Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 288: Đoạt xá (phần Trần Trường Sinh)

Chỉ ngón tay vào lá bùa màu vàng, Trần Trường Sinh trực tiếp bị hút vào trong lá bùa màu vàng.
Đồng thời vô số trận pháp đại đạo lưu chuyển ở trước mắt Trần Trường Sinh, cơ hội có loại đạo này ngay trước mắt là thứ những tu sĩ bình thường mấy đời đều không gặp được.
Nhưng Trần Trường Sinh không thèm để ý, bởi vì kiếp trước hắn đã lĩnh ngộ hết thảy những đạo này!
Suy cho cùng, kiếp trước hắn cũng từng nhận được cái gọi là truyền thừa của tiên nhân!
Kiếp trước, sau khi hắn vội vàng trốn thoát khỏi Thanh Vân tông, trôi dạt khắp nơi ở nhân gian, hắn đã nhìn thấy vô số bóng tối và sự tàn nhẫn.
Cuối cùng trôi dạt đến Vạn Pháp tông và được Hứa An dẫn đến nơi này.
Ở kiếp trước, hắn ngồi trước cổng phù văn tròn mười năm, mới có thể phá giải huyền cơ ở phía trên cổng phù văn và bước vào trong.
Mà sau khi bước vào cổng phù văn, hắn cũng rơi vào khảo nghiệm của ảo mộng vô tận.
Tuy rằng ảo mộng kiếp này không giống với áo mộng kiếp trước nhưng phương pháp phá vỡ lại giống nhau đến không ngờ!
Đó là hắn cần phải tự tay giết chết đại sư huynh âu Dương thì mới có thể thoát khỏi ảo mộng!
Nhưng kết quả lại khác nhau, ở kiếp này hắn không có lưu lạc đến khoảnh khắc tiếp nhận truyền thừa cùng cướp đoạt thân thể với chân linh của tiên nhân.
Mà là vào khoảnh khắc chân linh của tiên nhân xuất hiện, hắn đã bày ra sát cục phục kích giết tiên nhân!
Trần Trường Sinh nhớ lại lúc hắn nhìn thấy Mộ Vân Hải bị đoạt xá ở Bồng Lai tiên đảo, nhìn thoáng qua có thể biết Mộ Vân Hải và hắn ở kiếp trước giống nhau như thế nào.
Hắn vẫn luôn nghĩ rằng kiếp trước, người cướp đi thân thể của hắn là một đại năng trận pháp nào đó ở thời Thượng Cổ, nhưng không có nghĩ đến vậy mà là một tiên nhân!
Hắn chưa bao giờ nghĩ đến sẽ là một tiên nhân, dù sao sự tồn tại của tiên nhân cách hắn quả thực quá xa!
Đó thế nhưng là một tiên nhân ngồi trên trời cao!
Mà từ miệng của tiên nhân ở Bồng Lai tiên đảo, hắn cũng vô tình biết được tên thật của tiên nhân ở trong Vạn Pháp tông!
Khi hắn sử dụng Đại Chiêu trận, tiên nhân đó đã nhầm mình nhận thành Trận.
Trần Trường Sinh thông minh ngay lập tức nhận ra rằng “Trận” là tên thật của tiên nhân cướp đi thân thể hắn ở kiếp trước!
Trận?
Trận tổ?
Chưởng đạo giả của trận pháp chi đạo sao?
Trần Trường Sinh khinh thường cười một tiếng, hắn kiếp trước đã đạt được truyền thừa của tiên nhân nguyên vẹn từ Trận tổ, có thể coi như hắn là một Trận tổ khác!
Nhưng chẳng qua là thần hồn chưa chuyển hóa thành chân linh, cũng không có ký thác trên đạo mà thôi!
Mà bây giờ Trận tổ chẳng qua chỉ là một chân linh bị cắt đứt khỏi đạo.
Chân linh bị vứt bỏ khỏi đạo còn xứng gọi là tiên sao?
Chẳng qua cũng giống hắn, là một nhãi nhép có chút cường tráng ở dưới trời đất mà thôi.
Đương nhiên là khi thành công đoạt xá được chân linh của tiên nhân của Trận tổ, trên thực tế Trần Trường Sinh cũng có một phần gian lận.
Nếu không, muốn giết chết cao thủ tiên nhân cũng không dễ dàng như vậy!
Nói dễ nghe một chút thì đây là không gian truyền thừa của Trận tổ, nhưng nói khó nghe một chút thì đây là nơi phân loại cho Trận tổ chọn lựa những vật chứa phù hợp với bản thân!
Vô số đại tu sĩ dưới mặt nước bên ngoài chính là vật chứa mà Trận tổ chọn lựa thất bại trong mấy ngàn năm!
Những đại tu sĩ tự cho mình là thiên chi kiêu tử, dùng hết kiến ​​thức cả đời mình để mở khóa bí mật của cánh cổng phù văn.
Cuối cùng chỉ để trở thành vật chứa cho tiên nhân chuyển thể mà thôi!
Và nếu có thể đến không gian này có nghĩa là Trần Trường Sinh cũng có tư cách bị tiên nhân đoạt xá, chỉ cần thông qua khảo nghiệm tất nhiên có thể trở thành vật chứa hoàn hảo nhất của tiên nhân!
Khảo nghiệm của tiên nhân chính là thoát ra khỏi ảo mộng vô tận, thoát khỏi trận pháp của trận pháp chi đạo cấp cao nhất, vậy mới có thể chân chính chế ngự được trận pháp!
Vô số đại tu sĩ dưới mặt nước đều đắm chìm vĩnh viễn trong ảo mộng vô tận, điều đó cũng có nghĩa là họ đã không thông qua khảo nghiệm do Trận tổ để lại.
Thậm chí họ còn không có tư cách trở thành vật chứa!
Trần Trường Sinh thông qua khảo nghiệm, hắn đương nhiên sẽ nhận được truyền thừa của Trận tổ nhưng cho dù là Trận tổ cũng không ngờ tới chính là Trần Trường Sinh sẽ trực tiếp động thủ tru tiên!
Hàng ngàn thần hồn gặm nhấm chân linh của tiên nhân như vạn con kiến điên cuồng ​​cắn trái tim hắn.
Những chân linh của tiên nhân của Trận tổ không có cả thời gian để phản ứng, trực tiếp bị hàng ngàn thần hồn của Trần Trường Sinh gặm nhấm hoàn toàn.
Tất cả những điều này đã xảy ra trong nháy mắt, có thể thấy được Trần Trường Sinh đã sớm mưu đồ đến tình trạng này!
Lần này, chân thân của hắn đường đường chính chính đứng trước mặt chân linh của tiên nhân này chỉ là để thu hút toàn bộ lực chú ý của chân linh của tiên nhân này.
Nếu như con rối đến đây, e rằng ngay cả cổng phù văn cũng không vào được huống chi là nhìn thấy Trận tổ trước mặt.
Mà ở kiếp trước, trong nhiều năm cướp đoạt thân thể cùng chân linh của tiên nhân như vậy, hắn đã quá quen thuộc với chân linh của tiên nhân.
Cuối cùng đã thành công, trong lòng Trần Trường Sinh vẫn có chút sợ hãi, mặc dù đã suy diễn hàng ngàn lần, đây vẫn là lần đầu tiên hắn dùng chân thân đối mặt với một tình huống nguy hiểm như vậy sau khi trùng sinh.
Lỡ như hắn gặp nguy hiểm thì tất cả mưu đồ của hắn đều tốn công vô ích!
Hắn là một người thận trọng như vậy, lần này còn lấy thân thể mạo hiểm nên tuyệt đối không thể có lần sau!
Trần Trường Sinh thầm cảnh cáo mình trong lòng, nhưng nụ cười trên khuôn mặt lại không thể kìm nén được.
Ngược lại: Nguy hiểm càng lớn, thu hoạch càng lớn!
Cho dù đó là một tiên nhân hay là đại năng nào khác, bây giờ đã bị thần hồn của hắn gặm nhấm hoàn toàn!
Mà Trần Trường Sinh lấy bản thân mạo hiểm lần nữa đến nơi này chỉ là để bước vào trong Tiên Thiên phù lục do tiên nhân lưu lại, chỉ là vì chuyện này!
Trần Trường Sinh ngước mắt lên liền nhìn thấy một người trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng yên lặng cách hắn không xa!
Người trẻ tuổi mặc một trường bào chu thiên tinh thần, không thể nhìn rõ tướng mạo nhưng trên thân thể gần như mang theo tất cả những khuôn mặt uy nghiêm trên thế giới.
Chỉ nhìn thoáng qua cũng khiến trong lòng Trần Trường Sinh cảm thấy áp lực rất lớn.
Đây chính là xác tiên nhân!
Giống như Bồng Lai tiên sơn, đều là thân thể đã được tiên nhân sử dụng qua!
“Ha ha ha ha!” Trần Trường Sinh nhìn xác tiên nhân trước mặt, ngửa mặt lên trời cười, xác tiên nhân này sẽ là át chủ bài lớn nhất trong vô số át chủ bài trên tay hắn!
Trần Trường Sinh không chút kiêng kỵ đi tới trước mặt xác tiên nhân, nhìn người trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng trước mặt.
Mặc dù người trẻ tuổi trước mặt đã mất đi chân linh của tiên nhân nhưng có vô số pháp tắc đạo văn lưu chuyển quanh thân thể, chỉ cần nhìn thoáng qua, tâm thần của Trần Trường Sinh liền sẽ đắm chìm trong biển trận pháp chi đạo!
Những xác tiên nhân mất đi chân linh không khác gì một thi thể bình thường, điểm khác biệt duy nhất là thân thể này có thể so sánh với một Đạo Bảo!
Mỗi một xác tiên nhân đều là hóa thân của đạo, hơn nữa trận pháp đại đạo trên xác tiên nhân này có thể khiến một tu sĩ có tư chất bình thường trở thành người thuộc nhóm mạnh nhất trên thế giới này!
Nhìn Trận tổ trước mặt, kiếp trước đã cùng hắn tương ái tương sát mấy thập kỉ, rồi Trần Trường Sinh giơ tay lên nhấn vào đầu của xác tiên nhân.
Trên mặt của Trần Trường Sinh lộ ra một nụ cười quỷ dị:
“Từ trước đến nay đều là tiên nhân đoạt xá thân thể của vạn vật chúng linh, hôm nay Trần Trường Sinh ta cũng nên đoạt xá tiên nhân một lần phải không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận