Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 894: Không Thể Từ Chối!

Chương 894: Không Thể Từ Chối!Chương 894: Không Thể Từ Chối!
“Bình thường tâm tư của tại hạ đều đặt hêt vào linh thực..."
“Lục đạo hữu, nếu ngươi có thể giải quyết những sợi nầm quỷ dị kia, ta sẽ làm chủ đưa một số loại linh thực ngũ phẩm trong thương hội tới ủy thác cho ngươi bổi dưỡng, thù lao cũng sẽ nâng cao hơn nhiều. Mặt khác, Lục đạo hữu cũng sẽ được đưa vào phạm vi lựa chọn để chăm sóc những khu bí cảnh thương hội đang năm giữ.” Trương Cửu Tông trực tiếp cắt lời Lục Huyền.
'““Ta cũng ngâu nhiên luyện tập được một môn công pháp ngự hỏa, vậy cứ để ta thử xem sao.” Lục Huyền lập tức thay đổi giọng điệu một cách cực kỳ tự nhiên.
Ban đầu, hắn chỉ định thể hiện thiên phú của bản thân về mặt linh thực mà thôi, nhưng sau khi nghe Trương Cửu Tông nói, gã có thể quyết định quyền ủy thác không ít linh thực ngũ phẩm cho mình là hắn lập tức thay đổi ý định ngay. Hiện giờ, hăn đang cân nhắc tới chuyện sử dụng Thuần Dương Chân Hỏa bản thân năm giữ nhờ quá trình quan tưởng Thuần Dương Chân Hỏa Lục ) để giải quyết Đạm Phách Dị Khuẩn.
Được rồi, vốn dĩ hắn định từ chối, nhưng những gì Trương Cửu Tông có thể thưởng cho lại quá nhiều, khiến hắn không thể từ chối nổi. “Ta có nhiều bảo vật và thuật pháp ngũ phẩm lục phẩm như vậy, để lộ ra một ít vân cũng không thành vẫn đề." Hắn cẩn thận suy tính sau đó đi tới phía trước Hổ Báo Thảo, từ từ quan tưởng ra một con Xích Túc Kim Ô ở chồ sâu bên trong thức hải. Chỉ thây toàn thân con Kim Ö bùng lên một luổng hỏa diêm màu bạch kim mờ nhạt, khiển cho cả vùng thức hải tràn ngập khí tức nóng rực. Tâm niệm của hắn vừa động, một sợi hỏa diễm màu bạch kim đã tràn ra từ đầu ngón tay, lắng lặng thiêu đồt.
Có được (Thuần Dương Chân Hỏa Lục) đã nhiều năm, từ đó tới nay Lục Huyền vẫn kiên trì tu hành, lại cộng thêm quãng thời gian trước hắn từng sử dụng món bảo vật quý hiểm như lá của Thanh Tịnh Lưu Ly Trà khiển cho ngộ tính tăng lên rât nhiều, nên tới hiện giờ, hắn đã có thể dê dàng không chê Thuần Dương Chân Hỏa rồi.
“Đây là... Thuần Dương Chân Hỏa?” Mộc tỉnh thụ quái nghi hoặc hỏi. “Không sai, khổ tu nhiều năm, đây cũng coi như một loại thủ đoạn bảo mệnh của Lục mô.” Lục Huyền thành thật đáp, chăng qua hắn không nói thắng răng thủ đoạn bảo mệnh của mình hơi nhiều mà thôi. Thuần Dương Chân Hỏa vốn là ngọn lửa chí dương chí cương, có tác dụng khắc chê trời sinh với âm quỷ tà ma, vừa hay thích hợp để đối phó với đám Đạm Phách Dị Khuẩn hành tung quỷ dị kia.
Hắn khống chế luồng Thuần Dương Chân Hỏa kia tới trước một gốc Hổ Báo Thảo. Hỏa diễm màu bạch kim chia thành từng sợi tơ lửa nhỏ như sợi tóc, hình thành một tầm lưới lửa chẳng chịt, vây quanh Hổ Báo Thảo, sau đó từ từ lại gần.
Trong ba tu sĩ Kết Đan và một vị mộc tỉnh đang có mặt ở đây, Lục Huyền đúng là người thích hợp nhất để dọn dẹp Đạm Phách Dị Khuẩn.
Đầu tiên, hắn nắm giữ Thuần Dương Chân Hỏa, một loại dị hỏa chí dương, khắc chế trời sinh của loại sợi nấm quỷ dị kia. Ngoài ra hắn có thể cảm nhận được trạng thái chỉ tiết của linh thực, vừa hay thích hợp để ép sợi nấm kia chui ra.
Lôi hỏa linh lực bá đạo cương mãnh tuy có thể khắc chế đượcĐạm _ Phách Dị Khuẩn nhưng cũng rất dễ tạo thành tổn hại nghiêm trọng với linh thực. Mà nều quá nhẹ tay thì lại không đủ uy hiêp với Đạm Phách Dị Khuẩn.
Trong khi Lục Huyền có thể tỉnh chuẩn khổng chê trạng thái của linh thực, nên dưới điểu kiện tiên quyết là không làm tổn thương tới linh thực, hăn hoàn toàn có thể phát huy tác dụng của Thuần Dương Chân Hỏa đến mức tận cùng. Dưới quá trình lưới lửa bạch kim không ngừng khổng chề xuông, một lát sau nét mặt mọi người đều biến đổi. Bởi vì trong cảm giác linh thức của bọn họ, từng sợi tơ trong suốt vừa chậm rãi chảy ra từ bên trong Hổ Báo Thảo, xuyên qua. những lô nhỏ chăng chịt của tầm lưới lửa, rồi không ngừng nhúc nhích ngay giữa không trung.
Lục Huyền thấy thế, linh lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, lại có từng sợi hỏa diêm bạch kim bay ra, nhẹ nhàng xoay một cái vòng quanh những sợi tơ trong suốt kia. Sợi tơ trong suốt bị hỏa diêm lặng lẽ đốt lên, bắt đầu lan tràn với tốc độ cực nhanh, chỉ thoáng chốc chúng đã bị đốt thành hư vô,hóa - thành một đồng bột mịn trong suốt nhẹ nhàng rơi xuông mặt đât.
Lục Huyền lại làm theo cách cũ, cẩn thận ép cho đám dị khuẩn đang kí sinh trong mấy chục gốc Hổ Báo Thảo trước mặt phải chui ra bên ngoài, sau đó mới yên tâm xử lý chúng nó.
“Được rồi, Đạm Phách Dị Khuẩn trong Hổ Báo Thảo đã được dọn dẹp sạch sẽ.” Sau khi cắt bỏ hết những phần có đổm đen trên linh thực, Lục Huyền đi tới trước mặt mấy người Trương Cửu Tông, thản nhiên nói. Ngay sau đó, hắn nhanh chóng thi triển Linh Vũ Thuật, lại dẫn mấy luồng linh phách yêu thú hình hổ từ xung quanh tới tâm bổ cho đám Hồ Báo Thảo vừa mới khỏi bệnh. Dị khuẩn ký sinh trong cơ thể Hổ Báo Thảo đã được giải quyết triệt để, linh thực lại một lần nữa toả sáng sinh cơ, tuy răng hình thái không được trọn vẹn như cũ nhưng so với trước đó, đã có thêm vài phần sức sống rõ ràng rồi.
“Tạo nghệ linh thực của Lục đạo hữu thật kinh người." Trương Cửu Tông không nhịn được khẽ cảm khái nói.
Gã từng được nghe về Lục Huyền, cũng biêt hắn có chút thiên phú trên linh thực nhất đạo, bởi vậy sau khi hết cách cứu chữa Hổ Báo Thảo gã mới nghĩ đền chuyện tới nhờ Lục Huyền giúp đỡ. Nhưng thật không ngờ, bản thân vẫn đánh giá thấp đổi phương. Lục Huyền này lại có thể dễ dàng tìm ra và giải quyết được Đạm Phách Dị Khuẩn - loại sợi nầm mà bọn họ chưa từng nghe nói đến.
Chỉ dựa vào hành động lần này thôi, cũng có thể khẳng định là đối phương đang nắm giữ thiên phú cực kỳ khủng bố về mặt linh thực rổi
“Lục đạo hữu, vừa rối là ta vô lê, vì quá lo lắng cho số Hổ Báo Thảo này nên nói năng có phần đường đột, xin đạo hữu thứ lỗi.” Vị tu sĩ gầy gó kia cũng bị năng lực của Lục Huyền thuyết phục mới đi tới nhận lỗi.
Nói thật, lúc vừa mới tiến vào phúc địa, đã trông thầy Trương Cửu Tông dẫn người tới kiểm tra linh thực Hổ Báo Thảo là trong lòng gã có chút không vui rổi. Vì bản thân phải đi mời tỉnh quái của Mộc gia tận ngoại vực nên mới chậm trê. Thêm nữa, để mời được đối phương đi đến nơi này, tu sĩ gầy gò ấy đã phải trả một cái giá không nhỏ, nếu Lục Huyền có thể giải quyết được vần để này thì tổn thất của gã sẽ càng lớn hơn, bởi vậy từ khi bước đến linh điền phúc địa, tâm trạng gã mới trở nên nôn nóng tới vậy.
Hơn nữa, gã cũng biết Lục Huyền vừa tần thăng chưa được mây năm, lại có xuât thân tán tu, dù là linh thực sư nhưng chỉ e tạo nghệ trên phương diện linh thực của hắn cũng có hạn, bởi vậy trong lòng mới có vài phần khinh thường Lục Huyền. Không ngờ vấn đề khó khăn đã quây nhiêu thương hội một đoạn thời gian dài, ngay cả Mộc tiền bối của Mộc gia cũng không thể giải quyết, lại được Lục Huyền xử lý một cách đơn giản như vậy.
Dù trong lòng có chút tiếc nuối nhưng cũng không còn cách nào khác ngoài chấp nhận sự thật trước mắt, bởi vậy gã mới đi đền thành khẩn nhận lỗi, cũng thuận tiện muốn làm quen với Lục Huyền luôn. Linh thực sư trước mắt này dù có tu vi thấp hơn gã một cảnh giới, nhưng dựa vào bản lĩnh linh thực khủng bố như vậy, khẳng định là ngày sau đối phương sẽ có tiền đồ không thể hạn lượng được trong thương hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận