Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 709: Phật Tổ sẽ vỗ tay trầm trồ khen ngợi

Ngay cả ba vị Thánh nhân đều không có dự đoán được phong cách của trận tạo thánh này.
Tuy không có thuật pháp thêm vào trong quá trình đi nhưng thể lực và bước đi của bốn người lại rất nhanh, ngày đi trăm dặm cũng không quá.
Chặng đường đi về phía tây sớm đã được quy định là mười năm nhưng do Đường Tam Táng có phong cách kì lạ dẫn dắt thì trong hơn nửa năm cũng đã đi xong hơn nửa chặng đường.
Mà trong kế hoạch đã định ra thì Đường Tam Táng sẽ tuyên dương Phật pháp nhưng bây giờ lại thành ba đệ tử tuyên dương Phật pháp.
Ba con đại yêu vây quanh ngươi, giảng đạo lí cho ngươi, bên cạnh còn một đầu trọc gương mặt hiền từ mang theo con hổ của mình chuẩn bị đánh ngươi một đòn chí mạng.
Làm sao có con yêu quái nào chịu được chuyện này?
Mọi người nói ba người dốt nát có thể sánh bằng một Gia Cát Lượng. Nhưng bây giờ có lẽ với Đường Tam Táng chỉ biết múa may nắm tay khiến đối phương chủ động nói chuyện đàng hoàng thì ba đệ tử mà hắn thu chính là ba Gia Cát Lượng.
Nói về Phật pháp thì bây giờ ba đại yêu đã hiểu tất cả kinh Phật, trên đường đi, ba con yêu quái không ngừng tranh luận Phật pháp với đối phương để gia tăng sự hiểu biết về Phật pháp của mình.
Ba con đại yêu dần có bộ dáng từ bi của cao tăng đắc đạo. Chỉ có Đường Tam Táng vẫn không thay đổi, cần cù chăm chỉ chém yêu trừ ma trên đường đi về phía tây.
81 kiếp nạn dọc đường đi bị Đường Tam Táng dùng cách bẻ gãy nghiền nát dọn sạch sẽ.
Nói cũng kì lạ, Đường Tam Táng thoạt nhìn bình thường, lại dùng tư thế vô địch đánh chết đại yêu sớm đã nổi tiếng.
Tuy ở trong nhân gian chưa bị đồng hóa, đám đại yêu sớm đã nổi tiếng cũng bị chèn ép nhưng không phải một hòa thượng chỉ tu luyện mười mấy năm có đủ khả năng ngăn cản. Nhưng tất cả yêu quái đấu với Đường Tam Táng đều có thể cảm nhận được, trong nháy mắt đối mặt với Đường Tam Táng thì giống như bọn họ đang chống lại toàn bộ thế giới.
Thời gian hơn nửa năm, bốn người đi từ phương đông tới một chỗ sông lớn bị ngăn lại đường đi.
Sông này rất rộng, liếc mắt không thấy được bờ bên kia, bốn người ở bên bờ bồi hồi một hồi lâu thì phát hiện một con rùa già.
Bị Đường Tam Táng đấm một trận, rùa già vui vẻ đồng ý chở bốn thầy trò qua sông.
Bơi được một nửa, rùa già đột nhiên nảy sinh ý định ác độc, muốn lặn xuống để thầy trò bốn người chết đuối. Nhưng nó vừa suy nghĩ tới thì giọng uy hiếp lạnh lùng vang lên: “Nếu kinh của Phật gia ướt một chút, hôm nay Phật gia sẽ hầm canh rùa ngàn năm để bồi bổ.”
Cảm nhận được nắm tay như bao cát lớn nhỏ ấn trên mai rùa thì lực phòng ngự của mình giống như trò cười, rùa già đánh mất ý tưởng ném bốn người vào sông.
Khi tới bờ sông bên kia, thầy trò bốn người nhìn cánh đồng hoang dã rộng lớn, trong lòng hiểu ra, chỉ sợ đây là điểm kết thúc chuyến đi của bọn họ.
Tôn Hình Giả chắp tay trước ngực nhìn Đường Tam Táng, nhẹ giọng hỏi: “A Di ĐàpPhật. Sư phụ, chúng ta trăm cay ngàn đắng đi tới đây, đó là vì Phật môn tìm một nơi an lành, ta thấy nơi này thích hợp là nơi để Phật môn ta truyền giáo về phương tây !”
“Chỗ này rất là, nhưng lại trống trải, muốn xây dựng thánh địa cho Phật môn, chỉ sợ chỉ dựa vào bốn người chúng ta thì có chút khó khăn!” Đường Tam Táng vuốt cằm nói.
“Xây dựng thánh địa cho Phật môn không phải là việc trong một buổi, chúng ta chỉ cần có đại bền lòng, đại nghị lực, một gạch một ngói thì nhất định sẽ xây xong một miếu thờ Phật môn!” Tru Bát Giới đứng một bên nói.
“Đến lúc đó, chúng ta có thể tuyên truyền giảng giải sở học Đại Thừa Phật pháp từ đông thổ cho chúng sinh ở đây thì cũng coi như công đức viên mãn!” Ánh mắt Sát Vụ Tẫn sáng ngời, giống như đã thấy được trong tương lai nơi này đã trở thành thánh địa Phật môn.
“Cười chết ta, Phật gia ngàn khổ vạn khổ chạy tới, cũng không phải là vì làm thợ xây!” Đường Tam Táng nhìn ba đệ tử không có tiền đồ, nhăn mày lại, quở mắng.
Tôn Hình Giả nhìn Đường Tam Táng răn dạy mình, không phục hỏi: “Chẳng lẽ sư phụ có biện pháp khác sao?”
Suốt dọc đường đi, sư phụ mình chỉ là một võ tăng giơ đao múa kiếm, nếu nói về Phật pháp cao thâm thì vẫn là sư huynh đệ ba người bọn họ, hiện giờ đã tới phương tây, không ngờ sư phụ còn chuẩn bị bỏ gánh không làm.
Đường Tam Táng nghe đệ tử nghi ngờ, cười lạnh: “Phật gia ta không xây nhà được, nhưng làm người trông coi vẫn được.”
Nói xong, Đường Tam Táng vớt rùa già chuẩn bị lặng lẽ trốn vào sông lên, hung tợn hỏi: “Rùa già, Phật gia hỏi ngươi, gần đây có đám yêu quái nào tụ tập lớn không?”
Rùa già bị vớt ra khỏi sông, duỗi thẳng tứ chi, mới từ bỏ giãy giụa, nói: “Đại sư, hướng bắc cách nơi này tám ngàn dặm, có một sườn núi gọi là Sư Đà Lĩnh, do Thanh Mao Sư Vương, Kim Xỉ Lão Tượng, Kim Sí Đại Bằng chiếm cứ, thủ hạ có bốn vạn tám nghìn tiểu yêu là thế lực Yêu tộc lớn nhất ở đây.”
Hai mắt Đường Tam Táng sáng ngời, quay đầu tự tin nói với ba đệ tử: “Mấy vạn trâu ngựa không phải đã tới sao? Các ngươi thả trông coi ngựa và kinh, vi sư đi một chút sẽ trở về!”
Rùa già bị Đường Tam Táng cầm trong tay vội vàng khuyên: “Đại sư, Sư Đà Lĩnh kia là nhân gian luyện ngục! Số yêu tu nổi tiếng đã có gần trăm vị, càng đừng nói ba vị đại yêu tu kia đều có thần thông mạnh, là tồn tại mà thần ở gần đây cũng không dám trêu chọc.”
Đường Tam Táng càng nghe càng vừa lòng, giống như lời khuyên bảo của rùa già có sức hấp dẫn.
Số lượng nhiều, có sức lực, thành chế độ xây dựng.
Loại trâu ngựa này rất phù hợp nên thành lập thánh địa cho Phật môn, trả giá cho sự nhiệt huyết của mình.
Đường Tam Táng càng nghĩ càng cảm thấy đáng tin cậy, tiện tay ném rùa già vào sông lớn, không thèm nói tiếng nào xông thẳng tới phương bắc.
Rùa già ló đầu ra từ giữa sông, nhìn Đường Tam Táng biến mất. Mà ở bên bờ, ba đệ giống như đã thấy nhiều lần nên không quan tâm, từng người bắt đầu lật xem kinh trong tay mình.
“Ta thấy ba vị có thực lực không tầm thường, sao lại có thể để sư phụ các ngươi tự mình đi, vì sao các ngươi không đi cùng, để giúp đỡ chăm sóc lẫn nhau?” Rùa già hỏi ba đệ tử đang thảnh thơi.
“Giúp đỡ chăm sóc? Để sư phụ giúp đỡ chăm sóc chúng ta sao?” Tôn Hình Giả nhìn kinh cũng không ngẩng đầu lên, trả lời.
“Ta cảm thấy trước buổi sáng ngày mai, sư phụ sẽ làm xong mọi chuyện!” Tru Bát Giới ở bên cạnh thề son sắt nói với Sát Vụ Tẫn.
Sát Vụ Tẫn suy nghĩ lắc đầu nói: “Nhị sư huynh quá mức bảo thủ chút, ta cảm thấy lấy thực lực của sư phụ, tối hôm nay là có thể nhìn thấy đội thi công tiến hành xây dựng.”
“A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, hy vọng sư phụ thiếu tạo vài sát nghiệt, trước đó vài ngày sư phụ giết những yêu quái kia, ta còn chưa siêu độ xong!”
“A Di Đà Phật, ngã Phật từ bi, hy vọng các yêu quái ở Sư Đà Lĩnh không cần ngông cuồng.”
Cuối cùng ở trong cánh đồng bát ngát, tay không xây một miếu thờ rất khó khăn, đối với thầy trò bốn người đúng là vừa tốn thời gian vừa cố sức.
Nếu thật sự có mấy vạn trâu ngựa làm công cho mình, chính mình ngồi mát ăn bát vàng thì có lẽ Phật Tổ cũng sẽ vỗ tay trầm trồ khen ngợi, đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận