Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 879: Đây Có Tính Là Gian Lận Hay...

Chương 879: Đây Có Tính Là Gian Lận Hay...Chương 879: Đây Có Tính Là Gian Lận Hay...
“Tu vi vãn bối có hạn, dù dùng hết linh lực trong người cũng chỉ có thể thúc giục món bảo vật ngũ phẩm này đền trình độ hiện tại, nhưng . chắc hăn các vị tiển bôi vân có thể dựa vào đó để xác nhận bảo vật là thật hay giả."
“Không sai."
“Đúng là một món bảo vật ngũ phẩm, phẩm chất còn không tệ.” Có Kết Đan Chân Nhân chậm rãi lên tiếng, khiần cho ánh mặt các tu sĩ trong cửa hàng vốn đang nhìn chằm chằm vào Cửu Thủ Long Đồ lại càng thêm nóng rực.
“Bảo vật này được định giá là bốn vạn linh thạch hạ phẩm, không trả giá, nếu tiền bối có quyền mua đầu không đủ linh thạch thì quyền lợi này sẽ được tự động chuyển tới vị tiền bối xếp sau." “Nơi này là Trích Tinh Lâu, và hẳn là các vị tiền bối cũng có chút hiểu biết về vị chủ nhân đang đứng sau cửa hàng tạp hóa này, hy vọng các vị đừng gây ra chuyện gì không hay." Văn Càn nghiêm mặt nói. Đứng trước nhiều tu sĩ Trúc Cơ và Kết Đan như vậy, gã có thể duy trì vẻ trần định bên ngoài như thê đã tính là không tệ rổi.
Bởi vì rút thăm nên tu sĩ Trúc Cơ và Kết Đan đều được đối xử bình đẳng, tu vi cũng không thể quyết định quyền sở hữu Cửu Thủ Long Đổ. Cuối cùng, tư cách mua đầu tiên bị một tu sĩ Trúc Cơ viên mãn giành được.
Trong nháy mắt khi biết tin này, tu sĩ nọ mừng rỡ như điên, dưới ánh nhìn chăm chăm của mọi người, gã lập tức lây ra bôn trăm viên linh thạch trung phẩm từ trong túi trữ vật.
Văn đạo hữu, đây là bốn trăm linh thạch trung phẩm, mời đạo hữu xem qua."
Thấy tu sĩ Trúc Cơ viên mãn thuận lợi mua được bảo vật Cửu Thủ Long Đồ, có thể nghe thấy từng tiếng thở dài truyền đến trong đám người. Văn Càn xác nhận đủ số linh thạch mới giải trừ cấm chế trên quầy hàng, giao Cửu Thủ Long Đồ cho tu sĩ Trúc Cơ viên mãn kia. Tu sĩ nọ ổn định lại tâm trạng đang kích động, rồi nhanh chóng đi tới trước mặt một vị tu sĩ Kết Đan trungniên trong cửa hàng: “Tiền bối, vãn bối không phụ ủy thác, đã may mắn nhận được tư cách mua trước nên đã mua được bảo vật Cửu Thủ Long Đồ này thay cho tiển bối rồi." “Làm tốt lắm.” Nét mặt tu sĩ Kết Đan trung niên lập tức lộ vẻ tán thưởng.
(222n
“Khương đạo hữu, thế này là sao?” Các tu sĩ khác trong phòng không khỏi cảm thây nghỉ hoặc, một vị Kêt Đan Chân Nhân có một Ít giao tình với gã Kết Đan trung niên kia bèn lên tiêềng hỏi.
“Không có gì, chỉ vì ta sợ khả năng bản thân mua được Cửu Thủ Long Đổ quá nhỏ nên mới ủy thác mấy vị tiểu hữu Trúc Cơ, cô hết sức tới sớm xếp hàng lấy tư cách rút thăm. Quả thật không ngờ cách này lại có tác dụng, tên tiểu hữu này đã mua được Cửu Thủ Long Đồ rồi.” Tu sĩ trung niên cười ha ha, có thể thây tâm trạng gã đang cực kỳ vui sướng. “Lão thất phu!”
“Quá vô sỉ!" Trong lòng mọi người đều có suy nghĩ như vậy, thậm chí hai gã Kết Đan Chân Nhân khác còn măng ra tiềng.
Thế mà lại tìm người xếp hàng chiêm tư cách rút thăm, hành vi này quá là ngang ngược gian lận rổi
Mà nói thật, mọi người cũng hiểu được nguyên nhân vì sao tu sĩ Trúc Cơ viên mãn nọ lại giao thắng Cửu Thủ Long Đồ cho gã Kết Đan trung niên kia, dù sao thì một tu sĩ Trúc Cơ năm giữ bảo vật ngũ phẩm trong tay chắc chăn sẽ khiển không Ít kẻ ngấp nghé, làm vậy còn giúp loại bỏ những suy nghĩ bất lợi với gã. “Văn đạo hữu, đây có tính là gian lận hay không?” Một vị Kết Đan Chân Nhân hỏi thằng.
“Hành động này phù hợp với quy tắc, không tính là gian lận.” Văn Càn trầm ngâm một lát rồi chậm rãi nói, rút thăm và bán ra đều dựa theo quy trình, còn chuyện sau khi bảo vật được bán đi, tu sĩ nhận được nó xử lý thể nào thì không liên quan tới gã nữa.
Đám người chỉ đành hậm hực rời đi, có không ít tu sĩ lại có chút đăm chiêu suy nghĩ. Hành động của gã Kết Đan trung niên lần này đã mở ra một ý tưởng mới cho bọn họ, nếu về sau Có Một Gian Tạp Hóa còn tiếp tục bán bảo vật ngũ phẩm thì bọn họ hoàn toàn có thể học theo, thuê một ít tu sĩ Trúc Cơ tới xếp hàng chiêm lây tư cách mua săm.
“Văn đạo hữu, quý tiệm còn bán bảo vật ngũ phẩm nữa không?” Có tu sĩ trực tiếp hỏi. Vừa nghe như vậy, nhóm tu sĩ còn đang đứng bên ngoài cửa hàng đều đưa mắt nhìn Văn Càn với ánh mắt chờ mong. “Hắn là có, nhưng bảo vật ngũ phẩm tương đối hiếm thấy, tại hạ cũng không dám đảm bảo. Nếu có bảo vật bán ra, ta sẽ thông báo cho các vị biết sớm, để các vị tiền bối chuẩn bị sẵn sàng." Văn Càn không kiêu ngạo không e ngại đáp.
“Vậy thì tốt.”
“Văn đạo hữu, đây là phù lục đưa tin của ta, nếu có bảo vật ngũ phẩm nhớ báo cho ta một tiểng." Một nữ tu Kết Đan khí chất dịu dàng lập tức để lại một tâm ngọc phù trắng nõn cho Văn Càn.
Hai gã Kết Đan Chân Nhân khác và một số tu sĩ Trúc Cơ đang đứng gần đó thấy thế cũng để lại phù lục đưa tin của mình.
Văn Càn nhìn một đống phù lục đưa tin trên tay, trong lòng chợt nảy sinh một loại cảm giác không chân thật chút nào.
“Kết Đan Chân Nhân để lại phương thức liên lạc cho ta?”
Một hồi lâu sau, gã mới chấp nhận được sự thật này, sau đó khi cung kính tiên các vị tu sĩ kia ra ngoài, bước chân gã cũng lâng lâng như đang giâm trên mây. Chờ nhóm khách hàng trong cửa tiệm rời đi gần hết, Lục Huyền mới tiến vào cửa hàng, khẽ gật đầu với Văn Càn: “Làm tốt lãm.”
“Chủ yếu vẫn là bảo vật tiền bối lấy ra rất được hoan nghênh.” Văn Càn không để lộ dầu vết trực tiếp nịnh nọt một câu.
“Sau này nếu thấy thời cơ thích hợp, ta sẽ lây ra thêm một - hai món bảo vật ngũ phẩm nữa." Lục Huyền có ý định đưa Có Một Gian Tạp Hóa đi theo con đường tỉnh phẩm. Nói cách khác, nếu bảo vật mở ra từ quầng sáng có phẩm giai thấp hoặc công dụng không phổ biển, hắn sẽ đưa chúng tới cửa hàng bán, ổn định kiếm một số linh thạch cho mình.
“Tiền bối, đây là linh thạch hôm nay kiếm được, tổng cộng hơn ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm." Văn Càn cung kính dâng lên hơn ba nghìn viên linh thạch trung phẩm. Sức thu hút của Cửu Thủ Long Đồ thật sự quá lớn, khiển cho những tu sĩ tiến vào cửa hàng dù không mua được Cửu Thủ Long Đồ cũng sẽ để ý tới các loại bảo vật quý hiểm khác, nêu có hứng thú, bọn họ cũng nhân tiện mua một - hai món, chuyện này đã mang tới cho cửa hàng rất nhiều đơn hàng.
“Đây chính là tầm quan trọng của hiệu ứng hấp dân người xem.” Lục Huyền thầm cảm khái một câu, sau đó đi tới phân lâu của Hải Lâu thương hội, nửa ngày trước, Văn lâu chủ mới truyền tin cho hắn, nói là vừa có một hạt linh chủng Thanh Tịnh Lưu Ly Trà được chuyển tới từ tông bộ thương hội.
“Văn đạo hữu.” Bên trong một gian nhã thất thuộc tầng bốn phân lâu, Lục Huyền mỉm cười nhìn nữ tu họ Văn.
“Lục tiển bối, may mắn không làm nhục mệnh, được biết tổng bộ có một hạt linh chủng Thanh Tịnh Lưu Ly Trà nên ta đã xin chuyển tới đây. Sau khi lãnh đạo tổng bộ biết tiền bối cần dùng nó nên đã phái người sử dụng truyển tống trận đưa đến ngay.” Nữ tu họ Văn dịu dàng nói. Nói xong, nàng bưng một chiếc khay ngọc tản ra hàn khí mỏng manh đến trước mặt Lục Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận