Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 900: Có Đôi Khi, Bảo Vật Nhiều Q...

Chương 900: Có Đôi Khi, Bảo Vật Nhiều Q...Chương 900: Có Đôi Khi, Bảo Vật Nhiều Q...
“Số lượng bảo vật lục phẩm có hạn, chắc chắn phải cât giữ hết. Dù sao thì ta cũng chỉ có cảnh giới Kết Đan sơ kỳ, mà bề ngoài lại là một linh thực sư bình thường, tùy tiện lầy ra một món bảo vật lục phẩm chỉ sợ sẽ rước lấy phiền toái không đáng có. Về phần bảo vật ngũ phẩm, có mấy loại dù vẫn chưa dùng tới nhưng để phòng tránh sẽ xuât hiện tình huồng dị thường, cứ giữ lại trước đã, chờ tới lúc cần bảo vệ tính mạng, mây thứ này sẽ phát huy tác dụng."
' 4 Nhiếp Hồn Huyết Chưởng) chỉ là thần thông cấp thấp, hơn nữa trong quá trình tu luyệncòncó _ nguy cơ phát sinh dị hoá. Trước mắt số lượng linh thực cấp cao trong động phủ cũng còn khá nhiều, không cần lo sau này không có thêm công pháp thần thông." Trước mắt, nhóm công pháp thần thông lục phẩm hắn có được trong tay lần lượt là 4 Huyết Thần
Kinh) , Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp} cùng với (U Minh Chân Thủy Cấm Pháp ) , vậy nên - trong mắt hắn, môn thần thông cấp thấp 4 Nhiếp Hồn Huyết Chưởng ) này đã bị liệt vào hàng quá yếu rối, nhưng vừa hay nó rât thích hợp để mang đi trao đổi lấy linh chủng. “Hồng Trần Bi có tác dụng không nhỏ khi tần thăng Kết Đan, nhưng sau khi Kết Đan lại không còn nhiều tác dụng nữa. Đương nhiên, đồi với ta là như vậy, nhưng đổi với những tiểu tông môn hoặc tiểu gia tộc bên ngoài, loại bảo vật này lại có giá trị liên thành, dùng nó để đổi lấy linh chủng lục phẩm hoặc yêu thú lục phẩm gì đó cũng không quá đáng nhỉ?"
“Còn có mấy loại linh thực linh dược ngũ phẩm đã thu hoạch được gần đây, U Tuyền Hoa, Âm Khốc _ Mộc, Kim Cang Bồ Đề vân vân... tất cả đều cực kỳ trân quý hiếm thấy." Lục Huyền nghĩ thẩm.
“Bất tri bất giác trong người ta đã có nhiều bảo vật ngũ phẩm lục phẩm tới vậy rồi. Có đôi khi, bảo vật nhiều quá cũng là một loại phiền não. Ví dụ như hiện tại, lựa chọn khó thật.” Hắn khẽ lắc đầu lại nhẹ giọng cảm thán.
“Người như ta hoàn toàn không có hứng thú với những món bảo vật gì đó bên ngoài kia, thời gian vui vẻ nhất của ta vân là khi trồng được chừng hai - ba gốc Linh Huỳnh Thảo trong Lâm Dương phường thị khi xưa.” Hãn cực kỳ khoe khoang nghĩ thầm.
Mấy ngày sau, lúc Lục Huyền đang chuẩn bị xuất phát thì từ bên ngoài động phủ lại truyền tới một giọng nói rât quen thuộc: “Lục đạo hữu, ta tới tìm ngươi cùng đi Thanh Mộc Tỉnh Động đây." “Hiên Viên đạo hữu."
Trong đầu Lục Huyền chợt hiện lên bóng dáng của một vị thanh niên tu sĩ. Lúc trước, vì tránh né tỉa ác ý kia, hắn đã đi theo phía sau vài vị tu sĩ Kết Đan trong Lôi Hỏa Tỉnh Động, cùng nhau trở lại động phủ, bởi vậy mới quen biêt bọn họ. Mà vị tu sĩ tên Hiên Viên Triệt này còn từng tiên vào động phủ của hăn làm khách, về sau thi thoảng chạm mặt nhau vài lần, đôi bên cũng có chuyện phiêm đôi câu.
“Sao Hiên Viên đạo hữu lại biết Lục mô định tới Thanh Mộc Tỉnh Động?” Lục Huyền đi tới rìa trận pháp, dân thanh niên kia tiên vào động phủ.
“Lần tụ hội nhỏ này do Ngọc Lâm tán nhân liên hợp tổ chức, ngươi và nàng đều là linh thực sư, giao tình không tệ, đương nhiên nàng sẽ mời Lục đạo hữu rồi. Hơn nữa trong Thanh Mộc Tinh Động có rất nhiều thảo mộc dị tộc, Lục đạo hữu vốn là linh thực sư chắc chăn sẽ có hứng thú với chúng, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được?” Thanh niên kia vừa cười vừa nói.
“Nói cũng đúng, quả là ta đang định tới Thanh Mộc Tỉnh Động một chuyền, nều Hiên Viên đạo hữu cũng có chung mục đích, chỉ băng hai ta kết bạn đồng hành.” Lục Huyền bưng một ly Ngọc Tẩy Linh Lộ mới ủ chế lên, ôn hòa nói.
“Được được được, tại hạ cũng đang có ý này. Nhưng có chuyện này ta vẫn không sao hiểu được, vì sao lúc trước Lục đạo hữu lại lựa chọn định cư tại Lôi Hỏa Tinh Động này? Trong khi Thanh Mộc Tỉnh Động bên kia, càng thích hợp với linh thực sư hơn chứ?” “Do duyên phận đưa đẩy thôi, lúc đó ta vừa hay nhìn trúng Lôi Hỏa Tỉnh Động, bằng không cũng sẽ không có cơ hội được làm quen với mây người Hiên Viên đạo hữu đâu." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Lúc trước, hắn lựa chọn Lôi Hỏa Tỉnh Động, chủ yếu là vì hai loại linh thực lục phẩm là Phượng Hoàng Mộc và Tử Vi Huyền Lôi Quả, hoàn cảnh linh khí nơi này rất thích hợp để chúng sinh trưởng. Hiện giờ xem ra lựa chọn lúc trước cũng không sai, sau khi tiền vào Lôi Hỏa Tỉnh Động, hắn đã nhận được lượng lớn linh chủng cao giai, thậm chí còn có cả Ất Mộc Thanh Lôi Đằng phẩm giai lên tới thất phẩm, có thể nói là thu hoạch tràn trể.
Với tốc độ kiếm linh thạch của Có Một Gian Tạp Hóa, chờ khi nào có trận pháp phòng hộ cao giai, nêu thích hợp ta lại thuê hoặc mua thêm động phủ ở Thanh Mộc Tỉnh Động cũng được." Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Thiên địa xanh ngắt vô biên.
Một chiếc phi chu to lớn bắn ra từ trong một vòng xoáy màu xanh đậm.
Lục Huyền chắp hai tay sau lưng, cách một lớp linh khí bảo hộ, có chút hăng hái nhìn hêt thảy mọi thứ ở Thanh Mộc Tinh Động. Sau khi hắn và Hiên Viên Triệt rời khỏi Lôi Hỏa Tỉnh Động, cả hai đã leo lên phi thuyền của đôi phương, thuận lợi tiến vào Thanh Mộc Tỉnh Động. Thứ đập vào mi mắt chính là một thể giới tràn ngập dây leo cây cỏ, với những gôc đại thụ cao đên mây chục trượng, vô cùng xum xuê rậm rạp, với vô số những nhánh dây leo quái dị quấn quanh giữa đám cây côi trong rừng, với hàng đồng cỏ dại mang thật nhiều hình thái khác nhau mọc tràn lan bừa bãi, với khí tức mộc linh nồng đậm bao phủ toàn bộ đất trời.
"Nơi này chính là Thanh Mộc Tính Động." Bên cạnh, Hiên Viên Triệt khẽ mỉm cười giới thiệu với Lục Huyền.
"Quả nhiên, không đặt sai tên gọi. " Lục Huyền không khỏi cảm khái nói.
Đang lúc nói chuyện, đột nhiên ở bên cạnh phi thuyền, có một nhánh dây leo màu đen nhánh lớn chừng mây trượng bay lên cao, tựa như đang chăm chú nhìn vào hai người Lục Huyền ở bên trong phi thuyền vậy.
Ngay sau đó, hơn trăm con thảo mộc tỉnh quái toàn thân màu xanh biếc, nhẹ nhàng vỗ bốn cái cánh mỏng manh, gắt gao đi theo phía sau Lục Huyền.
Lục Huyền quan sát phía dưới, chỉ thấy từng gôc đại thụ to lớn vừa nãy đang tự mình nhổ cái rễ thật dài bên dưới lên, sau đó sải bước đi tới, đồng thời nhóm dây leo cỏ cây ở phía trước đường đi của nó, lại như tự có ý thức của mình, đứa nào đứa nấy đều nhao nhao né tránh, sợ bị đại thụ dâm lên.
"Hiên Viên đạo hữu, những thảo mộc tinh quái này..." Lục Huyền thây Hiên Viên Triệt bên cạnh vân bình tĩnh tựa như đã tập mãi thành thói quen rồi, mới lên tiếng nhắc nhở.
"Lục đạo hữu không cần phải lo lăng quá đâu, tính công kích của những con tỉnh quái này không phải rất mạnh, bình thường chúng sẽ không chủ động công kích tu sĩ tiến vào Thanh Mộc Tinh Động. Hơn nữa, với linh trí đơn giản của chúng, chắc hắn mây con này cũng có thể phân biệt được tổn tại nào có thể chọc đến, còn tổn tại nào thì không." Thanh niên Hiên Viên Triệt khẽ cười nói.
Lục Huyền gật đầu.
Cũng đúng, nếu là những con tỉnh quái có tính công kích mạnh mẽ, thì Thiên Tinh Động tuyệt đổi sẽ không để mặc cho chúng nó ở lại nơi này. Trải qua thời gian dài càn quét dọn dẹp, hiển nhiên những con còn lưu lại nơi đây đều là tổn tại tương đối hữu hảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận