Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 571: Nhiệt liệt hoan nghênh

Nghe được tiếng hét điên cuồng của thiếu nữ, Lãnh Thanh Tùng đang trốn trong thanh liên không nhịn được cau mày, thiếu nữ này hơi quá cố chấp, thậm chí chỉ vì một lời nói lại khiến người khác phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Những người khác cũng không phải là kẻ ngốc, làm sao có người ngu ngốc đến mức sẵn sàng từ bỏ mạng sống của mình chỉ vì một câu trả lời...
“Ồ! Thì ra là vậy!”
“Ta còn nói tại sao phụ thần lại phớt lờ ta, hóa ra là do ta chưa đủ hiếu thảo!”
“không hổ là ma nữ đại nhân, trong nháy mắt liền nhìn ra được mấu chốt vấn đề!”
“Nếu đã như vậy, các vị xin hãy để ta chết trước!”
...
Đột nhiên, những giọng nói tỉnh ngộ không ngừng liên tục vang lên, dưới tiếng la hét cuồng nhiệt của thiếu nữ thì rất nhiều linh quang ma tộc đột nhiên hiểu ra mấu chốt của vấn đề!
“Những ai muốn vì phụ thần hiến dâng trái tim mình thì tiến lên một bước!” Thiếu nữ đứng bên rìa hố và hét lớn với mấy vạn ma tộc phía sau.
“Ta!”
Tất cả ma tộc đồng loạt đứng dậy, đặt tay phải lên trái tim, nhìn thanh liên giữa không trung với đôi mắt kiên định và ngoan đạo rồi lớn tiếng đáp lại.
Chỉ cần thiếu nữ trước mặt ra lệnh thì vô số ma tộc sẽ không chút do dự xuyên thủng lồng ngực của mình và moi trái tim ra rồi dâng tặng lễ vật cho phụ thần!
Khuôn mặt thiếu nữ cũng điên cuồng quay người lại đặt tay lên ngực, nếu cô ta đã là người khởi xướng thì tất nhiên sẽ làm gương!
Có thể vì phụ thần dâng hiến mạng sống của mình, đối với bất kỳ ma tộc nào mà nói đều là một vinh dự tối cao!
Lãnh Thanh Tùng nhìn những ma tộc sắp chơi thật, khuôn mặt vô cảm của hắn cuối cùng không thể giữ được: “Đầu của những ma tộc này có bệnh sao? Chỉ vì một lời nói mà chuẩn bị bỏ mạng tập thể sao?”
Nhưng khi giọng nói của thiếu nữ bắt đầu đếm ngược, Lãnh Thanh Tùng cũng không còn có thể mắt điếc tai ngơ nữa.
Mặc dù đối phương là ma tộc, nhưng vẫn là mấy vạn sinh linh đang sống sờ sờ cứ như vậy vô duyên vô cớ chết vì chính mình, Lãnh Thanh Tùng vẫn không thể làm được điều này!
“Dừng lại!”
Thanh liên lơ lửng giữa không trung phát ra một giọng nói uy nghiêm.
Vô số ma tộc kinh ngạc nhìn lên bầu trời, ngay cả thiếu nữ dẫn đầu cũng đứng yên tại chỗ.
Bọn họ nghe thấy gì vậy?
Phụ thần đã trả lời bọn họ!
Phụ thần đã không hiện ra trong hàng triệu năm lại trả lời bọn họ!
Ca ngợi phụ thần!
Chúc cửu nhất tộc bọn họ là bộ tộc đầu tiên trong toàn bộ ma giới nhận được trả lời từ Phụ thần!
Vinh quang của chúc cửu nhất tộc thống nhất ma giới sẽ đến trên người bọn họ!
Theo lời kêu gọi dừng lại này, vô số ma tộc đẫm nước mắt vì phấn khích và không ngừng quỳ lạy thanh liên giữa không trung.
Thậm chí có những kẻ cuồng tín đã tự moi trái tim mình ngay tại chỗ, ném vào thanh liên trên bầu trời rồi nằm ngửa chết và mỉm cười nơi chín suối.
Mà một khi có một ma tộc moi ra trái tim của mình xuất hiện đều sẽ dẫn đến sự reo hò của những người xung quanh.
Ngay cả những người thân thiết cũng sẽ thực sự cảm thấy vui mừng cho người cuồng tín đã ra đi một cách hào phóng.
Bọn họ tin rằng, khi ma tộc dâng trái tim của mình cho phụ thần thì sẽ mãi mãi đi theo bên cạnh phụ thần!
Nhìn vào trái tim không ngừng ném về phía mình vẫn đang bốc hơi nóng, thậm chí có một số còn mang theo vô số mạch máu, phun ra máu tươi đầy màu sắc.
Hơn nữa, số lượng ma tộc tự nguyện móc trái tim của mình vẫn đang không ngừng tăng lên.
Ta rõ ràng đã bảo bọn họ dừng lại, nhưng ma tộc bên dưới thậm chí còn điên cuồng hơn liên tục tìm cái chết!
Hành vi xem thường mạng sống của chính mình như vậy khiến Lãnh Thanh Tùng cảm thấy tức giận.
Huynh trưởng của bọn họ vị chúng sinh mà cố gắng hết sức để lập kế hoạch, nhưng vì chúng sinh mà lập kế hoạch lại không quý trọng mạng sống của chính mình, điều này khiến Lãnh Thanh Tùng tức giận hơn bao giờ hết!
“Dừng lại! Sao các ngươi dám ngỗ nghịch với ta?”
Lời khiển trách giận dữ truyền ra từ trong thanh liên.
Ma tộc vừa đút tay vào trong ngực liền hơi xấu hổ rút tay ra khỏi ngực, rồi lau tay vào bộ quần áo bẩn thỉu của mình mà không để lại dấu vết, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Thiếu nữ tiến lên một bước quỳ xuống đất, cúi đầu với lòng thành kính và điên cuồng lớn tiếng hỏi Thanh liên trước mặt: “Phụ thần, kẻ thù của ngài đang ở đâu? Chúc cửu nhất tộc là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay ngài! Hướng ngài vung kiếm chính là hướng chiến đấu của chúc cửu nhất tộc!”
Lãnh Thanh Tùng ở trong Thanh liên càng thêm mờ mịt, hắn luôn quyết tâm trở thành thanh kiếm sắc bén nhất của huynh trưởng mình.
Bây giờ lại có vô số người nói rằng bọn họ muốn trở thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay hắn.
Thanh kiếm sắc bén nhất trong thanh kiếm sắc bén nhất sao?
Ngươi đang lặp lại ta sao?
Lãnh Thanh Tùng nhìn đám ma tộc đang quỳ gối cùng thiếu nữ, cau mày suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Đưa ta đi!”
Thiếu nữ bối rối ngẩng đầu lên, nhưng Thanh liên lại xuất hiện trước mặt cô ta.
Nhìn Thanh Liên ở rất gần trong tầm tay.
Nhụy đỏ của thanh liên giống như báu vật tuyệt thế hiện ra trước mặt cô ta.
Mỗi cánh hoa Thanh liên đều hoàn hảo đến mức giống như không nên tồn tại trên thế giới này!
Trái tim mất kiểm soát bắt đầu đập không ngừng, ánh mắt thiếu nữ nhìn Thanh liên trở nên si mê và điên cuồng.
Đưa tay ra Thanh liên lơ lửng trong tay thiếu nữ, từ từ xoay tròn phía trên lòng bàn tay thiếu nữ.
Thiếu nữ giơ cao thanh liên trong tay, bước đi cẩn thận từng li từng tí cúi lạy ba lần rồi đi về phía bộ tộc của bọn họ.
Vô số ma tộc đứng tách ra hai bên, mỗi khi thiếu nữ bước một bước đều sẽ có một ma tộc nằm xuống đất trước mặt thiếu nữ, cho phép thiếu nữ giẫm lên người rồi đi qua.
Phụ thần muốn đến bộ tộc của bọn họ, vinh quang vô thượng của bộ tộc này!
Làm sao lại có thể để con đường phụ thần đi bị nhiễm ô uế chứ?
Vô số ma tộc nín thở nhìn chằm chằm vào thiếu nữ giơ cao thanh liên, giống như thiếu nữ đang ôm cả thế giới của bọn họ trong tay.
Những ma tộc nóng lòng muốn dâng hiến trái tim mình, sau khi im lặng ngã xuống đất một lúc đó lại lần nữa mở mắt ra.
Sau khi mất đi trái tim, ma tộc vẫn có thể sống và thậm chí một trái tim mới trong lồng ngực của chúng cũng đang dần lớn lên.
Có thể thấy sức mạnh cơ thể của ma tộc rất đáng sợ!
Phát hiện bản thân vẫn còn sống lập tức vô cùng thất vọng.
Oán trách bản thân đúng là không đủ thành kính, phụ thần không nhận ta đi theo bên cạnh!
Nhưng khi nhìn thấy ma nữ đại nhân giữ lấy thanh liên đi về phía bộ tộc của mình, lập tức gạt bỏ sự thất vọng thành kính quỳ xuống rồi nhìn thanh liên đi xa.
Lãnh Thanh Tùng ở trong Thanh liên nhìn thấy mọi thứ trước mặt, trong lòng càng ngày càng cảm thấy bối rối.
Trong tất cả các sách cổ mà hắn đã đọc thì ma tộc đều là những quái vật tội ác tày trời.
Nhưng bây giờ sau khi tận mắt nhìn thấy, lại phát hiện ma tộc này hình như không giống với những gì ghi lại trong sách.
Chẳng những không phải quái vật mà thậm chí còn là những tín đồ ngu ngốc đáng thương?
Lãnh Thanh Tùng đang suy nghĩ thì bị thiếu nữ giơ cao, bước một bước rồi lạy ba lạy bước đi rất chậm rãi.
Không biết đi bộ bao lâu, từng đỉnh núi khổng lồ xuất hiện trước mặt Lãnh Thanh Tùng.
Trên đỉnh núi, vô số ma tộc trên người có ma văn đứng dày đặc, đôi mắt màu đỏ tươi gần như chiếu sáng bầu trời xám xịt.
Trên cánh cổng làm bằng những tảng đá thô sơ có dòng chữ tiên văn nguệch ngoạc viết bằng máu!
Đó là tiên văn!
Sau khi Lãnh Thanh Tùng tiếp nhận truyền thừa của Lý Thái Bạch, hắn đương nhiên biết được tiên văn.
Ở thiên địa nơi hắn sống, tiên văn sớm đã không có ai biết và cũng không có ai có thể viết được chúng.
Cho dù là cường giả Độ Kiếp không có sự dẫn dắt của tiên nhân thì vốn dĩ cũng không có cách nào nhận ra tiên nhân, dù có nhận ra mà không có sự cho phép của tiên nhân thì không có sinh linh nào có thể viết tiên văn!
Không ngờ tiên văn vẫn còn lưu truyền trong ma giới, thậm chí còn có người có thể viết được tiên văn sau cái chết của tiên nhân!
Lãnh Thanh Tùng ở trong thanh liên nhìn chằm chằm vào dòng tiên văn, lặng lẽ đọc:
“Nhiệt liệt hoan nghênh phụ thần đến chúc cửu nhất tộc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận