Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 321: Vậy cái thằng xui xẻo nào được xăm

âu Dương cũng rất tò mò khi nhìn vào Tuệ Trí đang bị Động Hư Tử nhấc lên bằng một tay.
Hòa thượng ở trước mắt này đến cùng là đã gặm cái thuốc tăng lực gì, vậy mà cảnh giới lại có thể tăng lên nhanh như thế.
Trước kia mang một cái "Thánh tử Phật môn (giả)" và bị lão Nhị của mình vượt qua rồi treo lên đánh.
Bây giờ cảnh giới lại có thể tăng nhanh hơn mấy tên nghịch tử nữa?
Thậm chí đã đến cấp độ đại tu sĩ!
Nhưng bây giờ tên gọi ở phía trên tấm bảng thuộc tính đã từ "Thánh tử Phật môn (giả)" trở thành "Con rơi của thiên đạo".
Cái này có chút ý nghĩa sâu xa đây.
Phải biết, bây giờ có một Tuệ Trí khác đang ngồi xổm ở trong Cửu U, còn lúc này, chú thích của Tuệ Trí ở trước mặt đã thay đổi.
Vậy thì Tuệ Trí đang ngồi xổm ở trong Cửu U lại gọi là cái gì đây?
Mà cái tên "Con rơi của thiên đạo" lại càng thêm ý nghĩa sâu xa, cái từ này làm sao nghe đều không giống như là một lời ca ngợi.
"Con rơi của thiên đạo".
Chẳng lẽ thiên đạo cũng đã đặt quân cờ ở trên bàn cờ trời đất này rồi?
Mà Tuệ Trí ở trước mắt đã thành một quân cờ bị vứt bỏ?
Vô vàn suy nghĩ hiện lên trong đầu của âu Dương nhanh như điện chớp, hắn càng nhìn càng cảm thấy Tuệ Trí ở trước mắt trở nên rất thú vị.
"Này, Đại hòa thượng, trao đổi tí, nói bí mật trên người của ngươi đi, ta sẽ thương lượng với đại lão nhà ta giữ toàn thây cho ngươi." âu Dương nhìn vào Tuệ Trí ở trước mắt mà mở miệng nói ra.
Mặc dù Tuệ Trí đang bị bóp cổ, nhưng sự hờ hững và bình tĩnh trong mắt lại không chút nào thay đổi.
"Làm sao các ngươi lại tự tin là có thể giết được ta?" Tuệ Trí bị nhấc lên như một con gà con, nhưng giọng điệu vẫn bình tĩnh như trước mà nói.
A?
Nhiều mới mẻ nhỉ?
Gặp qua không sợ chết, nhưng chưa thấy qua không sợ chết như thế.
Bây giờ hắn giống như một con gà con bị nhấc lên, thế nhưng còn hỏi to tiếng không biết thẹn rằng mình dựa vào cái tự tin gì mà có thể giết được hắn?
"Răng rắc!"
Động Hư Tử ngay cả nói nhảm đều không có mà tay phải hơi dùng sức đã trực tiếp vặn gãy cổ của Tuệ Trí.
Nhìn thấy cái cổ của Tuệ Trí nghiêng về một bên và tạo thành một góc cong kỳ dị, mặt của âu Dương đen lại mà mở miệng nói ra: "Lão đầu, ngươi ngay cả hỏi cũng không có hỏi mà đã trực tiếp giết, có phải là quá cẩu thả hay không."
Động Hư Tử thì hừ lạnh một tiếng rồi nói ra: "Trong tay ta, chân nguyên và thần hồn của hắn đều không thể ra, chết chính là chết rồi lại còn có cái biến cố gì, cùng lắm lại giết là được!"
Hắn nói với giọng điệu đầy lạnh lùng, giống như vì cái chết của Không Minh mà mang theo căm giận, nên Động Hư Tử chỉ muốn trút giận. Chẳng qua trong lòng của hắn hết sức rõ ràng, tên tiểu hòa thượng ở trước mắt này đã có thể đột phá đến Hợp Thể chỉ ngắn ngủi trong vòng hai năm, tất nhiên là có chút tài năng.
Ngay cả khi chính mình đã khóa kín chân nguyên và thần hồn rồi vặn gãy cổ của hắn, nhưng trong lòng của Động Hư Tử vẫn như cũ cho rằng làm như vậy cũng không thể giết chết hắn ta.
Nhưng thế thì sao, mình chỉ muốn giết chết hắn để trút một ít căm giận mà thôi.
Động Hư Tử là người vui cười giận mắng vào ngày thường thì giờ phút này lại giống như một tên đồ tể trong trại nuôi gà vậy. Ánh mắt bình tĩnh của hắn như thể giết chóc chỉ là một điều đơn giản giống như uống nước vậy.
Tất cả cao tăng ở phía trước mặt đều cúi đầu không nói rồi chắp hai tay ở trước ngực mà nhẹ niệm Phật hiệu, bọn họ giống như không nhìn thấy Tuệ Trí bỏ mình ở trước mắt vậy.
Nhìn thấy Động Hư Tử ném Tuệ Trí xuống đất giống như ném rác rưởi, âu Dương nói với giọng điệu chắc chắc: "Đứng lên đi, không cần thiết phải diễn một trò vụng về như vậy."
Tuệ Trí đang nằm trên mặt đất như đống bùn nhão thì tay chân chợt động đậy rồi bò dậy từ dưới đất một cách không linh hoạt, cái cổ bị vặn gãy hiện ra một góc cong kỳ dị và nâng đầu lên mà nhìn vào âu Dương.
Sự bình tĩnh và hờ hững trên khuôn mặt của hắn không hề giảm bớt, sau đó hắn nói với giọng không nhanh không chậm: "Sư huynh đúng là có cặp mắt sáng như đuốc, loại thủ đoạn nhỏ này không thể gạt được ngươi!"
Hình ảnh đầy kỳ dị của Tuệ Trí kết hợp với Phật quang sáng rực ở sau lưng lại lộ ra sự không hài hòa đến lạ thường, thật giống như một ác ma đứng ở dưới ánh mặt trời và được ánh sáng bao phủ lấy vậy!
Hắn từ từ cởi bỏ chiếc áo cà sa đang mặc trên người rồi sau đó cởi ra y phục của chính mình và để lộ nửa người trên bóng loáng màu đồng cổ. Nhìn thấy cả người từ trên xuống dưới là từng vị Phật Đà với những biểu cảm khác nhau như ẩn như hiện trên người của Tuệ Trí.
âu Dương nhìn vào Tuệ Trí ở trước mắt mà tỏ ra kỳ quái, hắn cũng không hiểu vì cái gì Đại hòa thượng ở trước mắt này lại bỗng cởi y phục ra.
Chẳng lẽ tiểu tử này lại muốn dùng cơ thể để lấy lòng Động Hư Tử sao?
Mà khi Động Hư Tử nhìn thấy những Phật Đà như ẩn như hiện trên người của Tuệ Trí, vốn khuôn mặt lạnh lùng của hắn lại càng trở nên âm u hơn, nên hắn đã tiến lên phía trước một bước.
Uy áp cuồn cuộn như là biển gầm ép thẳng về phía Tuệ Trí, làm cho Tuệ Trí lập tức bị ép thành một bãi thịt nát!
Nhưng sau đó là một bàn tay duỗi ra rồi cái đầu sáng bóng của Tuệ Trí cũng lộ ra ở trong bãi thịt nát này.
Mà theo cái trán của Tuệ Trí nhô ra, bãi thịt nát này một lần nữa biến lại thành Tuệ Trí.
"Thí chủ không cần uổng phí sức lực, ta đã nói là các ngươi giết không được ta!" Tuệ Trí nhìn Động Hư Tử ở trước mắt mà tỏ vẻ bình tĩnh và hờ hững, con ngươi gợn sóng không sợ hãi kia tuy rằng im ắng, nhưng nó lại tỏ ra mỉa mai với vị đứng đầu thiên hạ ở trước mắt đây.
Mà Động Hư Tử lại im lặng không nói, giống như là đã hiểu rõ Tuệ Trí ở trước mắt đến tột cùng là tượng trưng cho cái gì!
Giống như là tên Phổ Thông ở trong Bạch Tượng thành vậy, Tuệ Trí sẽ đánh không chết, chết rồi còn có thể sống lại.
Bí pháp là được truyền từ chỗ của Tuệ Trí, như vậy Tuệ Trí tất nhiên cũng sẽ có cái bí pháp này.
âu Dương tỏ ra hơi kỳ quái rồi xen vào mà hỏi: "Lấy tuổi của ngươi thì có thể có bao nhiêu tín đồ? Chẳng lẽ ngươi cũng thành lập cái quỷ Phật quốc gì?"
Nghe được âu Dương hỏi thăm, Tuệ Trí giống như bị vấn đề ngu ngốc này của âu Dương chọc cười, nên đã cười nhẹ một tiếng rồi nói ra: "Tư cách và sự từng trải của tiểu tăng còn thấp, tự nhiên không có bao nhiêu tín đồ quy y, tính kỹ lại cũng chẳng qua là con số mấy ngàn mà thôi!"
Con số mấy ngàn, nói cách khác, Tuệ Trí có thể sống lại mấy ngàn lần, với khả năng của Động Hư Tử thì giết Tuệ Trí mấy ngàn lần cũng chẳng qua là tốn sức một ngày mà thôi.
Nhưng sắc mặt của âu Dương lại trở nên nghiêm túc lên, hắn cũng ý thức được câu hỏi của chính mình lúc nãy là ngu ngốc cỡ nào!
Những tín đồ mà trong miệng của Tuệ Trí nói đến, chỉ sợ không phải là người bình thường, mà là những vị Bồ Tát và La Hán đã tiếp nhận bí pháp do hắn truyền lại kia!
Nếu như những tu sĩ Phật môn trở thành tín đồ của hắn, như vậy, những Phật quốc do những vị La Hán và Bồ Tát này thành lập, tự nhiên cũng thuộc về Tuệ Trí!
Mà những tín đồ bên trong Phật quốc kia tự nhiên cũng sẽ thuộc về Tuệ Trí!
Như một cái Kim Tự Tháp, Tuệ Trí chính là đỉnh của Kim Tự Tháp mà Bồ Tát và La Hán chính là tầng giữa, còn vô số sinh linh sẽ trở thành nền móng.
Điều này cũng rất dễ để giải thích vì sao trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà Tuệ Trí lại có thể lên cấp đến Hợp Thể và trở thành một đại tu sĩ.
Có mấy ngàn tu sĩ Phật môn cùng nhau làm công cho Tuệ Trí, nên chỉ mất một năm là Tuệ Trí đã ngang bằng với tu luyện mấy ngàn năm rồi!
Bí pháp này thật sự là đáng sợ, nó chẳng những có thể để cho tu sĩ tùy ý đột phá mà không gặp bình cảnh, mà còn có thể đền đáp lại cho đầu nguồn là chính mình!
Mà Tuệ Trí lại được hội tụ bởi mấy ngàn người tu Phật, nên bây giờ hắn thế nào mà không tính là một vị Chân Phật xuống thế gian đâu?
Mà dựa theo loại bí pháp này thì Phật môn sẽ được mở rộng không ngừng, và tới đó sức mạnh của Tuệ Trí cũng sẽ càng ngày càng cao, tới khi cả thế giới được bao phủ dưới sự cai quản của Phật môn.
Lúc đó, Tuệ Trí chính là Chân Phật duy nhất dưới toàn bộ trời đất này!
Hít hà... Đáng sợ như vậy!
Nhìn thấy những hình xăm Phật Đà lít nha lít nhít trên người của Tuệ Trí, cổ họng của âu Dương giật giật rồi nói ra: "Cả người từ trên xuống dưới của ngươi đều có hình xăm như thế này hay sao?"
Tuệ Trí bình tĩnh trả lời: "Chỉ có những tín đồ được xăm trên cơ thể của ta mới được tính là quy y!"
âu Dương tỏ ra kỳ quái mà mở miệng hỏi:
"Nếu vậy… Vậy cái thằng xui xẻo nào được xăm ở chỗ đó của ngươi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận