập tức ngưng tụ trên bức tranh cổ, chỉ trong nháy mắt hắn đã hiểu rõ toàn bộ những tin tức chỉ tiết có liên quan đến bức tranh cổ này rồi. [Quỷ Đỗng Dị Đồ, bảo vật lục phẩm, có tà tu thu thập tình cảm ai oán của mãy trăm tới hơn nghìn nữ tu để vẽ ra một bức tranh kỳ lạ này. Trong bức tranh có một con Đồng Quỷ, có thể khống chế tu sĩ cảnh giới Kết Đan trở xuống, khi nhập vào trên người Kết Đan Chân Nhân, có xác suất nhãt định sẽ gây ảnh hưởng tới tâm chí, hành động vân vân... của đồi phương, thậm chí trong một phạm vi nhât định nào đó, Đỗng Quỷ có thể lựa chọn làm suy giảm chiến ý của tu sĩ.]
“Bảo vật lục phẩm này tà môn thật, đây là lần đầu tiên ta trông thấy loại hình này.” Trong lòng Lục Huyền vui mừng không thôi nhưng bông nhiên nét mặt lại có thêm vài phần cổ quái.
Vấn đề là khi đọc tin tức miêu tả về nó, thì đây có lẽ là một món bảo vật loại khống chế, có thể cưỡng ép khống chế tu sĩ Kết Đan trở xuống, còn tu sĩ Kêt Đan dù không không chế được thì cũng có thể gây ảnh hưởng mạnh tới chiên ý của đổi phương. Khi tranh đầu với người _ khác, đợi thời cơ thích hợp trực tiếp sử dụng loại bảo vật này, chưa biết chừng còn có thể tạo thành hiệu quả không nhỏ.” Trong lòng Lục Huyền thẩm nghĩ, sau đó hắn cât kỹ bức tranh cổ tràn đầy khí tức bi thương này đi.
“Nên tới Hải Lâu thương hội hoàn thành một số nghĩa vụ của khách khanh rồi.” Hắn tính toán thời gian một phen, đang định chạy ra bên ngoài Trích Tỉnh Lâu một chuyền. Ngoại trừ xử lý một số việc có liên quan đến linh thực, hắn còn cần bổ sung một lượng lớn tài nguyên cần thiết cho nhóm linh thực linh thú trong động phủ, cũng như cho quá trình luyện đan của mình.
Dù sao thì hiện tại phẩm giai của nhóm bảo vật mở ra từ quầng sáng trong linh điển đều không thấp mà sô lượng lại có hạn, nên lượng tài nguyên tiêu hao khi luyện đan hay làm ruộng vẫn cần bổ sung từ bên ngoài.
Lục Huyền dặn dò Thảo Khôi Lỗi trông coi linh điển, sau đó mở hai tòa đại trận pháp ngũ phẩm rồi bay từ vòng xoáy lôi vân ra ngoài.
Tầng năm của Hải Lâu thương hội. Lục Huyền đặt linh thực đã nhận _ dạng qua một bên, lười biêng duôi lưng rồi đi ra khỏi phòng.
“Lục tiền bối, đã nhận dạng linh thực xong rồi sao?” Mộc đạo nhân nhìn lướt qua số linh thực Lục Huyền vừa chia làm hai phần rồi lên tiếng hỏi. “Không sai, ta nhận ra được sáu phần linh thực trong nhóm này, còn lại thì không có manh mỗi gì, vân cần các vị linh thực sư khách khanh khác của thương hội xem thử.” Lục Huyền thuận miệng trả lời.
Trên thực tế, nhằm phòng tránh bản thân xử lý công việc quá hoàn hảo dẫn đến danh tiếng nổi trội khác thường, nên lúc nhận dạng linh thực hăn đã cô ý thu lại một phen, không chỉ ra thông tin cặn kẽ của mỗi một gốc linh thực, mà chỉ đưa ra kết quả khá sơ sài về chủng loại, lai lịch, cũng như cách sử dụng của một bộ phận linh thực nhận . được, thậm chí một phần khác, hắn còn dứt khoát giả vờ như không biêt luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận