Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 887: Ấu Thú Đáng Thương!

Chương 887: Ấu Thú Đáng Thương!Chương 887: Ấu Thú Đáng Thương!
Lục Huyền thi triển Địa Dẫn Thuật, vùi linh chủng vào trong khe đất, sau đó ngưng tụ tâm thần lên trên đó. Một ý niệm xuất hiện trong đầu.
[Phi Lôi Chi, linh chủng lục phẩm, cần trồng trong linh nhưỡng thuộc tính Lôi, dùng linh khí ẩn chứa lôi linh khí tẩm bổ bồi dưỡng, sau khi linh thực mọc rê nảy mầm sẽ dần có năng lực hoạt động nhât định, cùng với quá trình trưởng thành không ngừng, năng lực hoạt động của nó cũng theo đó mà tăng cường thêm.]
[Phi Lôi Chi yêu thích linh khí, linh vật thuộc tính Lôi, sẽ không tự chủ được mà bị chúng thu hút rồi tìm cách tới gần chúng.]
[Sau khi linh thực trưởng thành có thể dùng làm nguyên liệu phụ trợ tu luyện thần thông Lôi Độn, còn có hiệu quả khắc chế nhất định đối với tà ma.] [Sức mạnh của truy đuổi và lôi điện!) “Lại là một gốc linh thực không ngoan!” Lục Huyển nghĩ đến Huyết Linh Chưởng Tham tứ phẩm mình từng bổi dưỡng trước kia, trong lòng thầm cảm khái. Sự khác biệt giữa hai bên nằm ở chỗ Huyết Linh Chưởng Tham bị huyết khí thu hút, mà Phi Lôi Chi thì bị linh vật thuộc tính Lôi thu hút. Theo nội dung miêu tả thì khả năng hành động của Phi Lôi Chi còn mạnh hơn Huyết Linh Chưởng Tham kia khá nhiều, thậm chí càng phát triển, năng lực này càng tăng mạnh. “Sau khi linh thực thành thục có thể dùng làm nguyên liệu phụ trợ tu luyện thần thông Lôi Độn, tác dụng chỉ có hạn, nhưng chắc chăn là hiệu quả sẽ cực kỳ cường đại."
So với Ngũ Hành Độn Thuật hắn từng tu luyện lúc trước, thần thông Lôi Độn này mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, cả về tốc độ lẫn uy lực đều không thuộc cùng một câp bậc.
“Trong mắt một số tu sĩ, Phi Lôi Chỉ lục phẩm này cũng tương đương với kỳ trân dị bảo cực kỳ hiếm thấy." Lục Huyền thầm nghĩ, sau đó cẩn thận đào hạt linh chủng Phi Lôi Chỉ ra khỏi thổ nhưỡng, nhanh chóng thu nó vào trong Thao Trùng Nang, sợ sinh cơ bên trong hạt linh chủng bị hao tổn.
Hắn lại đi lòng vòng bên trong lãnh địa của Lôi Hồng Thú một hổi, môi khi gặp được Lôi Hống Thú đều sẽ thân thiện lấy linh quả linh tương từ trong túi trữ vật ra tặng chúng nó. Hắn đã lây không biết bao nhiêu lôi linh và lôi dịch xanh thâm từ chỗ bí ẩn của Lôi Hống Thú, thì đương nhiên phải đáp lễ chúng nó một phen rồi.
“Đừng khách khí, ăn nhiều một chút, ở trong Lôi Hải hiểm khi được _ thưởng thức linh quả linh tương thê này."
Hắn dùng linh lực nâng mấy trái linh quả, một lọ linh tương, đưa tới trước mặt một con Lôi Hông Thú cao lớn. Cái mũi của con Lôi Hồng Thú màu trắng bạc trước mặt khẽ chun lại, hít hà một hơi, sau khi xác nhận không có gì dị thường, trong mắt nó mới lóe lên một ngọn lửa nóng rực, trực tiếp há miệng đớp lấy vài trái linh quả kia.
Bởi vì hoàn cảnh bên trong Lôi Hải cực kỳ đặc biệt, lại cộng thêm tộc Lôi Hồng Thú cũng không có bản lĩnh bồi dưỡng linh thực, chỉ có thể tùy ý để mặc cho linh thực tự sinh tự diệt, nên đương nhiên sô linh quả do chúng sản xuất được cũng cực kỳ hạn chẽ.
Bởi vậy ngay cả khi thức ăn chỉ là một loại linh quả cấp thấp thì trong mắt bọn chúng, nó cũng ngon hơn đám yêu thú cấp cao kia rất nhiều, càng không cần phải nói tới linh tương linh nhưỡng không thể hình thành một cách tự nhiên.
“Ba loại linh nhưỡng này đều trở thành nước khoái [1] của tộc yêu thú Lôi Hống Thú rồi!"
[1]: Nước khoái ‡##7k - vốn là một loại ma túy trạng thái dịch không vị, trong suôt, là hôn hợp của methamphetamine, thuốc lắc, ketamine và các loại ma túy mới khác.
Tâm thần của Lục Huyền có thể cảm nhận được sau khi Lôi Hồng Thú ăn xong Bách Quả Linh Tương, Ngọc Tẩy Linh Lộ và Băng Tủy Linh Nhưỡng, chúng nó cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, khuôn mặt hắn cũng hiện lên một nụ cười vui vẻ.
+Ổ? Tiểu yêu thú từ đâu chui ra thế này? Cứ lén la lén lút."
Đang mải đánh giá đám Lôi Hống Thú xung quanh, đột nhiên Lục Huyền để ý thầy sau lưng mình vừa xuât hiện một con âu thú màu trắng bạc. Ấu thú này dài chừng hai thước, trên người mọc ra không ít lông tơ màu bạc nhạt, thỉnh thoảng lại có một chút lôi mang rât nhỏ lóe lên từ bên trong bộ lông của nó. Thoạt nhìn thân thể của nhóc con này cực kỳ gầy yếu, trên cái đầu nhọn còn mọc ra một chiếc sừng màu trắng bạc, ánh mắt nó nhìn về phía Lục Huyền tràn đầy vẻ tò mò. “Tới đây nào nhóc con, cho ngươi ăn ngon này.” Lục Huyền quay đầu vây vây con ẩu thú, ý bảo nó tới gần. Ấu thú thấy Lục Huyền xoay người lại, đã sợ hãi như chim sợ cành cong, thân hình nó lập tức hóa . thành một tia lôi quang màu trắng bạc lóe lên trong tầm mắt Lục Huyền, rổi chỉ một thoáng chốc sau, đã dừng lại ở cách đó mây chục trượng.
“Vừa sinh ra không lâu đã có tốc độ kinh người như vậy! Thiên phú mạnh thật!" Lục Huyền thầy vậy cũng không khỏi cảm khái một câu. Hắn cũng biến thành một vệt sáng, thong thả đi tới vị trí cách ấu thú không xa. Âu thú nọ đang trốn sau một trái lôi cầu, chỉ để lộ ra non nửa khuôn mặt, cái sừng màu trăng bạc trông cực kỳ rõ ràng.
“Cứ yên tâm ăn đi.” Lục Huyền dịu dàng nói, sau đó điều khiển một miếng thịt yêu thú tứ phẩm, một trái linh quả Mê Tiên Đào cùng với một ít Ngọc Tẩy Linh Lộ, di chuyển tới trước mặt âu thú.
Ấu thú nhìn ba món đồ ăn có linh - khí bức người trước mặt, trong mắt xuât hiện một tia do dự. Sau đó, nó rụt rè há miệng ngậm lẫy miềng Mê Tiên Đào màu phẩn hổng tươi non. Vừa có thức ăn vào miệng là thân thể nó lập tức lóe lên, nhanh chóng biến mất trong mảnh lôi cầu dày đặc.
Không đợi Lục Huyền kịp phản ứng, nó lại nhanh chóng xuất hiện, nhanh chóng ngậm lấy phần Ngọc Tẩy Linh Lộ còn đang lơ lửng trên không trung. Thậm chí tới cuối cùng, nó cũng không quên mang cả miếng thịt yêu thú đi theo.
Lục Huyền có chút buồn cười, cũng không tiếp tục chú ý tới con âu thú này nữa mà tiếp tục cho những con Lôi Hồng Thú khác ăn linh quả linh tương. Ai ngờ thi thoảng con ấu thú màu trắng bạc kia lại xuât hiện trước mặt Lục Huyền. Nó thường xuyên nãp trong bóng tôi, chăm chú nhìn hăn.
Nếu không bị Lục Huyền phát hiện ra thì thôi, nhưng nếu Lục Huyền nhìn thây nó, nó sẽ lập tức biển mất, một lát sau mới xuât hiện ở . cách hắn không xa. Lục Huyền thấy thế cũng mặc kệ nó để cho nhóc con này tùy ý đi theo sau lưng mình. “Lục đạo hữu có hứng thú với con ầu thú kia không?”
Phải biết răng, ngoại trừ Thanh Giác Lôi Hủy thất phẩm có địa vị vô thượng thì bên trong lãnh địa của Lôi Hồng Thú, vân còn một con Lôi Hống Thú dị chủng đã đột phá đến ngũ phẩm khác, sau khi luyện hóa xương ngang trong cổ họng, con này đã có khả năng nói tiếng người rồi. Tổn tại vừa hỏi thăm Lục Huyền chính là một con Lôi Hống Thú dị chủng ngũ phẩm có hai cánh kia. Đôi cánh màu trắng bạc không ngừng chớp lóe lôi quang, nhìn qua thần tuấn phi phàm.
“Khi ấu thú của tộc Lôi Hống Thú ra đời, vì trong cơ thể ẩn chứa huyết mạch Lôi Hủy mỏng manh nên thi thoảng sẽ xuất hiện ấu thể dị chủng. Âu thú này chính là Lôi Hống Thú dị chủng. Theo lời lão tổ Lôi Hủy, nó có khả năng tần thăng đền cấp bậc yêu thú ngũ phẩm. Nhưng thân thể của con âu thú này lại có phần lận đận."”
Bạn cần đăng nhập để bình luận