Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 903: Diễm Thí Bì

Chương 903: Diễm Thí BìChương 903: Diễm Thí Bì
Lục tục bắt đầu có vài vị tu sĩ Kết Đan lầy pháp khí, đan dược, phù lục, tài liệu ra, phẩm giai đều không thâp, phần lớn là ngũ phẩm, thậm chí còn có cả tài liệu lục phẩm xuất hiện.
Tu sĩ nắm giữ bảo vật sẽ giới thiệu sơ lược về cấp bậc, công hiệu của bảo vật, đồng thời cũng báo cho các tu sĩ khác biết loại hình bảo vật mà mình cần, sau đó lắng lặng chờ đợi có người liên hệ, trao đối.
Trong số những người ở đây, nếu có người cảm thấy hứng thú, thì hoặc là trực tiếp đi tới hỏi thăm, hoặc là truyền âm trao đổi, thỉnh thoảng cũng có tu sĩ lộ ra ý mừng trên mặt, toàn bộ bầu không khí trở nên cực kỳ nóng bỏng.
Có khá nhiều loại bảo vật xuất hiện, tuy vài loại hơn kém mãy món bảo vật trong tay Lục Huyền, nhưng cũng coi như không tệ. Đương nhiên, nhằm tối đa hóa ích lợi của mình, nhằm đổi lấy linh chủng, phôi thai âu thú, hoặc là tài nguyên liên quan, Lục Huyền vẫn một mực án binh bât động.
Một lát sau, hắn chú ý tới một khúc vỏ cây cổ quái được một vị tu sĩ Kết Đan trung kỳ lây ra. Vỏ cây này chỉ lớn bằng bàn tay, màu sắc diễm lệ, có hình dáng giồng như một cái túi da tươi sông, đang chậm rãi nhúc nhích trong tay tu sĩ kia.
"Trong tay tại hạ có một loại linh chủng đặc thù, đúng là thoạt nhìn nó rất giống vỏ cây nhưng lại có thể bồi dưỡng ra linh thực. Trước đó, khi ta đi du lịch ở ngoại vực, đã ngâu nhiên đoạt được thứ này, tên nó là Diễm Thi Bì, phẩm giai hăn là lục phẩm, muốn trao đổi với công pháp, thần thông không thấp hơn ngũ phẩm, pháp khí phù hợp cũng có thể tiếp nhận."
"Linh chủng lục phẩm?" Trong - lòng Lục Huyền hơi động, ánh mắt đã hoàn toàn bị mảnh vỏ cây diêm lệ lớn bằng bàn tay kia hấp dân. Hắn là một linh thực sư, nên hiểu rõ nhất giá trị của linh chủng lục phẩm.
Phải biết rằng, trong các loại bảo vật cùng câp thuộc Tu Hành giới, công pháp, thần thông đều có giá trị cao nhât, tiếp theo là trận pháp, pháp khí, sau đó là đan dược, phù lục, cuối cùng mới đến các loại tài nguyên tu hành. Nhưng trong đó cũng có những tổn tại đặc thù, không thể quơ đũa cả nắm được. Ví dụ như Trúc Cơ Đan, giá trị của bản thân nó đã vượt xa đám đan dược tam phẩm khác rồi. Hoặc như Hồng Trần Bi ngũ phẩm có thể ma luyện tâm chí — món bảo vật Lục Huyền từng lấy được từ bên trong quầng sáng, cũng có giá trị cao hơn bảo vật ngũ phẩm khác rất nhiều. Dù giá trị của linh chủng được xếp vào loại thâp nhất trong sô bảo vật cùng cấp, nhưng cấp bậc lục phẩm vân là đặc biệt hiêm thây tại Tu Hành giới.
Nếu đã đụng phải một mảnh vỏ cây đặc thù như thê, đương nhiên là hắn không thể tùy tiện bỏ qua rồi. Trong lúc trầm ngâm, một tu sĩ Kết Đan sơ kỳ đã đứng lên, lầy một miếng ngọc giản màu vàng đậm từ trong túi trữ vật ra. Thoạt nhìn, miếng ngọc giản này mang đến cho người ta một loại cảm giác nặng nề, cực kỳ bât phàm.
"Đạo hữu, trong tay tại hạ có một bộ công pháp ngũ phẩm hệ thổ, tên là ( Mậu Thổ Chân Quyết ) , phẩm chất coi như không tệ, có thể dùng làm bảo vật trần môn của môn phái nhỏ, ta muốn dùng thứ này để đổi lây mảnh vỏ cây trong tay ngươi, ngươi thầy thể nào?"
"Công pháp ngũ phẩm hệ thổ? Đối với ta, tác dụng của thứ này không quá lớn, chỉ có thể coi là dự bị, xin đạo hữu chờ cho một chút." Tu sĩ Kết Đan trung kỳ kia khẽ lắc đầu, khách khí nói.
Tiếp theo lại lục tục có hai người đi tới hỏi thăm linh chủng, trong nhóm đó còn bao gồm cả Ngọc Lâm tán nhân đã bổi dưỡng ra rât nhiều loại linh thực khác nhau, nhưng những loại pháp khí, công pháp bọn họ lấy ra đều không làm tu sĩ Kết Đan trung kỳ sở hữu mảnh vỏ cây hài lòng.
'Đạo hữu có thể cho tại hạ xem xét hạt linh chủng kia cẩn thận hơn một chút hay không? Dù sao nó cũng là bảo vật lục phẩm, không thể đối đãi tùy ý được." Lục Huyền đưa ra một yêu cầu với tu sĩ kia. "Được, có thể xem xét, chỉ cần không rời khỏi động phủ này là được. " Tu sĩ Kết Đan trung kỳ sảng khoái đồng ý.
Lục Huyền đi tới trước người gã, tiếp nhận mảnh vỏ cây diêm lệ kia. Vỏ cây tiếp xúc với làn da trên bàn tay, từ da thịt lập tức truyền đến một cơn ngứa ngáy rât nhỏ, thậm chí còn có thể cảm nhận được nó đang nhẹ nhàng vuôt ve, tựa như muốn dung nhập vào trong cơ thể Lục Huyền.
"Đúng là cổ quái, vẫn chỉ là linh chủng lại biểu hiện ra loại đặc tính tà dị này rổi." Lục Huyền cảm khái một tiếng, cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, linh lực khẽ động, dưới chân lập tức xuất hiện một đồng linh nhưỡng màu vàng nhạt nhỏ, cẩn thận trồng miếng vỏ cây này vào trong đó, lập tức tập trung tỉnh thần lại, nhưng rât nhanh đã lẫy nó ra.
Trước khi lấy ra, trong đầu hắn đã nhanh chóng hiện lên một luồng ý niệm.
[Diễm Thi Bì, linh chủng lục phẩm, là sản phẩm được dị vực tà môn dùng thủ đoạn cực kỳ âm độc tà ác tê luyện mà thành, bọn họ đã cho hàng ngàn hàng vạn bộ da thuộc của xử nữ vào bên trong một loại vỏ cây đặc biệt, khiển cho nó nhận được đặc tính trưởng thành của linh thực. ]
[ Sau khi bồi dưỡng thành thục, có thể dùng để tế luyện thành pháp bảo đặc thù, cũng có thể dùng để tu luyện một ít thần thông âm tà. ]
[linh thực có đặc tính tà ma nhất định, trong quá trình trưởng thành cần hút túi da của yêu thú, tu sĩ, đồng thời cũng có thể mê hoặc tâm trí của tu sĩ rồi bám lên trên đó, có xác suât nhất định sẽ thành công đoạt xá và chiếm cứ thân thể tu sĩ, bất cứ lúc nào cũng cần phải lưu ý. ]
"Phương thức nhận được loại linh chủng này thật sự làm tổn thương thiên hòa, nều bị tà tu nào lây được, không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ bị tầm da này hấp thu, nhưng để thứ này rơi vào trong tay ta thì ít nhât nó sẽ không tạo thành giết chóc. " Lục Huyền âm thầm nghĩ.
Mặc dù bình thường hắn cũng có thói quen dùng huyết nhục hổn phách hài cốt để bồi dưỡng linh thực tà di, nhưng cách nhận được chúng đều cực kỳ chính quy, không có tạo ra những loại giết chóc khác. "Ta thấy vỏ cây này của ngươi vẫn còn thướt tha, vừa vặn muôn mang về, gia tăng một chút nhan sắc của những loại linh thực trong linh điển âm phủ kia." Trong lòng hắn thầm nhủ, ý niệm muốn đổi được mảnh vỏ cây diêm lệ này đã trở nên cực kỳ kiên định trong đầu.
"Trương đạo hữu, trong tay ta có một món pháp khícựckỳhiểm thấy, lai lịch không tầm thường, rất có linh tính, nếu dùng để tế luyện thành pháp bảo, nhãt định sẽ trở thành một loại trợ lực lớn cho đạo hữu, không biết thứ này có thể đổi được hạt linh chủng trong tay đạo hữu hay không?" Lục Huyền đang muốn hỏi tu sĩ Kết Đan trung kỳ kia, đột nhiên một giọng nói già nua vang lên. Lão giả gầy còm trước đó từng trao đổi với hắn, đã nhanh chóng lấy ra một tấm gương đồng tối tắm mờ mịt, đưa tới trước mặt tu sĩ Kêt Đan trung kỳ nọ.
"Cũng là một món pháp khí không tệ." Tu sĩ nọ kiểm tra một phen, rót linh lực vào, thoáng thử nghiệm công hiệu của tấm gương đồng, sau đó trên mặt lộ ra vài phần do dự. Mặc dù giá trị của món pháp khí gương đồng này vẫn thấp hơn hjat linh chủng trong tay gã, nhưng cũng chênh lệch không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận