Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 974: Chuyện Này Mà Ngươi Cũng ...

Chương 974: Chuyện Này Mà Ngươi Cũng ...Chương 974: Chuyện Này Mà Ngươi Cũng ...
"Đạo hữu mời đi bên này." Lục Huyền đón Diêu Thanh Nhạc vào trong động phủ, Huyền Quỳ thấy mình còn có thể ở lại nơi này hưởng thụ mỹ vị thêm một lát, tâm trạng cũng vui vẻ hơn rất nhiều, nó dùng một chân nhún nhảy đi theo phía sau hai người bọn họ.
Lục Huyền bưng linh quả lên, lại chủ động nhắc tới tình huông mình gặp được Huyền Quỳ.
"Hai ngày trước, khi Lục mồ tìm kiểm linh lôi trong Lôi Hải, con linh thú này đột nhiên xuât hiện ở trước mặt ta, sinh cơ yêu ớt, còn có tà ma đang cô găng xâm nhập vào thân thể nó. Ta thấy nó đáng thương, lại không giổng như yêu thú dã ngoại, mới ra tay cứu giúp, dọn dẹp hết tà ma trong cơ thể nó, cũng mang nó về động phủ của mình tĩnh dưỡng thêm. Không ngờ nó lại là linh thú do Ly Dương Đạo Tông nuôi dưỡng." Lục Huyền nửa thật nửa giả cảm khái nói.
"Thì ra là thế." Diêu Thanh Nhạc giật mình gật đầu nói.
"Con linh thú Huyền Quỳ thất phẩm này cực kỳ mẫn cảm đối với khí tức, thân cận tự nhiên, không thích giêt chóc, có lẽ nó phát hiện được thảo mộc linh khí tỉnh thuần trên người đạo hữu, lúc này mới tới tìm tới nhờ Lục đạo hữu ngươi trợ. giúp. Có thể được Lục đạo hữu xuất thủ tương trợ, nhờ đó mà giữ được một cái mạng, cũng coi như phúc duyên của nó thâm hậu."
"Con trâu trắng này rõ ràng là linh thú thất phẩm? Sao lại tách ra với Diêu đạo hữu các ngươi?" Nghe được lời này của Diêu Thanh Nhạc, trên mặt Lục Huyền hiện lên một tia kinh ngạc.
"Tuy con này là linh thú thất phẩm, nhưng thực lực trước mắt của nó chỉ tương đương với Kết Đan tiền kỳ mà thôi. Về phần nguyên nhân phân tách... Sau khi bí cảnh Lôi Cơ Động xuât hiện tại Lôi Hải, có sư thúc dân dắt mây sư huynh đệ chúng ta tới thăm dò, bởi vì huyết mạch đặc thù của bản thân Huyền Quỳ, nên ngài cũng thuận tiện mang nó qua luôn, xem có thể trợ giúp nó nhận được một phần cơ duyên hay không. Thật không ngờ, hung hiểm của Lôi Cơ động còn vượt qua dự liệu của chúng ta, chúng ta gặp phải mây con tà ma mạnh mẽ ở khu vực trung tâm bí cảnh, không địch lại rồi bị ép phải tách nhau ra. "
"Ta phí không ít khí lực để giải quyết một con tà ma cực kỳ tà dị, nhưng cũng bị thương không nhỏ, chờ sau khi khôi phục, lúc này mới lần theo khí tức của Huyền Quỳ tìm tới Lục đạo hữu ở nơi này." Diêu Thanh Nhạc chậm rãi nói. "Tại hạ có nghe nói đến Lôi Cơ Động bí cảnh, không ngờ nơi đó lại hung hiểm như vậy? Ngay cả tu sĩ Ly Dương Đạo Tông cũng rơi vào hiểm cảnh!" Lục Huyền hít sâu một hơi khí lạnh.
"Diêu đạo hữu có thể nói rõ chỉ tiết tình huồng bí cảnh cho tại hạ không? Dù sao động phủ của tại hạ cũng ở trong Lôi Hỏa Tỉnh Động này, có ngàn vạn mỗi liên quan với bí cảnh bên kia. " Hắn hỏi tiếp.
"Lôi Cơ Động bí cảnh đã được thăm dò chừng bảy - tám phần, nhưng càng đi vào sâu, các loại câm chê, tà ma càng thêm cường đại, đã có . không ít Kết Đan Chân Nhân chết ở trong khí tức của nó rổi. Thậm chí theo ta được biêt, còn có Nguyên Anh Chân Quân cũng bị thương không nhẹ. Đương nhiên, càng nhiều tu sĩ chết ở trong tay đồng loại hơn." Diêu Thanh Nhạc lộ vẻ mặt phức tạp nói.
"Đây là chuyện không thể nào tránh khỏi được, muốn tranh đoạt cơ duyên thì điểm quan trọng nhất chính là vượt qua những tu sĩ khác có cùng ý tưởng với mình. Cũng có nghĩa là nhất định phải đạp lên hài côt của những người khác, mới có thể một đường bước lên trên. " Cũng không biết Lục Huyền vừa nhớ tới cái gì, đột nhiên trong lòng lại thổn thức không thôi.
"Lục đạo hữu ở ngay tại Lôi Hỏa Tỉnh Động, chiêm cứ địa lợi, sao không đi thăm dò bí cảnh Lôi Cơ Động?" Thanh niên hiểu kỳ hỏi. "Ta cũng từng có ý nghĩ muốn nhận được thiên đại cơ duyên, nhưng vần tự mình hiểu lấy mình. Bản thân ta chỉ là một tán tu linh thực sư, thiên phú bình thường, lại không có gia thể bổi cảnh phong phú, có thể dựa vào một chút thiên phú của linh thực sư đi đền ngày hôm nay, sau đó sống tạm ở trong động phủ, bổi dưỡng linh thực yêu thích, đã khiển ta đủ hài lòng rồi." Lục Huyền trầm thấp nói, hoàn toàn đắm chìm trong thiết lập linh thực sư phổ thông của mình.
Những lời phát ra từ đáy lòng của hán khiên Diêu Thanh Nhạc không khỏi trầm mặc xuống. Từ thuở nhỏ Diêu Thanh Nhạc đã là thiên chỉ kiêu tử, có được thiên phú tốt nhất, điều kiện tu luyện thượng đẳng nhãt, pháp khí phù lục đan dược cái gì cần có đều có, suốt cả chặng đường đều thuận buồm xuôi gió mà đi, nên không cách nào đồng cảm đổi với hoàn cảnh của Lục Huyền được.
"Môi người đều có con đường tu hành riêng... Nói không chừng Lục đạo hữu ở trong động phủ sẽ có cơ duyên tới. " Nửa ngày sau, gã mới tìm được một lý do có phần sứt sẹo để an ủi Lục Huyền.
"Chuyện này mà ngươi cũng biết?" Trong lòng Lục Huyền hơi động, nhưng vẻ mặt vân trần định như thường.
"Đúng rồi, Lục đạo hữu, lần này nhờ có ngươi cứu được con Huyền Quỳ thất phẩm này, nó mới may mắn không chết dưới tay tà ma. Thanh phi kiếm ngũ phẩm trên tay chính là vật ta từng sử dụng ở giai đoạn Kêt Đan sơ kỳ, phẩm chât không tầm thường, muốn đưa cho Lục đạo hữu ngươi làm thù lao." Diêu Thanh Nhạc cũng không lòng vòng, đã lập tức lây một thanh phi kiêm thủy quang lấp lánh từ trong túi trữ vật ra, đưa cho Lục Huyền.
"Cái này không được!" Lục Huyền vội vàng xua tay từ chổi: "Lục mô chỉ thuận thể cứu giúp nó một phen, thanh phi kiếm ngũ phẩm này quá mức quý giá, ta lại không hiểu gì về kiểm đạo, để nó rơi vào trong tay ta chỉ tổ lãng phí bảo vật mà thôi."
Trên thực tế, bảo vật kiếm đạo ngũ phẩm trong tay hắn đã có đến mấy loại rồi, không cần có thêm một thanh phi kiếm ngũ phẩm nữa. "Nếu Lục đạo hữu tâm ý đã quyết, tại hạ cũng không miên cưỡng. Nhưng mà... đạo hữu đã cứu linh thú của tông môn, chúng ta nhất _ định phải cảm tạ một phen. Ta thây Lục đạo hữu đã bồi dưỡng được không ít linh thực, đáng tiếc là trước mắt trên người ta không có bảo vật liên quan. Không bằng như vậy đi, chờ xong chuyện này, ta sẽ đi bảo khô của tông môn thay đạo hữu tìm kiểm một hạt linh chủng, ý đạo hữu như thể nào?"
"Vậy đa tạ Diêu đạo hữu." Lục Huyền đang chờ chính là đáp án này, hắn không chút do dự, đã gật đầu đồng ý.
"Nơi này có một vò Viên Ma Tửu, Lục mồ đã tổn không ít công phu mới ủ ra được một vại, độ rượu nồng nàn thuần hậu, còn có thể bổ dưỡng huyết khí, muôn tặng cho Diêu đạo hữu ngươi thưởng thức một phen. " Hăn đưa cho Diêu Thanh Nhạc một bầu rượu tràn đầy linh nhưỡng vàng óng.
"Nếu có duyên gặp lại, sẽ mang cho ngươi chút linh quả linh tương tôt hơn." Hắn lại lén lút truyền âm cho linh thú Huyền Quỳ.
"Mu~"' Bạch Ngọc Cự Ngưu gầm nhẹ một tiếng, sau đó tràn đầy cảm giác không nỡ đi theo Diêu Thanh Nhạc bay thẳng lên trời, chỉ trong nháy mắt đã biên mât không còn thây gì nữa.
"Cũng coi như kết được một mối thiện duyên với Ly Dương Đạo Tử, về phần mối thiện duyên này sẽ mang đến quả gì cho ta, thì không biết được." Lục Huyền nhìn theo hướng bọn họ đi xa, khóe miệng chợt hiện lên một nụ cười.
Sau đó, hắn mang theo tâm trạng vui sướng đi vào linh điển, xem xét môi một gồc linh thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận